Cảnh tượng đột nhiên xuất hiện này, làm cho tất cả mọi người vô cùng kinh ngạc.
- Tất cả mọi người lui lại phía sau.
Vẻ mặt Tiêu Chiến kinh sợ, hét lớn một tiếng, liền xông tới trước tất cả mọi người.
Áo bào trên người hắn không gió tự lay động, một khí thế khủng khiếp từ trên người hắn nhanh chóng dâng lên, sau đó muốn ngăn cản một quyền do Úy Trì Thành đánh ra.
- Tiêu Chiến, đệ tử của Đại Tề quốc ngươi giết Tam vương tử của Đại Ngụy Quốc ta, ngươi còn muốn ngăn cản lão phu à? Hôm nay cho dù lão phu có phải liều mạng, cũng sẽ giết chết tiểu tử này.
Úy Trì Thành bá đạo giận dữ gầm thét lên, khí thế trên người không giảm chút nào, oong, đồng thời một hào quang màu đỏ từ trên người hắn phóng ra kèm theo hơi nóng hừng hực.
Ầm ầm!
Nắm đấm thép của hai người va chạm vào nhau trong hư không, chỉ nghe có tiếng sấm sét nổ vang, ầm ầm nổ tung ở đó. Đá dưới chân Tiêu Chiến lập tức nổ nát, có mảnh vụn bắn ra khắp bầu trời, nhìn thấy mà giật mình.
Hai chân Tiêu Chiến liều chết chống xuống mặt đất, không hề nhúc nhích, Úy Trì Thành lại tung người lên cao và hạ xuống cách đó không xa.
Nhưng Tiêu Chiến ngăn cản Úy Trì Thành, Lăng Trung trưởng lão bên cạnh lại không bị ai ngăn cản, đôi lợi trảo của hắn nhanh chóng chụp vào Tần Trần, trên lợi trảo này có hào quang màu đen hiện lên, dường như muốn xé rách hư không.
- Lăng Trung, đừng vội hung dữ.
Diêm Hoài tướng quân bên phía Đại Tề quốc hét lớn một tiếng, cắn răng nghênh đón.
- Chỉ dựa vào ngươi cũng muốn ngăn cản ta sao?
Thấy Diêm Hoài ra tay, Lăng Trung không khỏi cười lạnh. Hai người giao đấu một chưởng, ầm một tiếng, miệng Diêm Hoài phun máu tươi, bay ra ngoài.
Hắn chỉ là võ giả Thiên cấp hậu kỳ đỉnh phong, tu vi toàn thân của Lăng Trung lại cao tới Huyền cấp sơ kỳ, hắn sao có thể là đối thủ của Lăng Trung được.
- Hừ, không biết tự lượng sức mình.
Lăng Trung cười nhạt, ánh mắt lạnh lùng, lợi trảo màu đen thò về phía Tần Trần.
Lợi trảo này chưa tới, một khí cơ khủng khiếp đã ràng buộc lấy Tần Trần, các thiên tài khác của Đại Tề quốc ở xung quanh đều phát ra tiếng kêu kinh sợ.
- Trần thiếu.
- Trần thiếu cẩn thận.
Trên mặt đám người Tử Huân, Triệu Linh San, Triệu Duy, Vương Khải Minh đầy vẻ kinh hãi, đồng thời phóng ra khí thế, cuối cùng tất cả đều rút vũ khí ra, muốn ra tay với Lăng Trung.
Giờ phút này, đệ tử Đại Tề quốc bên cạnh Tần Trần cuối cùng lại không một ai lui về phía sau, ở trên người bọn họ phóng ra một khí thế trùng thiên có thể so sánh được với Lăng Trung.
- Không biết trời cao đất rộng.
Lăng Trung cười lạnh, trong mắt hiện lên một tia sáng lạnh, nếu những đệ tử Đại Tề quốc không biết tốt xấu, mình không ngại, giết hết tất cả bọn chúng, để bọn chúng chôn cùng Niệm Vô Cực Thiếu tông chủ.
- Tất cả mọi người lui về phía sau.
Tần Trần có chút cảm động, đồng thời nhảy tới trước, chắn trước mặt tất cả mọi người.
Cửu Tinh Thần Đế Quyết trong cơ thể hắn được vận chuyển tới mức lớn nhất, khí cơ phong tỏa một sơ hở trên thân của Lăng Trung, muốn thi triển một đòn sấm sét.
Vào giờ phút này, cho dù liều mạng để lộ thực lực, hắn cũng quyết không thể để cho đám người Tử Huân mạo hiểm vì mình.
- U!
Đột nhiên, một tiếng khóc vang lên trong không trung, ngay sau đó là tiếng gió lốc gào thét, một bóng đen to lớn hạ xuống đỉnh đầu mọi người, mang theo kình phong mãnh liệt lao thẳng tới Lăng Trung.
Người nào?
Lăng Trung thầm khiếp sợ, dưới nguy cơ mãnh liệt, hắn không chú ý tới chuyện ra tay với Tần Trần nữa, vội vàng xoay người đánh ra một trảo.
Ầm ầm!
Hai trảo va chạm, một lực lượng cực lớn truyền đến, khí huyết trong cơ thể Lăng Trung không ổn định, đứng cũng không vững.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên, thấy một con huyết thú cực lớn thuộc loại chim ưng phóng lên cao, lợi trảo của nó sắc bén, ánh mắt lâm liệt. Ở trên lưng con chim ưng còn có một người đang ngồi xếp bằng, lạnh lùng nhìn xuống dưới.
- Huyết Trảo Thanh Ưng, là Nguyên Phong đại sư.
- Ha ha, quá tốt rồi, hóa ra Nguyên Phong đại sư còn ở đây, ta còn tưởng hắn đi rồi chứ.
- Có Nguyên Phong đại sư ở đây, Lăng Trung của Quỷ Tiên phái đừng mơ lại quát tháo nữa.
Các đệ tử bên phía Đại Tề quốc lập tức truyền đến tiếng hô to hưng phấn.
- Nguyên Phong huynh, vẫn mong ngăn cản Lăng Trung.
Tinh thần Tiêu Chiến cũng chấn động.
- Hừ, chỉ là một con súc sinh Thiên cấp mà thôi, xem ta giết nó thế nào.
Lăng Trung hừ lạnh, khí tức của Huyết Trảo Thanh Ưng tuy khủng khiếp nhưng cũng chỉ là huyết thú Thiên cấp mà thôi, hắn tập trung chân khí, lại một trảo xé ra.
- Quỷ khóc thần gào!
Một trảo ảnh màu đen phóng lên cao, kèm theo tiếng xé gió mãnh liệt, trong quỷ trảo dày đặc này xuất hiện một bộ xương khô màu đen, kéo xuống vài linh vũ trên thân Huyết Trảo Thanh Ưng.
Huyết Trảo Thanh Ưng bị thương, phát ra rên rỉ.
Lăng Trung cười dữ tợn, lại tấn công lên.
- Tự tìm chết.
Nguyên Phong đại sư giận dữ, Huyết Trảo Thanh Ưng chính là huyết thú bay mà hắn tốn rất nhiều sức lực mới có được, cuối cùng lại bị Lăng Trung khi dễ như vậy, dưới sự tức giận, hắn vỗ xuống một chưởng.
Ầm!
Lăng Trung bị đánh bay ra ngoài, rơi trên mặt đất, khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, suýt nữa thì phun ra một búng máu.
Hắn ngạc nhiên ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào Nguyên Phong.
Chân khí của đối phương hùng hậu, hẳn phải cao hơn hắn, hiển nhiên là cường giả Huyền cấp trung kỳ, Đại Tề quốc lại phái một cường giả Huyền cấp tới đây từ lúc nào?
- Úy Trì Thành, dừng tay.
- Lăng Trung, ở đây là chỗ sát hạch của cuộc thi đấu năm nước, không phải là nơi các ngươi ra tay.
Lúc này, đám người Vi Thiên Minh cũng kịp phản ứng, tất cả đều quát chói tai.
Trong đó Vi Thiên Minh lắc người một cái đã xuất hiện ở trước mặt Úy Trì Thành, ầm một tiếng, kình khí với sức lực mạnh mẽ từ trong cơ thể hắn bạo phát ra, lập tức tách Tiêu Chiến và Úy Trì Thành đang muốn ra tay độc ác.
Toàn thân hắn tập trung chân lực dường như hóa thành một ngọn núi hùng vĩ, ngăn cản hai đại cao thủ Tiêu Chiến và Úy Trì Thành ở hai bên.
Đồng thời, hắn vung tay lên, một luồng chân lực vô hình cuốn ra ngoài, chấn áp ở trên thân Lăng Trung trưởng lão, rõ ràng chỉ cần Lăng Trung có chút động tĩnh khác thường, sẽ hung hãn ra tay, không hề nể nang.
Trên bầu trời, Huyết Trảo Thanh Ưng cảm nhận được khí tức trên người Vi Thiên Minh thì phát ra tiếng hót dài, không dám bay xuống.
Trong khoảng thời gian ngắn, một mình Vi Thiên Minh chấn áp bốn đại cao thủ, thực lực của đệ nhất cao thủ năm nước Tây Bắc đã được thể hiện ra hoàn toàn.
- Vi Thiên Minh, người này giết Tào Hằng Tam vương tử của Đại Ngụy Quốc ta, hôm nay, ta phải giết hắn.
Úy Trì Thành cắn răng, sát khí toàn thân trùng thiên, liên tục gầm lên giận dữ.
- Không sai, hắn giết Thiếu tông chủ Quỷ Tiên phái ta, hôm nay không chết, bảo ta làm sao ăn nói được với Tông chủ.
Vẻ mặt Lăng Trung cũng thâm trầm, lạnh gần như phải kết thành băng.
- Nơi này là nơi cuộc thi đấu năm nước, sao có thể mặc cho các ngươi tùy ý giết người được. Hai người các ngươi cũng là cường giả đứng đầu năm nước Tây Bắc, sẽ không thể không hiểu cả quy định này chứ?
Vẻ mặt Vi Thiên Minh trầm xuống.
Cuộc thi đấu năm nước có mục đích chính là giảm bớt phân tranh giữa năm nước, cho nên mới thiết lập một cuộc so tài giữa các thiên tài.
Nếu là so đấu, hơn nữa là sát hạch sinh tồn, dĩ nhiên sẽ có người ngã xuống.
Bởi vậy, bất kể ở trong cuộc thi đấu năm nước phát sinh chuyện gì, các thế lực đều không thể mượn đề tài này để nói chuyện.
Đây gần như là chuyện giao hẹn trong cuộc thi đấu năm nước trăm năm qua. Nếu mỗi người đều vì đệ tử ngã xuống mà gây phiền phức cho thế lực khác, như vậy cuộc thi đấu năm nước này đã hoàn toàn không có ý nghĩa nữa.
- Úy Trì Thành, cuộc thi đấu năm nước hàng năm đều có thiên tài ngã xuống, ngươi cũng không phải không biết, không thể bởi vì Tam vương tử Đại Ngụy quốc ngươi ngã xuống mà phá hủy quy định được.
- Đúng vậy, ta nhớ mười năm trước, đại vương tử Hắc Thạch quốc cũng ngã xuống ở trong nơi sơ tuyển này, mà khi lúc, Cố Hiên của Hắc Thạch quốc lại chưa từng nói một câu.
- Các ngươi làm như thế đúng là hơi quá đáng rồi.
Không chỉ Vi Thiên Minh, lúc này cường giả của các thế lực khác đều thi nhau khuyên can.
Sau cuộc thi đấu năm nước không được truy cứu, đây là giao hẹn giữa bọn họ trong nhiều năm qua. Bây giờ Úy Trì Thành và Lăng Trung tự nhiên muốn phá quy định này, tất nhiên dẫn tới mọi người bất mãn.
Hơn nữa, khi sát hạch sinh tồn, hai người nhảy nhót rất vui mừng, lúc này trong lòng các cường giả của thế lực lớn vui còn không kịp, làm sao có thể giúp được.
- Hơn nữa, Úy Trì Thành ngươi có chứng cứ chứng minh Tào Hằng chính là chết ở trên tay Tần Trần không?
Vi Thiên Minh lại khuyên nhủ, giọng điệu uyển chuyển.