Vũ Thần Chúa Tể

Chương 222: Sơ tuyển kết thúc

Chương Trước Chương Tiếp

Đến ban ngày, đám người Tần Trần cuối cùng cũng ngừng giết chóc, tiến hành nghỉ ngơi dưỡng sức.

Cả đêm chiến đấu, tinh khí thần của mỗi người đều được nâng cao cực lớn, tuy cũng có người bị thương, nhưng sau khi trải qua rèn luyện máu lửa, khí chất của bọn họ đã khác hẳn.

Mỗi người đều giống như thanh kiếm sắc bén được rút ra khỏi vỏ, lộ rõ sự sắc bén.

- Tứ vương tử điện hạ, Trần thiếu, tối nay chúng ta còn hành động không?

Tất cả nghỉ ngơi dưỡng sức một ngày, tinh thần khí của mỗi người đều trở nên vô cùng đầy đủ, nóng lòng muốn thử.

- Tần huynh, ngươi tới quyết định!

Tứ vương tử quay đầu, nhìn về phía Tần Trần.

Trải qua cả đêm chém giết, tất cả võ giả Đại Tề quốc đã hoàn toàn bội phục Tần Trần, trong cuộc giết chóc đêm hôm trước, Tần Trần đã phát huy tác dụng cực lớn.

Mỗi lần đều là hắn phát hiện kẻ địch đầu tiên, một khi gặp phải xương cứng, hắn cũng là người đầu tiên chạy tới cứu viện với tốc độ phản ứng cực nhanh, không ai bằng.

- Đương nhiên tiếp tục.

Trước mắt bao nhiêu người, Tần Trần mỉm cười:

- Đại Ngụy quốc không phải muốn để cho chúng ta không có một người nào thông qua được sát hạch sao? Không chiếu cố bọn họ một chút thì không tốt đi?

Phải biết rằng, cả đêm hôm qua chiến đấu khiến Tần Trần thu hoạch rất lớn, nhận được linh dược và tài vật chồng chất như núi, chuyện tốt như vậy, hắn làm sao có thể bỏ qua được?

Vô tình, trời tối xuống, bọn họ lại bước vào bóng tối.

Đây là ngày cuối cùng sát hạch.

Một đêm này, trong Yêu Tổ Sơn Mạch lại vang lên tiếng kêu thê thảm, từng võ giả của Đại Ngụy quốc và Quỷ Tiên phái không ngừng bị đào thải, không còn chút sức lực để đánh trả.

Bên ngoài nơi sơ tuyển, cả một ngày cũng không có đệ tử của Đại Ngụy quốc và Quỷ Tiên phái nào bị đào thải, Úy Trì Thành và Lăng Trung vừa thở phào nhẹ nhõm. Chỉ thấy trên đài truyền tống không ngừng sáng lên, đệ tử của hai thế lực lớn này lại một lần nữa liên tục bị truyền tống ra.

- Lại bắt đầu.

Ngoài rìa đài truyền tống, các cường giả còn lại của thế lực lớn đều đã tê dại.

Đây là bao nhiêu? Không ít hơn sáu mươi bảy mươi người đi?

Cả đêm, đệ tử của Đại Ngụy quốc và Quỷ Tiên phái bị đào thải đã đạt tới tổng số người bị đào thải của Đại Tề quốc mấy ngày hôm trước.

- Đáng chết, Niệm Vô Cực và Tào Hằng rốt cuộc đi đâu? Vì sao bây giờ còn chưa ra tay?

Úy Trì Thành nắm chặt nắm đấm, buồn bực cũng sắp khóc, nếu tiếp tục như thế nữa, đệ tử của Đại Ngụy Quốc hắn sẽ bị đào thải hết.

Lúc này, trong lòng của hắn chỉ có một ý nghĩ, đó chính là sát hạch đáng chết này nhanh kết thúc đi.

Cuộc giết chóc này đã giằng co đủ một đêm.

Đám người Tần Trần quét ngang ở nơi sơ tuyển, cuối cùng, võ giả bị giết ở nơi sơ tuyển đã cao tới hơn năm mươi người, võ giả truyền tống ra ngoài còn đạt tới gần trăm người.

Đến cuối cùng, nhóm cường giả Tần Trần, Tử Huân căn bản hoàn toàn không cần làm gì cả, chỉ cần ẩn nấp ở phía sau đội ngũ là được.

Bởi vì đội ngũ Đại Tề quốc đã mở rộng đến hơn bốn mươi người, trùng trùng điệp điệp, gần như phần lớn võ giả Đại Tề quốc còn ở trong nơi sơ tuyển đều tập trung lại.

Lúc đó đã gần buổi trưa.

Oong!

Một lực lượng trận pháp vô hình đột nhiên cuốn ra, bao phủ lấy tất cả mọi người.

- Các vị, nhìn bên ngoài.

Vừa dứt lời, tất cả võ giả bị lực trận pháp vô hình bao phủ vẫn còn sống sót ở nơi sơ tuyển, đều bị trận pháp truyền tống ra ngoài.

Ong ong ong ong oong!

Trên mảnh đất trống bên ngoài nơi sơ tuyển đột nhiên sáng lên đủ mọi ánh sáng, từng võ giả xuất hiện ở trên đài truyền tống.

Gần như trên thân phần lớn những người này đều có vết thương, nhưng vẻ mặt lại không phải là trường hợp cá biệt.

Có người tâm tình tăng cao, vẻ mặt hưng phấn, hiển nhiên đã hoàn thành sát hạch sơ tuyển, thu được đủ huyết tinh.

Có người lại lộ ra vẻ mặt chán nản cùng mất mát.

Những võ giả này bàn luận ầm ĩ, cũng thảo luận về những chuyện mạo hiểm từng trải qua trong cuộc sơ tuyển, thần sắc mỗi người đều phấn khởi.

Trải qua một cuộc so đấu như vậy, mỗi người chỉ cần còn sống sót đều có khí chất không tầm thường.

- Vẫn mong mỗi võ giả xếp thành hàng ngũ, không nên đi lại tùy ý, tạm thời giao số lượng huyết tinh mình thu được ở trong nơi sơ tuyển lên, tiến hành sát hạch thành tích, nếu phát hiện có lén tiếp xúc với người khác sẽ bị hủy bỏ tư cách sát hạch.

Vi Thiên Minh - cao thủ đứng đầu Đại Lương quốc đứng ở trên đài cao cao giọng hô lên, giọng nói vang dội truyền rõ ràng vào trong tai của mỗi võ giả.

Lập tức có thành viên của tổ chức sát hạch cầm sổ đến kiểm tra đối chiếu sự thật.

Mỗi lần đều phải tiến hành những trình tự này, tất cả mọi người đặc biệt rất quen thuộc.

Khi tiến hành ghi lại thành tích của Đại Lương quốc,

Bên ngoài khoảng không truyền tống, các cường giả của thế lực lớn đều xông lên, điên cuồng tìm kiếm trong đám người thiên tài của mình.

Lần này, tổng cộng các đệ tử tham gia sơ tuyển của các thế lực lớn có tới gần hai nghìn người, ngoại trừ sáu bảy trăm người bị loại, chắc hẳn vẫn có hơn một ngàn người chưa đi ra.

Nhưng trên thực tế, sau khi võ giả cuối cùng bị truyền tống ra, tính sơ qua chỉ có sáu bảy trăm người.

Nói cách khác, lần này sơ tuyển có ít nhất bốn năm trăm người chết ở trong nơi sơ tuyển khiến tim tất cả mọi người đập loạn, không ngừng lo lắng.

Tổn thất thật sự quá lớn.

Trước kia mỗi lần sơ tuyển, tỉ lệ tử vong bình thường đều chỉ khoảng một phần mười, nói cách khác, sẽ có gần hai trăm người chết, đó là một con số hợp lý.

Nhưng lúc này đây, người chết không ngờ đã tăng gấp đôi, ai nấy đều hít sâu một hơi.

Đặc biệt là Tiêu Chiến vừa xông tới, ánh mắt đã điên cuồng tìm kiếm bóng dáng của Tử Huân và Tần Trần.

- Ha ha ha, Tiêu Chiến, ngươi đừng tìm nữa. Cho dù ngươi có tìm thế nào đi nữa, công chúa Đại Tề quốc ngươi cũng sẽ không sống lại đâu.

Vẻ mặt Úy Trì Thành thâm trầm, giễu cợt nói.

Hai ngày nay, đệ tử Đại Ngụy quốc của hắn bị loại quá nhiều, trong lòng sớm đã nghẹn một bụng tức, không có chỗ nào phát tiết.

Bây giờ cuối cùng cũng có thể chế giễu một lúc, còn không phải vội vàng nắm lấy cơ hội sao.

- Hừ!

Tiêu Chiến hừ lạnh, lười để ý tới Úy Trì Thành, ánh mắt lại không ngừng tìm kiếm, trong lòng liều mạng cầu khẩn.

Bỗng nhiên, ánh mắt không ngừng di chuyển của hắn chợt dừng lại, sau đó trong mắt lộ vẻ mừng như điên.

Trong đám người có một thiếu nữ tuyệt mỹ đang đứng thẳng, tay áo tung bay, đó không phải là Tử Huân thì còn có thể là ai?

Ngay sau đó, hắn lại phát hiện ra bóng dáng của Triệu Linh San.

Còn có đám người Tần Trần, hắn đều nhìn thấy cả.

- Ha ha ha, Úy Trì Thành, ánh mắt ngươi mù rồi sao? Đây không phải là Tử Huân công chúa của Đại Tề quốc ta thì còn có thể là ai chứ?

Tảng đá ép nặng trong lòng Tiêu Chiến suốt mấy ngày cuối cùng cũng rơi xuống, thở hắt ra một hơi.

- Cái gì? Tử Huân nàng còn sống à? Không thể nào!

Úy Trì Thành thoáng ngẩn người, sau đó hắn và Lăng Trung nhìn sang, quả nhiên theo ánh mắt của Tiêu Chiến, bọn họ nhìn thấy vị trí của Tử Huân.

Trong lòng Úy Trì Thành lập tức cháy lên lửa giận vô hình.

Tào Hằng và Niệm Vô Cực rốt cuộc đang làm gì? Không giết chết Tử Huân, hai ngày cuối cùng này cũng không thấy bóng người, rốt cuộc bọn chúng chạy đi đâu?

Úy Trì Thành hận không thể trực tiếp kéo hai người đến trước mặt, chửi ầm lên một trận.

Hắn cố nén tức giận, vừa cắn răng vừa tìm kiếm.

Sau khi tìm khắp một lượt, Úy Trì Thành đột nhiên giật mình.

Vẻ mặt Lăng Trung Bên cạnh hắn cũng cứng đờ, sau lưng toát mồ hôi lạnh.

Bởi vì bọn họ nhìn qua sáu bảy trăm người, không ngờ không nhìn thấy được hai người Tào Hằng và Niệm Vô Cực.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️