Tiếp theo, các cường giả của thế lực lớn cũng đều dẫn theo người của mình rời khỏi chỗ sát hạch.
Đồng thời, ngoại trừ quan đội ở lại trấn giữ, các thiên tài đều được người dẫn đội của người dẫn đường rời khỏi Yêu Tổ Sơn Mạch.
- Nguyên Phong huynh, sợ rằng lần này còn phải làm phiền ngươi một chút.
Trong doanh trướng của Đại Tề quốc, Tiêu Chiến bất đắc dĩ nhìn Nguyên Phong.
Trước kia mỗi lần sát hạch sinh tồn kết thúc, Tiêu Chiến đều sẽ đích thân dẫn dắt tất cả đệ tử trở về Đại Tề quốc.
Nhưng lần này, vì đề phòng Úy Trì Thành và Lăng Trung nửa đường ra tay, không thể nghi ngờ cưỡi Huyết Trảo Thanh Ưng sẽ là lựa chọn càng ổn thỏa hơn.
- Tiêu Chiến huynh, chúng ta có quan hệ thế nào chứ? Sau này không cần nói những lời như vậy nữa.
Nguyên Phong cười:
- Chỉ là ta không ngờ được lần này thành tích của Đại Tề quốc ta cuối cùng lại xuất sắc như vậy, lại có tới bốn mươi lăm người thông qua sát hạch.
Nói đến đây, trên mặt Nguyên Phong lộ vẻ kinh ngạc khác thường.
Hắn vốn xuân thân là người của Đại Tề quốc, nhưng sau đó đi chu du các quốc gia, chỉ có điều vẫn còn tình cảm với Đại Tề quốc.
Ở trong lịch sử, lần tốt nhất của Đại Tề quốc cũng chỉ có hơn hai mươi người bước vào vòng thứ hai sát hạch, đặc biệt lần trước còn chỉ có mười chín người.
Không nghĩ tới lần này lại có bốn mươi lăm người thông qua, làm cho hắn giật mình kinh ngạc, cũng cảm thấy khó có thể tin nổi.
- Ha ha, đây đều là nhờ Đại Tề quốc ta xuất hiện một võ giả tốt.
Tiêu Chiến liếc nhìn Tần Trần, lộ vẻ xúc động.
Hắn đã biết được chuyện đã xảy ra ở nơi sơ tuyển, nếu không phải có Tần Trần ở, đừng nói bốn mươi lăm người thông qua, sợ rằng không có mấy người có thể sống đi ra được.
- So sánh xuống...
Tiêu Chiến muốn nói lại thôi, ánh mắt liếc nhìn Tần Phong lộ vẻ xem thường.
Các thiên tài ở đây đều cùng cảm xúc, xem thường nhìn Tần Phong.
Trong góc, sắc mặt Tần Phong tái xanh, buồn bực sắp muốn nôn ra máu.
Sau chuyện xảy ra lúc trước, hắn đã bị các thiên tài khác của Đại Tề quốc hoàn toàn bài xích, ánh mắt mỗi người nhìn hắn đều như nhìn kẻ thù, hơn nữa vô cùng xem thường và khinh miệt, làm cho trong lòng Tần Phong cao ngạo vạn phần cũng rất phiền muộn.
- Tần Trần đáng chết, không giết hắn, Tần Phong ta thề không làm người.
Tần Phong đứng ở trong góc, ánh mắt oán độc, thầm rít gào trong lòng.
Sau nửa canh giờ, một đám đệ tử ngồi trên Nguyên Phong Huyết Trảo Thanh Ưng phóng lên cao, biến mất ở phía chân trời.
- Úy Trì Thành, chúng ta để cho người Đại Tề quốc rời đi dễ dàng như vây sao?
Ở doanh địa Đại Ngụy quốc, Lăng Trung cắn răng, nhìn Huyết Trảo Thanh Ưng biến mất ở phía chân trời, vẻ mặt oán giận.
- Sao có thể như vậy được?
Ánh mắt Úy Trì Thành lạnh lùng.
- Cho dù bọn họ cưỡi huyết thú bay, chỉ cần tìm cách vẫn hoàn toàn có cơ hội giết bọn họ. Hơn nữa, chúng ta còn có thể thông qua tay những người kia. Chỉ cần bọn họ bằng lòng ra tay, tất nhiên có thể giết sạch đám người Tiêu Chiến, không chừa một tên.
- Ngươi cảm thấy có thể không?
Úy Trì Thành cười lạnh:
- Điều bọn họ muốn không chỉ đơn giản là giết mấy người như vậy, hơn nữa, trước mắt chuyện chúng ta hợp tác với bọn họ vẫn còn trong giai đoạn giữ bí mật, nếu nhất thời không cẩn thận đánh rắn động cỏ, sẽ thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
- Vậy thả bọn họ ra như thế sao?
Lăng Trung bất mãn, ánh mắt phẫn nộ.
- Sao có thể như vậy được? Nhưng loại động tác này, chúng ta cũng không làm chủ được, phải trở lại bẩm báo mới quyết định được.
Ánh mắt Úy Trì Thành tối tăm, vẻ mặt cũng rất khó coi.
Không bao lâu, sơn cốc sơ tuyển vốn náo nhiệt khác thường lại đi sạch, trở nên vô cùng vắng vẻ.
Trên lưng Huyết Trảo Thanh Ưng, Tiêu Chiến và Nguyên Phong vẫn luôn khẩn trương, mỗi giờ mỗi phút đều cảnh giác, chuẩn bị nghênh đón Đại Ngụy quốc và Quỷ Tiên phái đánh lén.
Mãi đến khi rời khỏi Yêu Tổ Sơn Mạch, bước vào lãnh thổ của Đại Tề quốc, hai người mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.
- Không ngờ Úy Trì Thành người này tự nhiên có thể nhịn được, điều này không giống với hắn?
Mặc dù không bị đánh lén, nhưng Tiêu Chiến lại không vui, vẻ mặt trái lại càng thêm nghiêm trọng.
Lấy hiểu biết của hắn về Úy Trì Thành, người này bụng dạ hẹp hòi, căn bản không có khả năng buông tha bọn họ.
Nhưng dọc đường đi, bọn họ lại không gặp chút nguy cơ nào, Tiêu Chiến dám khẳng định, trong lòng đối phương nhất định là đang có mưu đồ lớn hơn nữa.
- Dù thế nào, ít nhất trước mắt đã an toàn.
Tiêu Chiến và Nguyên Phong liếc mắt nhìn nhau, thở ra một hơi dài.
- Các vị, các ngươi đều là người thắng trận trong sát hạch sinh tồn lần này, còn có thời gian một tháng nữa chính là vòng thứ hai thi đấu lôi đài, ta hi vọng các ngươi chuẩn bị cẩn thận để nghênh đón vòng thứ hai thi đấu.
Tiêu Chiến nói.
- Tiêu Chiến đại nhân, Cổ Nam Đô thật sự thần kỳ như vậy sao?
- Nghe đồn Cổ Nam Đô là một tòa thành trì thượng cổ đã có hơn vạn năm lịch sử, có thật vậy không?
Trên lưng Huyết Trảo Thanh Ưng, rất nhiều đệ tử rất hưng phấn.
Ở năm nước Tây Bắc có rất nhiều lời đồn đại liên quan tới Cổ Nam Đô.
Tương truyền, Cổ Nam Đô ở dải đất trung tâm của năm nước Tây Bắc, là địa phương thần bí nhất của Tây Bắc.
Vị trí địa lý của nó vô cùng ưu việt, ở vị trí trung tâm giáp ranh với năm nước, đồng thời chân khí thiên địa trong đó vô cùng dư thừa, ít nhất mạnh hơn gấp mấy lần so với bên ngoài.
Trước kia, năm cường quốc lớn đều muốn chiếm nó làm của riêng.
Nhưng lại không có một cường quốc có thể đánh chiếm được nó. Bởi vì, cách năm năm Cổ Nam Đô mới xuất hiện một lần, mỗi lần xuất hiện đều chỉ có mấy ngày.
Chính bởi vì nguyên nhân này, năm nước Tây Bắc mới đặt địa điểm cuộc thi đấu năm nước ở Cổ Nam Đô, nơi đó vừa không thuộc về bất kỳ một cường quốc nào, lại có thể làm cho tất cả mọi người hướng tới.
Còn có một lời đồn đại càng làm cho người ta hướng tới hơn.
Đó chính là tương truyền vào vạn năm trước đây, Cổ Nam Đô là một vùng đất trung tâm của thế lực cường đại viễn cổ.
Cho dù là ở đại lục Thiên Vũ vạn năm trước đây, thế lực này cũng vô cùng cường đại, giống như một ngôi sao lập lòe, lướt qua lịch sử đại lục Thiên Vũ.
Mà ở trong đó có vô số truyền thừa.
Bất kỳ thiên tài nào chỉ cần có đầy đủ thiên phú, lại có thể thu được truyền thừa ở trong đó, một tiếng cất lên khiến ai nấy đều kinh ngạc.
- Lời đồn đại Liên quan tới Cổ Nam Đô là sự thật.
Tiêu Chiến mỉm cười nói, thỏa mãn tò mò của mọi người.
- Thật à?
Tất cả mọi người vui mừng bất ngờ, sau đó nghi ngờ? Tiêu Chiến làm sao có thể chắc chắn được?
Tiêu Chiến cười ha hả:
- Bởi vì sở dĩ trước đây cuộc thi đấu năm nước được quyết định thành năm năm một lần thật ra không có liên quan gì với Huyết Linh Trì, mà bởi vì Cổ Nam Đô. Nếu như các ngươi có thể ở trên lôi đài cuối cùng của cuộc thi đấu năm nước nhận được danh hiệu hàng đầu, sẽ biết được tại sao phải quyết định vòng cuối cùng của cuộc thi đấu năm nước ở nơi đó.
- Rốt cuộc là vì sao?
Trong lòng đám người Tử Huân công chúa ngứa không chịu nổi, không nhịn được hỏi.
- Bởi vì trong Cổ Nam Đô có một di tích truyền thừa, có thể làm cho người ta nhận được lột xác, nhưng bước vào trong đó phải giới hạn trong vòng hai mươi bốn tuổi, cho nên, cuộc thi đấu năm nước hạn chế tuổi tác quyết định trong hai mươi bốn tuổi.
Tiêu Chiến thổn thức.
Không ngờ có nguyên nhân này?
Tất cả mọi người chấn động, ai nấy ngơ ngác nhìn nhau.
Bọn họ vẫn cho rằng hạn chế tuổi và thời gian là vì Huyết Linh Trì, hiện tại xem ra không phải như vậy.
Suy nghĩ một chút cũng thấy đúng, sở dĩ Huyết Linh Trì năm năm mở một lần chẳng qua là vì trận pháp bên ngoài hạn chế, nhưng trận pháp này lại là nghiệp đoàn Trận Pháp Sư của năm nước Tây Bắc bố trí năm đó.
Nói cách khác, nghiệp đoàn Trận Pháp Sư có thể thiết lập năm năm mở ra, cũng có thể thiết lập mười năm mở ra, cũng không ảnh hưởng gì.