Lúc này toàn thân Tử Huân nóng lên, quần áo cởi ra hết nửa, lộ ra từng mảng làn thịt trắng như tuyết.
Cả người nàng từ trên xuống dưới đều có màu hồng phấn, cơ thể không ngừng chảy mồ hôi.
Hơn nữa, sóng tinh thần của nàng vô cùng mất trật tự, dường như rơi vào trong trạng thái đặc biệt nào đó.
- Tạm thời xem thử độc này rốt cuộc làm sao đã?
Tần Trần nâng Tử Huân dậy, ngồi xếp bằng ở trước mặt của nàng, hai người mặt đối mặt, hai tay để ở trên vai nàng.
Sau đó, một lực tinh thần mạnh mẽ tràn vào trong cơ thể của Tử Huân bắt đầu thăm dò dần.
Chỉ thấy trong cơ thể Tử Huân có một lực lượng kỳ lạ, truyền đến ngũ tạng lục phủ của nàng, thậm chí trong chân khí cũng có lực lượng này.
Đồng thời, lực lượng quỷ dị này vẫn đang không ngừng lan tràn, thẩm thấu vào ý thức trong đầu của nàng.
Một khi lực lượng kỳ lạ này bao phủ trong đầu Tử Huân, ý thức của nàng sẽ hoàn toàn hỗn loạn, đến lúc đó cho dù có thể giải được độc tố cũng sẽ để lại di chứng.
- Tạm thời ngăn cản lực lượng này xâm nhập trước đã.
Tần Trần vận chuyển Cửu Tinh Thần Đế Quyết, một chân khí tinh thuần từ hai tay của hắn chậm rãi rót vào trong cơ thể Tử Huân, cũng vận hành dọc theo kinh mạch của nàng lan tràn về phía trong đầu nàng.
Đồng thời, lực tinh thần của Tần Trần cũng đi phía trước mở đường, loại trừ độc tố này.
Nhưng khi chân khí của Tần Trần tiến vào trong cơ thể Tử Huân, độc tố này chẳng khác nào cá mập ngửi thấy mùi máu tươi, cuối cùng lại chen chúc trào về phía chân khí của Tần Trần.
- Năng lực truyền nhiễm thật mạnh.
Tần Trần biến sắc.
Độc tố này không chỉ quấn về phía chân khí của hắn, còn cố gắng bám dọc theo kinh mạch ở bàn tay của hắn, tràn vào trong cơ thể hắn.
- Cửu Tinh Thần Đế Quyết, Vạn Chân Quy Nhất!
Tần Trần quát khẽ, vận chuyển Cửu Tinh Thần Đế Quyết lên tới mức cao nhất, độc kia không ngừng tới gần chân khí của Tần Trần, nhưng căn bản không có cách nào thẩm thấu vào trong đó.
Cửu Tinh Thần Đế Quyết chính là công pháp đáng sợ nhất mà Tần Trần từng tu luyện, nó ngưng luyện ra chân khí tinh thuần nhất từ trước tới nay, Tần Trần thậm chí nghi ngờ, nó đến từ Thiên giới trong truyền thuyết.
Tuy tu vi của Tần Trần chỉ có Địa cấp hậu kỳ đỉnh phong, nhưng độc tố này vẫn không có cách nào phá tan phòng ngự chân khí của Tần Trần.
Nhưng…
Mặc dù độc này không có cách nào lan tràn đến trong cơ thể của Tần Trần, Tần Trần muốn loại bỏ nó ra khỏi thân thể của Tử Huân cũng vô cùng khó khăn.
Chân khí vận hành trong cơ thể Tử Huân mười tám chu thiên, cũng chỉ bố trí một tấm lá chắn trong đầu của Tử Huân, trì hoãn độc tố nhất thời xâm nhập, nhưng nếu như muốn loại trừ thì không có cách nào.
Độc này hết sức giảo hoạt, mỗi lần Tần Trần lợi dụng chân khí muốn chặn đường đẩy nó ra, nó đều sẽ di chuyển, khiến cố gắng của Tần Trần thất bại trong gang tấc.
- Tiếp tục như vậy thì không được, tuy chân khí của ta có mức độ tinh khiết cực cao, nhưng tu vi quá thấp, dẫn đến cường độ không cao, muốn lợi dụng chân khí đẩy nó ra là không có khả năng.
Một lát sau, Tần Trần thả hai tay xuống, trầm tư suy nghĩ.
Ít nhất, mình lợi dụng chân khí loại bỏ độc là không thể làm được, chỉ có thể nghĩ cách khác.
- Có lẽ ta có thể thông qua nghiên cứu dược lý của độc tố này để điều chế đan dược, tiến hành giải độc.
Sau đó, Tần Trần lại nghĩ đến một cách khác.
Nhưng cách này cũng hơi khó, điều chế đan dược cần phải có các loại nguyên liệu khác nhau, cho dù mình có thể phân tích ra dược lý, trong khoảng thời gian ngắn cũng chưa chắc có thể tìm ra được dược liệu giải trừ độc tố.
- Ơ, độc này là do Vô Tướng Hồn Độc và độc tố của Tào Hằng kết hợp thành, có thể trong chiếc nhẫn trữ vật của hai người bọn họ có nguyên liệu giải độc cũng nên.
Tần Trần nghĩ đến một khả năng, ánh mắt lập tức sáng lên.
Vì chữa thương cho Tử Huân, Tần Trần còn chưa rảnh kiểm tra chiến lợi phẩm trước đó, có lẽ trong chiếc nhẫn trữ vật Tào Hằng và Niệm Vô Cực lại có nguyên liệu giải độc thì sao.
Tuy hai loại độc tố trộn lẫn, nguyên liệu giải độc ban đầu chưa chắc có hiệu quả, nhưng Tần Trần có thể chế luyện nó thành một loại nguyên liệu giải độc hoàn toàn mới.
Cứ như vậy, có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
Nghĩ đến liền làm, Tần Trần rất nhanh đã lấy ra tất cả nhẫn trữ vật trên người Niệm Vô Cực lật xem từng cái một.
Không thể không nói, đám người Niệm Vô Cực là thiên tài đứng đầu các thế lực lớn, trên người có thật sự không bảo vật ít.
Các loại ngân phiếu nhiều tới mức đếm không xuể, còn có nhiều loại dược liệu và đan dược.
Tính toán sơ qua, chỉ riêng ngân phiếu đã giá trị không dưới ngàn vạn.
- Ơ!
Đồng thời, Tần Trần còn phát hiện mấy chục viên tinh thể toàn thân trong suốt, trong đó phát ra dao động chân khí nồng đậm.
- Là chân thạch!
Ánh mắt Tần Trần lập tức sáng lên.
Chân thạch là một loại khoáng thạch ẩn chứa chân khí tinh thuần, sản xuất từ trong khoáng mạch, là nguyên liệu không thể thiếu cho võ giả và huyết mạch sư tiến hành tu luyện.
- Nhìn nồng độ chân khí trong đó, chắc là chân thạch hạ phẩm.
Chân thạch phân chia ra làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và cực phẩm.
Trong đó chân thạch hạ phẩm tệ nhất, giá thật ra cũng không cao, ở đại lục Thiên Vũ khoảng mười vạn ngân tệ một viên.
Trong chiếc nhẫn trữ vật này có ba bốn mươi viên chân thạch hạ phẩm, ước chừng ba bốn trăm vạn ngân tệ.
Có lẽ cũng không phải đặc biệt kinh người.
Nhưng quan trọng là năm nước Tây Bắc là chỗ hẻo lánh, chân mạch vô cùng rất ít ỏi, cho nên dẫn đến số lượng chân thạch cũng vô cùng ít, chân thạch bình thường đều bị thế lực đứng đầu lũng đoạn, hơn nữa căn bản có tiền cũng không mua được,.
- Chân thạch có thể dùng để tu luyện, nhưng quan trọng hơn là nó nâng cao huyết mạch, chế luyện một ít đan dược đặc biệt, hoặc nguyên liệu không thể thiếu để bố trí cờ trận của trận bàn, có những chân thạch này, ta hoàn toàn có thể chế luyện ra một ít trận bàn, để phòng bất cứ tình huống nào.
Tần Trần thu hồi chân thạch, tiếp tục tìm kiếm trong chiếc nhẫn trữ vật, lại phát hiện ra không ít bảo vật.
Nhưng điều khiến hắn tiếc nuối là không tìm được đan dược giải độc.
Tần Trần nhíu mày lại, lại lấy ra chiếc nhẫn trữ vật của Tần Phong.
Có lẽ trong chiếc nhẫn trữ vật Tần Phong sẽ có nguyên liệu trân quý nào đó cũng không chừng.
Không thể không nói, chiếc nhẫn trữ vật của Tần Phong còn quý hơn Niệm Vô Cực và Tào Hằng rất nhiều, bên trong không chỉ có số lượng lớn bảo vật và ngân phiếu, thậm chí còn có một chút linh dược tứ giai, làm cho Tần Trần mừng rỡ không thôi.
Điều càng làm cho Tần Trần chấn động là trong chiếc nhẫn trữ vật của Tần Phong có trên trăm viên chân thạch hạ phẩm, thậm chí còn có ba viên đá trắng như tuyết, nồng độ chân khí rõ ràng mạnh hơn chân thạch hạ phẩm rất nhiều.
- Không ngờ là chân thạch trung phẩm!
Tần Trần liền hít sâu một hơi.
Theo lý, Tần Phong quanh năm ở biên cương, bảo vật ở trên người hắn cũng không giống như Niệm Vô Cực Thiếu tông chủ Quỷ Tiên phái, làm sao có thể có nhiều bảo vật như vậy?
Tuy Tần Trần không rõ nguyên nhân nhưng có thể tưởng tượng được, lúc này Tần Phong chắc chắn đang đau lòng rỉ máu, quả thực còn khó chịu hơn cả giết chết hắn.
Ngay sau đó, Tần Trần lại phát hiện ra một vài vật với phong cách cổ xưa, rõ ràng không phải bảo vật cận đại, mà đến từ viễn cổ, phát ra một loại khí tức thê lương.
- Ơ, còn có chân phù!
Đột nhiên, ánh mắt Tần Trần lập tức sáng lên.
Chỉ thấy một bùa chú xuất hiện ở trong tay Tần Trần, chính là chân phù Tần Phong từng thi triển qua trước đó.
Phía trên bùa chú này có rất nhiều đường vân phức tạp tối nghĩa, phát ra một loại hơi thở cổ xưa, không biết đã tồn tại qua bao nhiêu năm tháng.