Vũ Thần Chúa Tể

Chương 217: Xấu hổ và giận dữ

Chương Trước Chương Tiếp

Mở hai mắt ra, trong mắt Tần Trần hiện lên sự vui mừng.

Hắn không dự đoán được mình lại đột phá Thiên cấp tự nhiên như thế, giống như nước chảy thành sông, không hề gặp phải chút ngăn cản nào.

Vừa rồi hắn đột phá Thiên cấp, chân khí đã đạt tới một tình trạng rất mạnh mẽ.

- Niệm Vô Cực thật sự nói không sai, Vô Tướng Hồn Độc này của hắn không chỉ không có hại cho tu vi của võ giả, trái lại có thể nâng cao tu vi của võ giả, khiến chân khí trong cơ thể võ giả trái lại trở nên tinh thuần hơn.

Tần Trần dở khóc dở cười.

Có thể đột phá thuận lợi như vậy, thật sự có quan hệ với chuyện Niệm Vô Cực hạ Vô Tướng Hồn Độc cho mình.

Ầm!

Lúc này, trong thiên địa có từng chân khí thiên địa kinh người tràn vào trong cơ thể Tần Trần, lớn mạnh chân khí trong kinh mạch hắn.

Thậm chí ngay cả chân khí thiên địa bên ngoài sơn động cũng bị lực lượng này dẫn dắt, hình thành một vòng xoáy vô hình.

Nhưng không đủ.

Tốc độ hấp thu chân khí vẫn không thể theo kịp tốc độ chân khí tiến hóa.

- Tiếp tục như vậy, bởi vì chân khí khan hiếm sẽ gây ra tổn thương nhất định đối với việc nâng cao chân khí của ta.

Tần Trần khẽ nhíu mày, trong đầu vừa suy nghĩ liền lấy ra hơn một trăm chân thạch hạ phẩm, bắt đầu hấp thu.

- Cạch!

Chỉ mấy hơi thở, chân thạch hạ phẩm đầu tiên trong tay Tần Trần đã bị hấp thu sạch, sau đó bị nghiền nát.

Dưới tình huống bình thường, trong mỗi viên chân thạch hạ phẩm chứa lực lượng chân khí tương đương với tất cả chân khí trong cơ thể của một cường giả Địa cấp hậu kỳ đỉnh phong

Võ giả Thiên cấp sơ kỳ bình thường hấp thu mấy viên chân thạch hạ phẩm, chân khí đã dâng trào có chút không chịu nổi.

Nhưng Tần Trần tu luyện lại là Cửu Tinh Thần Đế Quyết trong truyền thuyết, trong cơ thể mở ra mười hai đường kinh mạch đầu tiên từ trước tới nay, cần lực lượng chân khí vượt xa võ giả Thiên cấp bình thường.

Cạch! Cạch! Cạch!

Chỉ thấy từng viên chân thạch hạ phẩm ở trong tay hắn không ngừng hóa thành bột mịn, trong thời gian một nén hương ngắn ngủi đã có hai mươi viên chân thạch hạ phẩm bị hấp thu hầu như không còn.

Đồng thời, độ tinh khiết của chân khí trong kinh mạch Tần Trần còn chưa đạt đến cực hạn.

Ba mươi viên!

Bốn mươi viên!

Năm mươi viên!

Sáu mươi viên!

Mãi cho đến hấp thu sáu mươi bốn viên, chân khí trong kinh mạch của Tần Trần cuối cùng mới có một cảm giác ăn no, không cần phải tiếp tục hấp thu nữa.

Nếu để cho võ giả khác nhìn thấy cảnh tượng như vậy, nhất định sẽ trợn trừng mắt.

Sáu mươi bốn viên chân thạch hạ phẩm, cho dù là võ giả Thiên cấp hậu kỳ cũng chưa chắc có thể hấp thu nhiều như vậy trong một lần duy nhất.

Phù!

Thở ra một hơi thật dài, Tần Trần cuối cùng mở mắt.

Sắc mặt hắn trầm ổn, trong thân thể dường như ẩn chứa lực lượng vô cùng.

Đồng thời, tu vi của hắn được hơn sáu mươi viên chân thạch hạ phẩm trợ giúp, trực tiếp tăng lên tới Thiên cấp sơ kỳ đỉnh phong.

- Tạm được rồi.

Tần Trần đứng lên và đi tới trước mặt Tử Huân.

Hai tay Tần Trần để ở ngực của Tử Huân, phát động chân khí, tiến vào trong cơ thể của Tử Huân.

Sau khi đột phá Thiên cấp, thuộc tính chân khí Cửu Tinh Thần Đế Quyết dĩ nhiên có sự nâng cao về chất, trước đó chân khí bó tay luống cuống trước độc tố kia, lúc này giống như mãnh hổ xuống núi, nhanh chóng ép độc tố trong người Tử Huân tới một chỗ.

Lực lượng của độc tố kia còn muốn cố gắng chạy trốn, nhưng vô dụng, ở dưới lực tinh thần tam giai của Tần Trần chặn đường, lực lượng độc tố quỷ dị này dần dần bị ép ra khỏi cơ thể của Tử Huân.

Da thịt và mặt nàng cũng dần dần trở lại bình thường, khôi phục lại vẻ trắng nõn vốn có.

Chân khí trong cơ thể nàng tự nhiên được nâng cao, ở nơi độc tố và chân khí của Tần Trần tẩm bổ, cuối cùng lại một lần hành động bước vào cảnh giới Thiên cấp trung kỳ.

- Oa!

Khoảng chừng một nén hương sau, Tử Huân phun ra một ngụm máu tươi màu đen.

- Ta đây là...

Tử Huân chậm rãi tỉnh lại, lập tức lại nhìn thấy quần áo trên người mình rối loạn, lộ ra từng mảng lớn da thịt trắng nõn.

Điều càng làm cho nàng cảm thấy ngượng ngùng hơn là hai tay của Tần Trần đang để ở trên ngực của nàng.

Cảm nhận hơi nóng từ lòng bàn tay Tần Trần truyền đến, Tử Huân đột nhiên biến sắc.

- Đừng hiểu lầm, ngươi vừa trúng phải Vô Tướng Hồn Độc của Niệm Vô Cực, ta đang giải độc cho ngươi thôi.

Có một số việc nhất định phải giải thích rõ.

Vẻ mặt Tử Huân càng thêm xấu hổ và giận dữ.

Ầm!

Trong cơ thể nàng phát ra một chân khí mạnh mẽ, đẩy Tần Trần bay ra ngoài.

Sau đó, hai tay nàng che ngực, đề phòng cảnh xuân lộ ra ngoài, hai mắt oán hận nhìn chằm chằm vào Tần Trần, có ẩn ý không thể nói rõ.

- Thật sự đừng hiểu lầm, ta đúng là đang giải độc cho ngươi, vừa rồi sau khi ngươi trúng độc đã hết sức chủ động, nếu ta muốn gây rối với ngươi thì y phục trên người ngươi không có khả năng còn nguyên vẹn như vậy đâu.

- Ngươi...

Tử Huân nổi giận, giọng nói run rẩy.

Thật ra, nàng biết tất cả những chuyện xảy ra trước đó, Vô Tướng Hồn Độc của Niệm Vô Cực hết sức đặc biệt, tuy khiến nàng ý loạn tình mê nhưng rất thần kỳ là một khi tỉnh táo lại, sẽ nhớ rõ ràng cảnh tượng trước đó, sẽ không quên chút nào.

Bởi vậy, Tử Huân biết rất rõ ràng, lúc trước mình chủ động xé rách quần áo.

Nhưng mặc dù sự thật là vậy, cũng không cần thiết nói thẳng ra chứ?

Điều này bảo nàng sau này làm sao còn gặp người được?

- Tên khốn kiếp này.

Trong lòng Tử Huân không nhịn được thầm mắng, vô cùng xấu hổ và giận dữ.

Đặc biệt nghĩ đến cảnh tượng trước đó mình chủ động nằm ở trên thân Tần Trần, điên cuồng đòi hỏi, mặt càng đỏ như quả táo chín, hận không thể tìm một lỗ chui xuống.

Nhưng thấy Tử Huân mãi không nói lời nào, Tần Trần còn tưởng Tử Huân không biết rõ tình hình, bất đắc dĩ nói:

- Thật ra ta không có chút hứng thú nào với ngươi cả. Ngươi suy nghĩ xem, ngươi lớn hơn ta ba bốn tuổi, cho dù ta muốn tìm nữ nhân cũng sẽ không tìm ngươi!

- Ngươi...

Tần Trần nói chưa dứt lời, Tử Huân quả thực giận đến nổ phổi.

Cái gì gọi là cho dù muốn tìm nữ nhân cũng sẽ không tìm nàng?

Nàng thật kém cỏi như vậy sao?

- Tần Trần, ngươi quả thực khốn kiếp!

Trong lòng Tử Huân vốn có chút cảm kích Tần Trần c, nhưng bây giờ cơn giận bùng nổ gần như muốn phát điên rồi, hận không thể róc xương hắn.

- Hình như là giọng nói của Tử Huân muội muội.

- Ta cũng nghe được, thật sự là Tử Huân tỷ tỷ. Chẳng lẽ Tử Huân tỷ tỷ ở đây?

- Chân khí thiên địa vừa rồi có động tĩnh khác thường, là Tử Huân tỷ tỷ gây ra sao?

Bỗng nhiên, bên ngoài sơn động truyền đến tiếng vù vù, ngay sau đó là từng tiếng xé gió truyền đến.

Tiếp đó, đoàn người lại xuất hiện ở cửa động.

Người dẫn đầu tao nhã với khí độ không tầm thường, chính là Tứ vương tử Triệu Duy, mà ở bên cạnh hắn lại là Linh San quận chúa toàn thân mặc lực bào, ngoài ra, phía sau bọn họ còn có mấy người đi cùng. Vẻ mặt mỗi người đều cảnh giác, kiễng chân nhìn vào trong sơn động.

Vẻ mặt Tử Huân lập tức trắng bệch, môi cắn chặt.

Nếu để người ngoài nhìn thấy dáng vẻ nàng thế này, một khi truyền đi, bảo nàng làm sao gặp người được nữa?

Bỗng nhiên, nàng thấy Tần Trần đi về phía mình, cởi áo bào trên người phủ lên người nàng, che đi thân thể yêu kiều của nàng.

Tử Huân hơi ngẩn người ra rồi khẽ cúi đầu. Giờ phút này, chẳng biết tại sao, trong lòng nàng tự nhiên xúc động.

- Tử Huân tỷ tỷ, là tỷ ở bên trong sao?

Bây giờ đang là ban ngày, trong sơn động u ám, nhưng thân là võ giả nên thị lực rất tốt, Triệu Linh San vừa cảnh giác nhìn qua, vừa cao giọng hỏi.

Chờ sau khi bọn họ nhìn thấy cảnh tượng bên trong, tất cả mọi người đều giật mình, vẻ mặt mỗi người kỳ lạ, tròng mắt cũng sắp rơi ra ngoài.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️