Vũ Thần Chúa Tể

Chương 234: Phường thị

Chương Trước Chương Tiếp

- Lâm Thiên, ngươi muốn thì cũng có thể bắt đầu.

Tần Trần khoát tay chặn lại, nhìn ánh mắt nóng lòng muốn thử của Lâm Thiên bên cạnh và nói.

- Có thể chứ?

- So tài mà thôi, có gì không thể.

- Tốt lắm, ta lên đây.

Lâm Thiên hít sâu một hơi.

Phù!

Trên người hắn tản ra một khí tức âm u lạnh lẽo.

Oong!

Trong hư không dường như lập tức xuất hiện mấy cái bóng, từ các phương hướng khác nhau tấn công về phía Tần Trần.

Cái bóng kia nhìn như không thật nhưng tản ra khí tức hết sức kinh người, dường như mỗi cái bóng đều là người thật.

- Ơ, tiểu tử ngươi mới đó đã tu luyện Vạn Ảnh Thiên Kinh đến tầng thứ nhất của cảnh giới ảnh phân thân à?

Tần Trần kinh ngạc.

Vạn Ảnh Thiên Kinh do Lâm Thiên tu luyện là hắn đưa cho, tất nhiên biết sự đáng sợ của công pháp.

Ảnh phân thân tương đương với cảnh giới cao nhất của tầng thứ nhất Vạn Ảnh Thiên Kinh, một khi tu luyện tới bước này, trong lúc giơ tay nhấc chân tấn công đều sẽ huyễn hóa ra ảo ảnh, những ảo ảnh này đều tương đương với người thật tấn công, vô cùng đáng sợ.

Chỉ là tu luyện Vạn Ảnh Thiên Kinh có độ khó cực cao, cần phải phối hợp huyết mạch.

Huyết mạch Tử Vong Minh Hỏa của Lâm Thiên lại hết sức phù hợp, nhưng dù vậy, bình thường cũng cần nửa năm mới có khả năng tu luyện tới tầng thứ nhất cảnh giới ảnh phân thân.

Hắn chưa từng ngờ tới, Lâm Thiên chỉ tốn chưa đầy một tháng đã tu luyện tới bước này, có thể nói thiên phú như vậy là biến thái.

Nhưng giật mình thì giật mình, đối với Tần Trần, ảnh phân thân này lại không tính là gì cả.

Hắn đảo mắt nhìn qua đã thấy được rất nhiều chỗ sơ hở.

Phù!

Tay phải dựng thẳng lên, bấm tay điểm ra, dường như có một đường kiếm quang sáng lên ở trong hư không.

Phụt phụt!

Mấy ảo ảnh đồng thời nghiền nát, dưới chỉ quang, Lâm Thiên bay ra ngoài, ngã nhào trên đất.

Một chiêu, Lâm Thiên bại trận phải rút lui.

- Trần thiếu, ngươi rốt cuộc có tu vi gì vậy?

Trương Anh đứng lên, đau tới nhe răng trợn mắt, bất đắc dĩ hỏi.

Hắn có thể cảm nhận được tu vi của Tần Trần, tuyệt đối phải cao hơn bản thân mình.

Lâm Thiên cũng ngẩng đầu, trong mắt lộ vẻ bất đắc dĩ.

Cho dù là võ giả Thiên cấp sơ kỳ cũng sẽ trúng chiêu ảnh phân thân này của hắn, khó tránh khỏi bại một lần, lại bị Tần Trần dễ dàng phá vỡ như vậy.

Cho dù công pháp là do Tần Trần đưa cho, Lâm Thiên vẫn cảm thấy giật mình.

- Thiên cấp sơ kỳ mà thôi.

Tần Trần thuận miệng nói.

Phụt!

Một ngụm máu tươi phun ra, Trương Anh buồn bực trực tiếp nôn ra máu.

Thiên cấp sơ kỳ, còn mà thôi à?

- Trần thiếu, ngươi còn để cho người ta sống nữa hay không?

Lâm Thiên và Trương Anh liếc mắt nhìn nhau, khóc không ra nước mắt.

Tần Trần không ở đây mấy ngày, hai người bọn họ cực cực khổ khổ, mỗi ngày đều vất vả tu luyện, gần như không có một ngày nào nghỉ ngơi thật tốt.

Bọn họ vốn tưởng Tần Trần trở về có thể khiến cho hắn giật mình kinh ngạc, khoe khoang một lúc.

Nhưng nào ngờ chênh lệch giữa ba người lại không hề rút ngắn, trái lại càng ngày càng xa.

- Thôi đi, Trần thiếu, ta xem như đã biết mình căn bản không thể so sánh được với biến thái như ngươi rồi.

Trương Anh lắc đầu, cảm giác như đã lĩnh ngộ được một chân lý nào đó.

- Thật ra tu vi của các ngươi đã xem như tiến bộ rất nhanh rồi.

Tần Trần cười nói.

Vẻ mặt Trương Anh xem thường, đổi lại là người khác nói lời này, hắn còn có thể dương dương đắc ý, nhưng từ trong miệng Tần Trần nói ra, sao lại có cảm giác không được tự nhiên.

Rất nhanh?

Lại nhanh nữa cũng kém hơn ngươi à!

Hai người bọn họ cực cực khổ khổ, cả ngày lẫn đêm đều tu luyện, cũng chỉ từ Nhân cấp đến Địa cấp, ngươi thì hay rồi, trực tiếp đột phá đến Thiên cấp, quả nhiên người so với người có thể tức chết người.

- Ha ha, thật ra sở dĩ các ngươi đột phá chậm hơn ta, chỉ vì các ngươi chưa từng tiến vào Huyết Linh Trì mà thôi.

Tần Trần cười nói, lấy lại lòng tin cho hai người.

Trên thực tế, Tần Trần tu luyện Cửu Tinh Thần Đế Quyết có độ khó ít nhất cao hơn hai người tu luyện Vạn Ảnh Thiên Kinh và Bất Tử Hỗn Độn Quyết phải gấp mười lần.

Nói cách khác, nếu Tần Trần cũng tu luyện công pháp giống đám người Trương Anh, tu vi bây giờ đã sớm không dừng lại ở Thiên cấp sơ kỳ rồi.

Hắn nói như vậy, cũng chỉ là an ủi hai người.

Nhưng Trương Anh vừa nghe lại hưng phấn.

Có đạo lý, rất có đạo lý.

Ta ngược lại quên mất, trước đó Trần thiếu đi tới Huyết Linh Trì rèn luyện, đây chính là nơi thần kỳ nhất ở năm nước Tây Bắc. Khi Trần thiếu đi tới đó cũng mới là tu vi Địa cấp sơ kỳ.

Sở dĩ hắn đột phá nhanh như vậy, không thể tránh khỏi liên quan tới Huyết Linh Trì.

- Ừ, nếu ta cũng có thể đi vào Huyết Linh Trì, lấy thiên phú chấn động, ngạo thế đại lục Thiên Vũ của Trương Anh ta, có lẽ đã là cường giả Huyền cấp rồi.

Nghĩ như vậy, Trương Anh cũng lại bình tĩnh lại.

Hắn toét miệng cười, khôi phục lại tự tin.

Tần Trần nhìn thấy vậy, trên gương mặt đầy mồ hôi lạnh.

Tâm tính người này chuyển biến cũng quá nhanh đi.

- Thật ra hai người các ngươi cũng không phải không thể nhận được Huyết Linh Trì tẩy rửa!

Lúc này Tần Trần đột nhiên nói.

- Trần thiếu, ngươi đừng an ủi chúng ta nữa. Ta đây cũng biết, chúng ta vẫn hết sức trẻ tuổi, năm năm sau còn chưa quá hai mươi tư tuổi, thật sự có hi vọng bước vào Huyết Linh Trì. Tuy nhiên cho đến lúc này, tu vi của chúng ta cũng không biết là cảnh giới gì, lại bước vào Huyết Linh Trì có lẽ sẽ trễ mất.

Lâm Thiên và Trương Anh lắc đầu, thở dài.

Lần này bọn họ không thể đi tới Huyết Linh Trì tiến hành tẩy rửa, chẳng khác nào bỏ lỡ một cơ duyên. Tuy năm năm sau, bọn họ cũng có hi vọng, nhưng thời gian năm năm cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì. Cho đến lúc đó, Huyết Linh Trì chưa chắc lại phù hợp với nhu cầu của bọn họ.

Dù sao, năm nước công nhận lễ Huyết Linh Trì tẩy rửa chỉ có thể tiến hành thích hợp nhất ở tu vi Địa cấp, vượt quá Thiên cấp thì mức độ cải tạo đối với cơ thể sẽ có giảm xuống nhất định.

Tuy thấy đáng tiếc nhưng hai người cũng không chán nản, bây giờ bọn họ có tu vi như thế đã là hiếm có ở Đại Tề quốc trăm năm qua, có vài thứ lại không nhất thiết phải cưỡng ép.

- Ta nói không phải là năm năm sau mà là bây giờ, các ngươi đi theo ta.

Tần Trần nói xong liền đi ra khỏi phủ đệ.

Hắn từ trong Huyết Linh Trì nhận được tám Linh Tủy Tinh, bản thân Linh Tủy Tinh chính là tinh hoa của dịch Linh Tủy, có thể cải thiện cơ thể.

Điều Tần Trần muốn làm chính là đi tới Đan các, điều chế linh dịch tẩy rửa cơ thể cho hai người.

Tần Trần tin tưởng, chỉ cần trải qua dịch Linh Tủy tẩy rửa, căn bản cơ thể của Lâm Thiên và Trương Anh sẽ càng thêm vững chắc, tương lai cũng có thể thực sự trở thành phụ tá đắc lực của mình.

- Bây giờ à?

Lâm Thiên và Trương Anh nghi ngờ, nhưng vẫn đi theo Tần Trần ra ngoài.

Trải qua nhiều ngày ở chung như vậy, bọn họ hoàn toàn bị Tần Trần thuyết phục, đừng nói là hắn bảo có thể để bọn họ tiếp nhận lễ Huyết Linh Trì tẩy rửa, hắn nói có thể chọc thủng trời, hai người bọn họ cũng tin.

Lúc này, Tần Trần dẫn theo Lâm Thiên và Trương Anh, ba người đi về phía Đan các.

Ba người Tần Trần xuyên qua các đường phố, một mực đi về phía khu vực phồn hoa.

Từ thành tây đi tới Đan các cần phải đi qua phường thị phồn hoa nhất ở Vương đô.

Phường thị là địa phương náo nhiệt nhất của Vương đô, cũng là nơi xài tiền như nước nhất của Vương đô.

Trên cơ bản tất cả võ giả của Vương đô một khi thiếu thứ gì, đều sẽ đến phường thị đi dạo.

Ở đây, ngươi chẳng những có thể mua được các loại đan dược, cũng có thể mua được các loại nguyên liệu, thậm chí các loại bảo binh, chân bảo, cái gì cần có đều có.

Mà có thể nắm giữ một cửa hàng ở phường thị là việc mà vô số gia tộc Vương đô nằm mơ cũng muốn có.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️