Một ý nghĩ không tốt, lập tức xuất hiện trong đầu hai người.
Hai người liếc nhìn nhau, trán chảy mồ hôi lạnh, sau lưng ớn lạnh.
Không thể nào, nhất định không có khả năng!
Vẽ phẫn nộ trên mặt hai người biến mất, sắc mặt trắng bệch, điên cuồng tìm kiếm trong sáu bảy trăm người.
Một lần.
Hai lần.
Ba lần.
Sau khi đã liếc qua tất cả mọi người ba lần, trái tim của hai người lại giống như một tảng đá lớn rơi vào nước, hoàn toàn chìm xuống.
Không, không, vẫn không có.
Ở trong sáu bảy trăm người này, mặc cho bọn họ tìm kiếm thế nào, cũng không hề phát hiện ra bóng dáng của hai người Tào Hằng và Niệm Vô Cực.
Phát sinh loại tình huống này, bình thường chỉ có một khả năng.
- Không, sẽ không đâu, nhất định sẽ không đâu.
hai người liếc nhìn nhau, đôi môi run rẩy, cũng sắp khóc.
Đây chính là Tam vương tử điện hạ của Đại Ngụy quốc và Thiếu tông chủ của Quỷ Tiên phái a.
Tuy hai người bọn họ có địa vị cao quý, có thể nói là đứng đầu ở trong thế lực của từng người, mà nếu không có cách nào đưa Tào Hằng và Niệm Vô Cực về, cho dù bệ hạ và Tông chủ có thể bỏ qua cho bọn họ, bọn họ cũng không tha cho mình.
- Nhất định đã xảy ra điều gì bất ngờ, đúng, nhất định là trận pháp xảy ra vấn đề.
Trong lòng nghĩ như vậy, hai người vội vàng đi tới vị trí khống chế trận pháp.
- Úy Trì Thành, Lăng Trung trưởng lão, hai người tính làm gì?
Trận Pháp Sư đang khống chế trận pháp ở nơi sơ tuyển bị hai người dọa cho giật mình.
- La đại sư, nhanh cho chúng ta xem trong nơi sơ tuyển có còn người nào chưa được truyền tống ra không?
Giọng điệu Úy Trì Thành cấp bách, cũng sắp không thể nói rõ lời.
- Có người chưa được truyền tống ra à?
Này La đại sư nhìn lại pháp trận khống chế, sau đó khoát tay nói:
- Không, tất cả đều đã đi ra rồi.
Úy Trì Thành lảo đảo, gần như ngất xỉu, sắc mặt tái nhợt nói:
- Có phải pháp trận khống chế đã xảy ra vấn đề gì không? La đại sư ngươi xem kỹ một chút, có người nào vẫn ở bên trong chưa bị truyền tống ra hay không!
Vẻ mặt La đại sư bất đắc dĩ, nhíu mày nói:
- Úy Trì Thành, Lăng Trung trưởng lão, chuyện mà các ngươi nói căn bản không có khả năng. Trận Pháp Sư bình thường không có khả năng luyện ra trận pháp ở nơi sơ tuyển này, mà là do nghiệp đoàn Trận Pháp Sư năm nước chúng ta xin nghiệp đoàn Trận Pháp Sư cấp trên mới có được, tuyệt đối không có sai sót gì. Hơn nữa, cho dù thật sự xảy ra lỗi cũng có thể lập tức nhìn ra. Sẽ không có sai sót gì đâu.
Hắn thương hại nhìn Úy Trì Thành và Lăng Trung, khe khẽ thở dài, cũng mơ hồ đoán được nguyên nhân.
Hai người bọn họ lo lắng như thế, tất nhiên là có nhân vật quan trọng nào đó trong thế lực còn chưa đi ra, bởi vậy mới khẩn trương hỏi thăm.
Trước kia cũng không phải chưa từng xảy ra chuyện như vậy, nhưng hai thủ lĩnh thế lực lớn nóng vội tới hỏi thăm như bây giờ thì vẫn là lần đầu xảy ra.
- Hai vị, có phải là Đại Ngụy Quốc và Quỷ Tiên phái các ngươi có người nào còn chưa đi ra hay không?
Do dự một lúc, La đại sư không nhịn được mở miệng.
- Chuyện này...
Sắc mặt Úy Trì Thành tái nhợt, quả thực muốn khóc, nói:
- Tam vương tử Tào Hằng của Đại Ngụy Quốc chúng ta còn chưa đi ra.
- Còn có Niệm Vô Cực - Thiếu tông chủ Quỷ Tiên phái chúng ta cũng không thấy bóng dáng.
Xôn xao!
Lúc này, hành động ở đây đã bị không ít người quan tâm, hai người vừa dứt lời, đám người lập tức truyền đến tiếng kêu kinh ngạc.
Tào Hằng - Tam vương tử Đại Ngụy quốc và Niệm Vô Cực - Thiếu tông chủ Quỷ Tiên phái tự nhiên không thể rời khỏi nơi sơ tuyển, đây chính là tin tức lớn.
Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng người ồn ào, tất cả những người vây quanh bên ngoài nơi sơ tuyển gần như muốn nổ tung.
Mấy ngày này, bọn họ đã nhìn thấy Úy Trì Thành và Lăng Trung nhảy nhót vô cùng kiêu ngạo, sao đột nhiên mọi chuyện đều thay đổi, biến thành thế này?
Hơn nữa, Úy Trì Thành và Niệm Vô Cực đều là cường giả Thiên cấp, trong đó tu vi của Niệm Vô Cực thậm chí cao tới Thiên cấp trung kỳ, làm sao có thể xảy ra chuyện như vậy được?
Tất cả mọi người không rõ.
Ở trong lịch sử sát hạch sơ tuyển của cuộc thi đấu năm nước thật sự có không ít thiên tài chết ở bên trong, nhưng những người này cơ bản đều là thiên tài cấp bậc bình thường, về phần cấp bậc đứng đầu chết thì gần như đã ít lại càng ít.
Dù sao, các thiên tài đứng đầu tông môn đều có tu vi cực cao, hơn nữa đều có con át chủ bài bảo toàn tính mạng, một khi gặp phải nguy hiểm ở nơi sơ tuyển, bọn họ đều có thể bóp nát ngọc bài truyền tống, lập tức truyền tống ra.
Ở dưới mấy tầng phòng hộ này, muốn giết chết bọn họ còn khó hơn đánh bại bọn họ ít nhất mấy lần.
Mọi người bàn luận ầm ĩ, các cường giả thế lực lớn ở đây đều cảm thấy không dám tin vào sự thật này, tất cả đều lắc đầu.
- Không thể nào. Lấy tu vi của Tào Hằng và Niệm Vô Cực sẽ không chết được.
- Thật vậy, cho dù không địch lại, bọn họ cũng hoàn toàn có thể chạy trốn.
- Có phải hai người bọn họ ở trong đội ngũ nên không tìm được hay không?
- Có khả năng này.
Mọi người bàn luận ầm ĩ, tất cả đều có suy đoán của mình.
- Các ngươi đang nói về Tào Hằng và Niệm Vô Cực sao? Hai người bọn họ đã bị người ta giết chết ở trong nơi sơ tuyển rồi.
Lúc này, một giọng nói đột nhiên truyền đến.
Lại là một đệ tử vừa thông qua kiểm tra, đi ra khỏi đất trống sơ tuyển.
- Cái gì, ngươi nói gì?
Úy Trì Thành lảo đảo, vội vàng đi tới trước mặt đệ tử kia, một tay nhấc hắn lên, hung hãn nói.
Ầm.
Khí tức Huyền cấp đỉnh phong đáng sợ ép lên người đệ tử kia, lập tức khiến hắn khiếp sợ tới tái mặt, cơ thể run rẩy.
- Úy Trì Thành, ngươi muốn làm đệ tử Đại Lương quốc ta?
Chợt có một tiếng quát vang lên, Vi Thiên Minh đi lên phía trước, người này lại là một thiên tài của Đại Lương quốc hắn.
- Vi Thiên Minh, người này nói Tào Hằng Đại Ngụy Quốc ta và Niệm Vô Cực của Quỷ Tiên phái đã chết. Lão phu chỉ muốn hỏi rõ thôi.
Vẻ mặt Úy Trì Thành dữ tợn, ánh mắt phẫn nộ.
Vi Thiên Minh nhíu mày, nhìn tình trạng của Úy Trì Thành và Lăng Trung có phần không ổn, lúc này mới nói với đệ tử kia:
- Lưu Vũ Sinh, ngươi rốt cuộc nhìn thấy gì, nói rõ ràng ra đi!
Sau đó, hắn lại nói với Úy Trì Thành:
- Nhưng ngươi có phải nên thả đệ tử của Đại Lương quốc ra rồi hãy nói hay không?
- Là như vậy.
Sau khi võ giả kia được thả ra, gương mặt trắng bệch nói:
- Ngày hôm trước, đệ tử đang rèn luyện ở nơi sơ tuyển, đột nhiên nghe được cách đó không xa truyền đến tiếng giao chiến kịch liệt, vô cùng mãnh liệt, vì vậy đi vào quan sát, nhưng sau khi đến nơi đó thì cuộc chiến đấu đã kết thúc, chỉ thấy Niệm Vô Cực và Tào Hằng đã chết.
- Ngươi xác định là Tam vương tử Tào Hằng và Niệm thiếu tông chủ chứ?
Sắc mặt Úy Trì Thành trắng bệch, giận dữ hét lên.
Ầm!
Tiếng gầm thét giận dữ này đã chấn động tới mức đệ tử kia suýt nữa té xỉu trên đất. Nếu không phải Vi Thiên Minh đúng lúc ngăn cản ở trước người hắn, sợ rằng hắn sẽ bị trực tiếp đánh chết.
- Thật sự là Tam vương tử Tào Hằng và Thiếu tông chủ Niệm Vô Cực, ta sẽ không nhận sai. Hơn nữa ngoại trừ ta, còn có không ít người cũng thấy được.
Gương mặt đệ tử kia trắng bệch, cũng sắp khóc rồi.
Đây là tạo nghiệt gì chứ? Sớm biết vậy, hắn đã không đi nói linh tinh. Lúc này thì hay rồi, đắc tội người không nói, còn thiếu chút bị gào chết.
- Còn có ai nhìn thấy?
Vi Thiên Minh quay đầu lại nhìn về phía những đệ tử khác của Đại Lương quốc.
- Ta cũng nhìn thấy, thật sự là Tào Hằng và Niệm Vô Cực.
- Đúng vậy, hai người chết cùng một chỗ, hiện trường cũng không thiếu thi thể võ giả khác của Đại Ngụy quốc và Quỷ Tiên phái.
Sau khi những thiên tài Đại Lương quốc cùng Lưu Vũ Sinh nhìn thấy thi thể lúc đó đều hơi do dự, sau đó mở miệng nói.