Vũ Thần Chúa Tể

Chương 221: Nổi trận lôi đình

Chương Trước Chương Tiếp

Trong giây lát, Úy Trì Thành đờ người ra, cũng không biết nên nói gì cho phải.

Lúc trước, Đại Ngụy quốc bọn họ cả nửa ngày cũng không có một đệ tử đi ra, không nghĩ tới bây giờ thoáng cái lại có tới ba người đi ra, hơn nữa mỗi người đều bị thương nặng, có một người thậm chí hấp hối, suýt nữa tắt thở.

Điều này làm cho trong lòng Úy Trì Thành buồn bực không thôi, lẽ nào ở trong nơi sơ tuyển xảy ra vấn đề gì?

- Ha ha ha, Úy Trì Thành, đệ tử Đại Ngụy quốc ngươi quả nhiên lợi hại, ngay cả lúc bị loại cũng liên tục đi ra, quả nhiên không giống người thường.

Nắm lấy cơ hội, Tiêu Chiến bất đắc dĩ cười gượng, nói cho Úy Trì Thành tái mặt, suýt nữa nổi giận.

- Chà chà, càng kỳ lạ hơn là đệ tử kia cũng sắp không còn hơi thở. Lợi hại, đúng là lợi hại, sắp không thở nữa còn có thể bóp nát ngọc bài, thực lực như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có Úy Trì Thành ngươi mới có khả năng dạy ra được.

Thật vất vả mới có một cơ hội này, trong lòng Tiêu Chiến vô cùng vui sướng, trút ra hết những khó chịu trước đó.

- Hừ, Tiêu Chiến, ngươi có gì đáng để cao hứng chứ? Bên phía Uất Trì huynh chẳng qua chỉ bị loại có ba đệ tử mà thôi, so với Đại Tề quốc ngươi vẫn còn kém xa lắm.

Lăng Trung hừ lạnh.

- Lăng Trung, ngươi cũng đừng kiêu ngạo, có lẽ sau đó đệ tử của Quỷ Tiên phái ngươi cũng sẽ bị loại đấy.

Dù sao đã trở mặt với Quỷ Tiên phái, cũng không cần phải lo lắng nhiều như vậy nữa.

- Ha ha, Tiêu Chiến, ngươi đang nằm mơ à? Đệ tử Quỷ Tiên phái ta lại không giống với đệ tử của Đại Tề quốc ngươi, sao có thể có người bị loại chứ? Thật là buồn cười.

Lăng Trung vừa cười giễu cợt, lại nghe oong một tiếng, trên đài truyền tống đã có người xuất hiện.

Tất cả mọi người đều im lặng.

Ngày hôm nay có chuyện gì xảy ra vậy? Sao liên tục có người đi ra, sẽ không phải bên trong xảy ra loạn chiến gì chứ?

Tất cả đều tập trung tinh thần nhìn lại. Lăng Trung tất nhiên cũng quay đầu nhìn qua. Nhưng vừa nhìn, hắn bỗng nhiên ngẩn người, vẻ mặt lập tức vô cùng kinh sợ v.

Không ngờ đúng là đệ tử của Quỷ Tiên phái hắn.

- Vù!

Lăng Trung lắc người lào tới trên đài cao kia, một tay đỡ đệ tử kia dậy, chân khí hùng hậu rót vào trong cơ thể đệ tử kia, đồng thời trầm giọng nói:

- Chuyện gì xảy ra? Bên trong rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì?

- Lăng... Trưởng lão...

Toàn thân đệ tử kia đều là máu tươi, trong miệng phun ra bọt máu, nhìn thấy Lăng Trung, trong ánh mắt chợt bắn ra ham muốn được sống, nhưng cuối cùng nghiêng đầu chết ở trên đài truyền tống.

- Tê!

Tất cả mọi người liền hít sâu một hơi, ngơ ngác nhìn nhau đầy vẻ ngạc nhiên.

Lúc này, cho dù có là người đần độn mấy đi nữa, cũng biết có chuyện không tầm thường đang xảy ra bên trong.

Trong khoảng thời gian ngắn, đám người nóng nảy, mọi người đều ồ lên, bàn luận ầm ĩ.

- Lăng Trung, ngươi nói sẽ không bị đào thải à? Hì hì hì.

Tiêu Chiến cười một tiếng kỳ quái, Lăng Trung tức giận đến mức suýt nữa phun ra máu.

Má nó, vừa nói đệ tử của Quỷ Tiên phái mình sẽ không bị đào thải, chớp mắt đã có một người đào thải, đúng là tát bôm bốp vào mặt, cũng sắp không còn mặt mũi gì nữa rồi.

- Tiêu Chiến, ngươi chờ đấy.

Lăng Trung gừ lạnh một tiếng, ôm thi thể của đệ tử kia lao xuống khỏi đài cao, vẻ mặt thâm trầm gần như có thể nhỏ nước. Bầu không khí vô cùng căng thẳng.

- Úy Trì Thành, tình hình không ổn. Đệ tử của Quỷ Tiên phái ta và Đại Ngụy quốc ngươi đang bị đào thải ra, tất nhiên bên trong đã có chuyện gì bất ngờ xảy ra.

Lăng Trung đi tới trước mặt Úy Trì Thành, vẻ mặt thâm trầm nói.

Ánh mắt Úy Trì Thành cũng không ngừng thay rồi, rõ ràng đồng ý với cách nói của hắn, nói:

- Ta lập tức phái người đi trị liệu cho hai người bọn họ, chờ bọn họ tỉnh táo, tất nhiên sẽ biết được bên trong rốt cuộc có chuyện gì xảy ra. Nếu để cho ta biết là ai đánh đệ tử của Đại Ngụy Quốc ta bị thương thành như vậy, ta nhất định sẽ không dễ dàng buông tha.

Úy Trì Thành cắn răng, toàn thân phóng ra sát khí.

Lập tức, có y sư của Đại Ngụy quốc tiến lên, cấp cứu cho hai đệ tử kia.

Chỉ là không đợi hai đệ tử của hắn được cứu tỉnh.

Ầm ầm!

Từ trên đài truyền tống này lại có người rơi xuống, vẫn là đệ tử của Đại Ngụy Quốc.

Tất cả mọi người há hốc mồm. Đệ tử Đại Ngụy Quốc làm sao vậy? Đụng phải quỷ à? Sao lại bị đào thai như điên thế?

Phải biết rằng, mấy ngày hôm trước sơ tuyển, hai thế lực Quỷ Tiên phái và Đại Ngụy quốc gần như là đào thải đệ tử ít nhất, thậm chí ngay cả Đại Lương quốc được xem là nước mạnh nhất, số đệ tử bị đào thả cũng nhiều hơn so với Đại Ngụy quốc.

Nhưng hôm nay, lúc này mới bao lâu, tối đa một giờ, tự nhiên lại có bảy tám đệ tử của Đại Ngụy Quốc bị đào thải, gần như vượt quá hơn nửa số đệ tử Đại Ngụy Quốc bị đào thải.

Trong khoảng thời gian ngắn, đám người sôi trào.

Vẻ mặt Úy Trì Thành thâm trầm, vội vàng phái người cứu chữa. Lần này, hắn tương đối may mắn, trong đó có một đệ tử vẫn chưa hôn mê, sau khi hỏi thăm mới biết được chân tướng:

- Là Đại Tề quốc, Tứ vương tử của Đại Tề quốc Triệu Duy…. dẫn theo một đám cường giả, đang tàn sát đệ tử Đại Ngụy Quốc chúng ta...

- Cái gì? Là người của Đại Tề quốc à?

Úy Trì Thành tức giận nói:

- Hai người Niệm Vô Cực và Tào Hằng đâu? Chẳng lẽ bọn họ không biết ngăn cản sao?

- Hồi bẩm... hồi bẩm đại nhân, chúng ta không thấy Tam vương tử điện hạ và Niệm Vô Cực Thiếu tông chủ.

Võ giả này nơm nớp lo sợ, bị khí thế Úy Trì Thành ép tới, suýt nữa đã ngất đi.

- Hai tên khốn kiếp này rốt cuộc chạy tới chỗ nào lêu lổng vậy?

Úy Trì Thành tức giận muốn nổ phổi

Vào thời điểm này lại tự nhiên không thấy hai người bọn họ đâu, sẽ không phải là bắt được Tử Huân công chúa của Đại Tề quốc, một lòng một dạ làm loạn chứ?

Đây là muốn làm cho hắn tức chết sao?

- Bọn họ có bao nhiêu người?

Úy Trì Thành cố nén tức giận, lại nói.

- Ta không thấy rõ...

Đệ tử kia cũng sắp khóc, nghiêng đầu, trực tiếp ngất đi.

Hắn cũng đủ xui xẻo, vốn bị người của Đại Tề quốc chém giết, trong lòng đủ hoảng loạn, trên người còn mang thương, sau khi truyền tống ra, còn phải bị Úy Trì Thành trách mắng, thật sự quá mức bi kịch.

- Đáng giận, mấy tiểu tử Đại Tề quốc kia, tạm thời lại cho các ngươi phách lối một lúc. Chờ các ngươi gặp phải Tào Hằng và Niệm Vô Cực thì cứ chờ chết đi.

Úy Trì Thành và Lăng Trung liếc nhìn nhau, ánh mắt lạnh thấu xương.

Nhưng điều làm cho Úy Trì Thành không ngờ tới là, đây chỉ mới bắt đầu, chưa phải kết thúc.

Tiếp theo, không ngừng có võ giả của Đại Ngụy quốc và Quỷ Tiên phái bị đào thải.

Trong đó cường giả đứng đầu là Thiên cấp.

Úy Trì Thành và Lăng Trung tức giận đến mức nổi trận lôi đình, liên tục nôn ra máu.

Lúc này, trong nơi sơ tuyển.

Đám người Tần Trần điên cuồng tàn sát, hoàn toàn không có ý định dừng tay.

Một đêm ngắn ngủi mà thôi, đã có hơn ba mươi đệ tử Đại Ngụy quốc và Quỷ Tiên phái bị đào thải, đồng thời có gần hai mươi người chết ở trong rừng núi này.

Mà ở trong quá trình lục soát, cũng không thiếu võ giả của Đại Tề quốc bị phát hiện, sau đó gia nhập vào trong đội ngũ.

Trong khoảng thời gian ngắn, đội ngũ không ngừng mở rộng.

Đến sáng ngày thứ hai, đội ngũ vốn chỉ có gần mười người, thoáng cái đã tăng lên đến gần hơn hai mươi người.

Hình thành một đoàn đội cực lớn.

Đám người Tần Trần nhận được tài nguyên cũng vô cùng lớn, không chỉ có huyết tinh, ngân phiếu và linh dược, còn có các loại bảo binh, đan dược và bí tịch vân vân.

Số lượng huyết tinh nhận được rất nhiều, cũng đủ làm cho mỗi đệ tử Đại Tề quốc thông qua sơ tuyển.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️