Vũ Thần Chúa Tể

Chương 209: Khói độc

Chương Trước Chương Tiếp

Phụt!

Thanh kiếm rỉ rút ra, máu tươi từ giữa lưng Tào Hằng phun ra như dòng suối.

- Ngươi...

Tào Hằng xoay người, trợn tròn hai mắt, trong ánh mắt đầy vẻ không cam lòng, cơ thể run rẩy kịch liệt, trong miệng tràn ra máu tươi.

Bịch!

Ánh mắt hắn dần dần ảm đạm, cuối cùng không còn sức lực ngã nhào xuống đất khiến bụi bặm cuốn lên.

Tam vương tử Đại Ngụy quốc Tào Hằng, một vương tử xuất sắc nhất trong lịch sử của Đại Ngụy quốc đã chết như vậy.

Nếu không phải gặp Tần Trần, lấy thiên phú và tu vi của Tào Hằng, qua mười năm, tất nhiên có thể trở thành một cường giả đứng đầu, thậm chí nắm giữ hoàng quyền của Đại Ngụy quốc cũng không chừng.

Đáng tiếc, hắn lại gặp phải là Tần Trần.

- A!

Lúc này, Tử Huân cũng giết chết một tên võ giả sau cùng của Đại Ngụy quốc.

Toàn thân nàng nhuộm đầy máu tươi, áo quần rách nát, bầu ngực no đủ trắng mịn cũng dính màu đỏ tươi, cho người ta một cảm giác đánh vào thị giác cực mạnh.

Tay nàng cầm Thanh Anh Kiếm, giữa trán tập trung sát khí không giống như là một nữ tử yếu đuối mà giống như một Sát Thần tuyệt thế.

- Chỉ còn lại một mình ngươi.

Tần Trần và Tử Huân xoay người, đồng thời lạnh lùng nhìn về phía Niệm Vô Cực.

- Đáng giận.

Nhìn thi thể đầy đất, trán Niệm Vô Cực nổi gân xanh, đột nhiên ánh mắt vô cùng khủng khiếp.

Lần này, bọn họ bố trí mai phục vốn là muốn bọ ngựa bắt ve, bao vây tấn công đám người Tử Huân công chúa và Tần Trần của Đại Tề quốc, giết sạch không chừa một tên.

Nhưng nào ngờ, Tần Trần mạnh mẽ vượt quá dự đoán của bọn họ, không chỉ phá vỡ trận pháp phong tỏa, ngay cả Tào Hằng - Tam vương tử Đại Ngụy quốc cũng chết ở trên tay hắn, khiến người ta mở rộng tầm mắt.

Mà ngọn nguồn của tất cả những điều này chính là do người trước mắt này - thiếu niên Tần Trần ra khỏi Huyết Linh Trì cuối cùng gây ra.

Bây giờ, Tào Hằng đã chết, cho dù Niệm Vô Cực hắn có thể còn sống ra ngoài lại làm sao ăn nói được với cường giả Đại Ngụy quốc? Hợp tác giữa Quỷ Tiên phái và Đại Ngụy quốc làm sao có thể tiếp tục được?

- Hai người các ngươi đều phải chết!

Trên thân Niệm Vô Cực đột nhiên tràn ngập một sương mù màu đen, trên người của hắn có ánh sáng đỏ như máu hiện lên, một mạch màu đỏ như máu bò lên trên gò má của hắn, cả người giống như ác ma.

- Ầm!

Thân hình hắn lao ra một cách hung bạo, tốc độ nhanh hơn trước ít nhất năm phần, găng tay màu đen giống như tia chớp đánh về phía Tử Huân.

- Lui!

Vẻ mặt Tần Trần biến đổi, quát lớn một tiếng. Vèo vèo vèo, ba tia sáng màu đen giống như tia chớp bay nhanh đi, lao thẳng đến mặt của Niệm Vô Cực.

Vẻ mặt Niệm Vô Cực không thay đổi, quyền phải đảo qua, ầm ầm ầm, hắn lại đánh bay ba ngọn phi đao ra ngoài.

- Lực lượng thật là mạnh, ít nhất phải tăng hơn năm phần so với trước.

Ánh mắt Tần Trần chợt nghiêm lại, bắn ra phi đao đồng thời đâm ra một kiếm.

Niệm Vô Cực thò tay phải ra, lại nắm lấy thanh kiếm rỉ của Tần Trần trong tay, đồng thời quyền trái quét ngang, đánh bay Tử Huân vốn đã trọng thương ra ngoài, miệng phun ra máu.

- Hả?

Trường kiếm vừa bị nắm lấy, Tần Trần lập tức cảm thấy trong tay của Niệm Vô Cực truyền đến một lực lượng cực lớn, kìm chặt lấy trường kiếm, đồng thời quyền trái quay lại, đánh một quyền về phía hắn.

Nếu như một quyền này đánh trúng, hắn không chết cũng sẽ phải trọng thương.

- Hừ.

Tần Trần hừ lạnh, trong thanh kiếm rỉ bạo phát kiếm ý, một kiếm quang sáng chói chợt bắn ra, Niệm Vô Cực chỉ cảm thấy trong tay truyền đến đau đớn dữ dội, lập tức không cầm nổi, bất đắc dĩ buông tay lui về phía sau.

Hai bên cách nhau mấy chục thước mới đứng vững.

- Huyết Ma công, đây là Huyết Ma công của Huyết Ma giáo!

Cách đó không xa, Tử Huân kinh ngạc kêu lên thành tiếng, nhìn chằm chằm vào Niệm Vô Cực, trong mắt đầy vẻ kinh hãi.

Huyết Ma công có danh tiếng rất xấu ở năm nước Tây Bắc, là công pháp được Huyết Ma giáo, thế lực tà ác nhất trong năm nước Tây Bắc truyền ra, có người nói, một khi thi triển, có thể khiến tu vi của người thi triển lập tức được nâng cao một bậc trong khoảng thời gian ngắn.

Nhưng loại công pháp này vô cùng tàn nhẫn ác độc, một khi thi triển ra sẽ khiến võ giả mất đi tâm trí, khiến kẻ đó trở thành một kẻ điên cuồng giết chóc.

Huyết Ma giáo có tội ác ngập trời ở năm nước Tây Bắc, cường giả năm nước đã từng chết ở trên tay bọn chúng nhiều tới mức đếm không xuể, bởi vậy ở năm nước Tây Bắc, một khi phát hiện có ai âm thầm tu luyện Huyết Ma công, tất nhiên sẽ bị vạn người thảo phạt, không quan tâm là thân phận gì đều sẽ bị phế bỏ tu vi.

Bây giờ, Niệm Vô Cực tự nhiên tu luyện Huyết Ma công, khiến Tử Huân rất chấn động.

- Khà khà khà, bản thiểu chủ tu luyện không có khả năng là Huyết Ma công gì đó, mà là Huyết Nhiên Đại Pháp của Quỷ Tiên phái ta!

Niệm Vô Cực cười dữ tợn, cúi đầu nhìn lòng bàn tay của mình.

Chỉ thấy trên găng tay tối tăm đeo bên tay phải có một vết kiếm sâu, suýt nữa chém rách găng tay của hắn, một chút máu tươi từ lòng bàn tay rơi xuống.

- Không ngờ tiểu tử này có thể che giấu sâu như thế, ngay cả Huyết Nhiên Đại Pháp của bản tọa cũng có thể chống đỡ được.

Ánh mắt Niệm Vô Cực chớp động, trong lòng lại rất chấn động.

Găng tay Tử Vong trong tay hắn là bảo binh tam giai đỉnh cấp do phụ thân đặc biệt tìm kiếm cho hắn, trước nay mọi việc đều thuận lợi, độ cứng cực cao.

Đừng nói một thanh kiếm rỉ, cho dù là bảo binh tứ giai bình thường cũng đừng mơ để lại vết tích trên đó, không ngờ được ở dưới thanh kiếm rỉ của Tần Trần lại lập tức bị cắt gần rách, khiến hắn rất chấn động.

Người này rốt cuộc là biến thái từ đâu tới?

Từ chiến đấu bắt đầu, hắn đã ăn Tần Trần quá nhiều mệt.

Đầu tiên là ba chuôi phi đao chân bảo bị Tần Trần cướp đi, sau đó lại là Tào Hằng bị Tần Trần dùng kế giết chết. Cuối cùng, ngay cả Nhiên Huyết Đại Pháp của mình cũng không làm gì được Tần Trần.

Đổi lại là võ giả Thiên cấp hậu kỳ bình thường đều chết không thể chết lại.

Nhưng ngay cả một võ giả Địa cấp hậu kỳ đỉnh phong như Tần Trần cũng không làm gì được, quả thực khiến hắn buồn bực muốn nôn ra máu.

- Muốn giết hắn thì phải dùng kế, bằng không tiếp tục chiến đấu như thế nữa, cho dù có thể giết hắn, chỉ sợ cũng phải trả cái giá đắt.

Niệm Vô Cực đảo mắt, ánh mắt chợt nhìn qua Tử Huân, trong mắt hiện lên sự lạnh lẽo.

Vù!

Hắn lắc người, trực tiếp lao về phái Tử Huân công chúa, tốc độ cực nhanh giống như tia chớp, trên đường hắn lao đi, rất nhiều đá vụn cây cối nổ nát.

- Tử Huân, mau lui lại.

Tần Trần vô cùng kinh ngạc, vội vàng xông tới. Với trạng thái của Tử Huân công chúa hiện tại, căn bản không chống đỡ nổi một chiêu của Niệm Vô Cực.

Hai tia sáng một trái một phải nhanh chóng tới gần Tử Huân công chúa.

Nhưng vẫn không kịp, Niệm Vô Cực áp chế người trước, rõ ràng còn nhanh hơn Tần Trần.

- Huyết mạch Lôi Đình!

Ầm!

Tần Trần cuối cùng không che giấu nữa, phát ra huyết mạch Lôi Đình của mình, trên người hắn nhanh chóng có một lôi quang màu xanh quấn quanh, tốc độ lập tức tăng vọt.

Trên thanh kiếm rỉ màu đen cũng có lôi quang lập lòe, nhanh chóng đâm về phía Niệm Vô Cực, cố gắng ép hắn lui lại.

- Ha ha, ngươi bị lừa rồi.

Khi thấy hai người sắp va chạm vào nhau, Niệm Vô Cực đột nhiên cười dữ tợn, tay phải giơ lên và chợt vẫy ra một làn khói độc màu vàng chanh về phía Tần Trần và Tử Huân.

Vù!

Khói độc này vô hình vô chất nhưng lại có tốc độ lan tràn rất nhanh, lập tức bao phủ lấy Tần Trần và Tử Huân công chúa.

- Không tốt, nhanh nín hơi!

Tần Trần vô cùng kinh ngạc, vội vàng nín hơi, nhưng vô dụng, khói độc kia ngoại trừ thông qua hít thở để lan tràn, còn thông qua lỗ chân lông trên cơ thể, không ngừng chui vào cơ thể hắn.

Một cảm giác nóng nảy khó diễn tả được chợt dâng lên trong cơ thể của Tần Trần, da hắn chợt đỏ bừng, ánh mắt mơ hồ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️