Trong giây lát, mấy võ giả Quỷ Tiên phái vây quanh Tần Trần đều bị mất mạng, không có một người nào còn may mắn sống sót.
Cảnh tượng đáng sợ này lập tức làm mọi người khiếp sợ tới mức ngây người.
- Cái gì?
Niệm Vô Cực vốn đang cong môi mỉm cười nhìn Tào Hằng và Tử Huân công chúa chém giết, lúc này vẻ mặt kinh sợ.
Sao có thể như vậy được? Vừa rồi rõ ràng mấy thủ hạ của mình còn áp chế Tần Trần, sao chỉ một lát, tất cả đều chết ở trên tay của hắn? Thậm chí nhanh đến mức mình cũng không kịp phản ứng.
Tuy mấy tên võ giả này chỉ là võ giả Địa cấp hậu kỳ đỉnh phong, nhưng có thể bị phái tới tham gia cuộc thi đấu năm nước, mỗi người đều là nhân vật tinh anh của Quỷ Tiên phái, bây giờ tất cả đều ngã xuống, không còn một người, chính là một tổn thất rất lớn đối với Quỷ Tiên phái.
- Tiểu tử tự tìm chết.
Trong tay Niệm Vô Cực lập tức xuất hiện ba ngọn phi đao, ánh mắt lạnh lẽo như có thể đông cứng trời đất, tay phải vừa rung lên, vù vù vù, ba ánh sáng màu đen lại giống như lưu tinh, lao thẳng đến mặt Tần Trần.
Trong lòng hắn căm hận. Nếu mình sớm một chút ra tay, có lẽ mấy đệ tử của tông môn đã không cần phải chết.
Ba thanh phi đao màu đen với tốc độ rất nhanh, lấy ba góc độ cực kỳ xảo quyệt bắn về phía mặt Tần Trần, rõ ràng là muốn một đòn giết chết hắn, căn bản không để cho hắn có cơ hội phản kháng.
- Tần Trần cẩn thận.
Mấy người Tử Huân công chúa phía xa không khỏi phát ra tiếng kêu kinh ngạc, bọn họ vừa tận mắt nhìn thấy được Lữ Phong lập tức bị giết chết dưới phi đao này.
Lại thấy Tần Trần khẽ cười một tiếng, trường kiếm vung lên.
- Ầm! Ầm! Ầm!
Trong không khí xuất hiện ba kiếm ảnh, ba ngọn phi đao đều bị gạt bay ra ngoài.
- Sao có thể như vậy được?
Niệm Vô Cực vô cùng tự tin vào phi đao của mình, phi đao này của hắn được khống chế bởi phương pháp bí mật nào đó, trong khoảng cách hơn mười thước sẽ có tốc độ hết sức kinh người, ba ngọn phi đao đồng thời ra tay, cho dù là võ giả Thiên cấp hậu kỳ cũng không có khả năng ngăn cản được hết.
Nhưng Tần Trần tiện tay ném ra ba kiếm lại đánh bay tất cả phi đao của hắn, điều này hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của hắn.
Tào Hằng và Tử Huân công chúa bên cạnh cũng bị cảnh tượng đó làm cho kinh sợ, ánh mắt nghiêm lại. Đổi lại là bọn họ, ở dưới tình huống vừa rồi căn bản không có cách nào ngăn được ba ngọn phi đao với tốc độ nhanh chóng như vậy.
- Vèo vèo vèo!
Ánh mắt chợt nghiêm lại, một lực lượng vô hình bao phủ ở trên phi đao màu đen, thanh phi đao này đánh một đòn không trúng, không ngò lập tức quay lại, bắn nhanh về phía Tần Trần.
- Keng keng keng!
Tần Trần vung vẩy thanh kiếm rỉ, ba ngọn phi đao không ngừng bị gạt bay ra ngoài, lại không ngừng tấn công, dường như bị sợi dây vô hình dẫn dắt.
Mấy người Bạch Tĩnh liền hít sâu một hơi.
Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy? Niệm Vô Cực từ phía xa lại có thể điều khiển ba ngọn phi đao này, tiếp tục như vậy, chẳng phải là đứng ở thế bất bại à? Còn chiến đấu nữa, nếu chẳng may có chút sơ ý, Trần thiếu nhất định sẽ bị thương, thậm chí chết.
- Ừ? Không ngờ được ngươi lại còn là một huyết mạch sư?
Tần Trần nhìn Niệm Vô Cực, khẽ cười nói.
Trên phi đao này ngoại trừ chân khí, lực tinh thần ra, còn có lực huyết mạch đặc biệt là huyết mạch sư, rõ ràng là một loại chân bảo.
Cái gọi là chân bảo chính là huyết mạch sư lợi dụng bí pháp đặc biệt có thể khống chế bảo vật, loại bảo vật này khác với bảo binh, có thể do lực tinh thần của huyết mạch sư khống chế, tiến hành cách không giết người.
Mà phi đao này rõ ràng là một loại chân bảo.
Ở đại lục Thiên Vũ, chân bảo vô cùng hiếm thấy, ở trên phương diện giá trị còn hơn cả bảo binh, chân bảo và bảo binh cùng đẳng cấp sẽ có giá chênh lệch gấp mấy lần, thậm chí gấp mười lần.
- Hừ, ngươi biết là được rồi. Tiểu tử, ngươi giết đệ tử của Quỷ Tiên phái ta, hôm nay đừng mong sống sót nữa.
Gương mặt Niệm Vô Cực dữ tợn, từng lực tinh thần vô hình tràn ngập ra, theo một lực huyết mạch thần bí tản mát, trên phi đao màu đen này có hào quang màu đỏ phát ra, uy lực càng thêm kinh người.
- Mới như vậy đã nghĩ có thể giết được ta sao? Ngươi quá ngây thơ rồi?
Tần Trần cười lạnh.
Khi ba ngọn phi đao lập tức bắn tới, hắn đập vào ba ngọn phi đao, hai ngọn phi đao trong đó bị bắn ra xa, còn lại một ngọn phi đao sử dụng một lực khéo léo, nhẹ nhàng gạt sang một bên.
Sau đó, tay trái hắn thò ra, giống như tia chớp chộp về phía thanh phi đao này, lập tức lại nắm thanh phi đao này ở trong tay.
- Tiểu tử này cũng dám dùng tay đi bắt phi đao của ta, hắn cho rằng bắt được nó thì có thể khống chế được sao? Hắn quá ngây thơ rồi!
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng Niệm Vô Cực chẳng những không kinh sợ, trái lại mừng như điên.
Thanh phi đao này của hắn có nguyên liệu đặc biệt, vô cùng sắc bén, đồng thời thông qua lực tinh thần để khống chế.
Tần Trần nắm trong tay, hắn chỉ cần dùng lực tinh thần thoáng động, phi đao lập tức lại có thể phát ra uy lực kinh khủng, cắt nát tay trái của Tần Trần, thậm chí xuyên thủng trái tim của hắn.
Có thể nói hành động của Tần Trần bây giờ căn bản là đang muốn chết.
Tâm thần thoáng động, Niệm Vô Cực lập tức phát động phi đao trong tay Tần Trần.
Chỉ là hắn vừa phát động, trong lòng lập tức trầm xuống.
Bởi vì hắn hoảng sợ phát hiện ra mình và phi đao trong tay Tần Trần tự nhiên mất đi liên hệ.
- Ngươi làm gì phi đao của ta?
Niệm Vô Cực cực kỳ hoảng sợ, lực tinh thần không ngừng phát ra, cố gắng liên hệ với phi đao trong tay Tần Trần, nhưng mặc cho hắn liên hệ thế nào, trước sau không có cách nào cảm ứng được nửa phần, thật giống như đá chìm đáy biển vậy, không có chút động tĩnh nào.
- Không ngờ là Hắc Minh Huyền Thiết!
Nắm phi đao, trên mặt Tần Trần lộ vẻ kinh ngạc, đồng thời vui mừng bất ngờ.
Không trách được uy lực của thanh phi đao này kinh người như vậy, không ngờ là làm bằng Hắc Minh Huyền Thiết, Hắc Minh Huyền Thiết chính là một loại nguyên liệu vô cùng quý trọng, không chỉ rất sắc bén, dẻo dai và cường độ cực cao, đồng thời có tác dụng phá hủy chân khí cũng vượt xa nguyên liệu bình thường, có thể dễ dàng xuyên thủng chân khí của cường giả.
Ở giai đoạn hiện tại, loại bảo vật này có thể gặp mà không thể cầu.
Mắt sáng lên, Tần Trần nhìn chằm chằm vào hai thanh phi đao còn lại đang bay đi, nhào tới giống như sói đói.
- Không tốt.
Niệm Vô Cực mất đi liên hệ với ngọn phi đao thứ nhất, làm sao có thể để cho Tần Trần thực hiện được ý định, hắn vội vàng điều khiển phi đao trở về.
Oong!
Nhưng hắn vừa mới phát động phi đao, chỉ thấy ánh mắt Tần Trần lóe lên, một dao động của lực tinh thần thần bí từ trong đôi mắt của hắn bắn ra, khiến hai ngọn phi đao kia khẽ rung lên, tự nhiên ngừng lại.
Chỉ mới dừng lại có một chút, Tần Trần đã thu được hai thanh phi đao màu đen khác trong tay.
Niệm Vô Cực lại hoảng sợ phát hiện, liên hệ giữa mình và hai ngọn phi đao khác cũng lập tức bị cắt đứt, không còn chút liên lạc nào.
- Ngươi cũng là một huyết mạch sư à? !
Rõ ràng chỉ có huyết mạch sư có khả năng thi triển ra lực tinh thần vừa rồi, Niệm Vô Cực vô cùng kinh sợ, suýt nữa nôn ra máu.
Ba ngọn phi đao này là chân bảo do phụ thân hắn cực khổ lắm mới tìm được cho hắn, không ngờ trong nháy mắt đã bị Tần Trần đoạt mất.
Sau khi Tần Trần đoạt được ba ngọn phi đao lại hoàn toàn không dừng lại, xông về phía Niệm Vô Cực.
Trong chớp mắt, Tần Trần đã vọt tới trước mặt Niệm Vô Cực, cổ tay rung lên, một kiếm đâm ra.
Kiếm ý cường đại phát ra, Tần Trần quả thực giống như nhập thân vào kiếm, kích thích kiếm quang trên thanh kiếm phát ra cao gần trượng.
- Tiểu tử, ngươi cũng là huyết mạch sư thì thế nào, dám cướp đi chân bảo của ta, ta muốn ngươi chết.
Hai tay xuất hiện hai găng tay tối đen, tu vi Thiên cấp trung kỳ của Niệm Vô Cực được hoàn toàn phát ra, đánh một quyền về phía Tần Trần.