Lấy tu vi của Lữ Phong đại ca, mặc dù đối phó một con Địa cấp hậu kỳ Thiết Bối Minh Lang sẽ có chút phiền phức, nhưng có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn chứ?
Bạch Tĩnh có chút không hiểu.
Quả nhiên, dưới đòn tấn công của Lữ Phong, con Thiết Bối Minh Lang nhanh chóng bị thương, máu tươi bắn ra.
- Ngao ô!
Thiết Bối Minh Lang hú lên một tiếng, xoay người rời đi.
- Nghiệt súc, chạy trốn ở đâu?
Lữ Phong mừng rỡ. Hắn vốn cho rằng mình đối phó Thiết Bối Minh Lang sẽ tốn chút sức lực, không ngờ được con Thiết Bối Minh Lang này kém như vậy, đây là cơ hội hiếm có để thể hiện trước mặt Tử Huân công chúa, không làm còn chờ tới lúc nào?
Trong giây lát, Lữ Phong cũng có chút cảm kích Tần Trần, nếu không phải lúc trước Tần Trần sợ chết không lên, mình làm sao có thể có cơ hội biểu hiện tốt như vậy?
Lữ Phong tung người nhảy lên, đuổi vào trong núi rừng.
Nhưng hắn đột nhiên ngừng lại, dường như nhìn thấy thứ gì khó có thể tin nổi, vội vàng lùi lại.
Nhưng đã không kịp nữa rồi.
- Ngao ô!
Một tiếng hú dài sắc bén truyền ra, từ trong rừng núi có mấy con Thiết Bối Minh Lang xông tới, con dẫn đầu toàn thân có vảy giáp màu bạc, giống như một ánh trắng bạc lao về phía Lữ Phong.
- Đáng chết!
Tử Huân công chúa thấy thế liền biến sắc, lập tức xông tới.
- Keng!
Phụt phụt!
Ngực Lữ Phong bị lợi trảo của Thiết Bối Minh Lang màu bạc rạch ra một vết thương dài gần thước, máu tươi phun mạnh ra ngoài, sắc mặt tái nhợt rơi trên mặt đất.
Nếu không phải Tử Huân công chúa cứu viện đúng lúc, Thiết Bối Minh Lang vương có chỗ e ngại, sợ rằng một trảo vừa rồi đủ xé hắn thành hai nửa.
- Ngao ô!
Sói tru lên từng hồi, tất cả Thiết Bối Minh Lang từ trong núi rừng đi ra, ánh mắt lạnh lùng bao vây mọi người. Chúng có khoảng hơn mười con.
Giờ phút này, tất cả mọi người đờ người ra, lộ vẻ hoảng sợ.
Chuyện gì xảy ra vậy? Không phải vừa rồi chỉ có một con Thiết Bối Minh Lang à? Tại sao thoáng cái đã xuất hiện nhiều con như vậy?
Hơn nữa con Thiết Bối Minh Lang dẫn đầu kia với toàn thân là vảy giáp màu trắng bạc như kim loại, toàn thân phát ra khí huyết dâng trào.
Rõ ràng là huyết thú Thiên cấp.
Lúc này, dưới sự hướng dẫn của Thiết Bối Minh Lang vương dẫn đầu, hơn mười con Thiết Bối Minh Lang bao vây mấy người Tần Trần, khóe miệng dữ tợn có nước bọt chảy ra, hàm răng nhọn dày đặc, tàn nhẫn hung ác.
- Không tốt, trúng mai phục rồi. Sao ta lại quên mất những con súc sinh đáng chết này chứ.
Đồng tử của Tử Huân công chúa đột nhiên co lại.
Thiết Bối Minh Lang hết sức giảo hoạt hiểm ác đáng sợ, hơn nữa vô cùng tàn nhẫn, chúng hiểu cách lợi dụng chiến thuật đối phó võ giả loài người, hàng năm võ giả chết bởi chúng nhiều vô số kể.
Lúc trước chỉ thấy một con Thiết Bối Minh Lang, Tử Huân công chúa còn tưởng chỉ là Thiết Bối Minh Lang lạc đàn, lúc này mới bảo Lữ Phong tiến lên. Ai biết, con Thiết Bối Minh Lang này cố ý đi ra dụ dỗ, để người ta truy sát nó, sau đó rơi vào mai phục.
Nếu lúc trước người ra tay là nàng, có lẽ đã bị Thiết Bối Minh Lang bao vây.
Cũng may là Lữ Phong ra tay.
- Lữ Phong, ngươi không sao chứ?
- Lữ Phong đại ca, ngươi thế nào?
Giờ phút này, vẻ mặt mấy người Hoàng Triển đều trắng bệch, sống lưng ớn lạnh.
Ngoại trừ Tử Huân công chúa, Lữ Phong là một người mạnh nhất trong bọn họ, bây giờ bị nhiều Thiết Bối Minh Lang bao vây như vậy, nếu Lữ Phong không thể chiến đấu tiếp, vậy mọi người chắc chắn sẽ càng thêm nguy hiểm.
- Tần Trần, ngươi dám hãm hại ta!
Lữ Phong quay đầu rít gào một tiếng, ánh mắt tàn bạo nhìn Tần Trần.
Nếu không phải Tần Trần lùi bước, hắn làm sao có thể trúng mai phục?
- Ta làm sao biết được sẽ có nhiều con Thiết Bối Minh Lang như vậy chứ? Hơn nữa còn là bản thân ngươi muốn ra mặt, làm sao có thể trách ta.
Tần Trần xoa xoa mũi, vô tội nói.
Nhìn thấy biểu tình của Tần Trần, Lữ Phong giận không có chỗ phát tiết cũng sắp nổ phổi rồi.
- Được rồi, đã đến lúc này rồi, tất cả mọi người đừng ồn ào nữa. Lữ Phong, ta đi đối phó với Thiết Bối Minh Lang vương, ngươi đi đối phó với con sói có vết trắng trên người, Tần Trần, mấy người các ngươi kìm chế Thiết Bối Minh Lang còn lại, có thể làm được không?
Vẻ mặt Tử Huân công chúa nghiêm trọng, tay nắm trường kiếm tới mức đốt ngón tay trắng bệch.
- Ta thì không thành vấn đề., Lữ Phong quay đầu trầm giọng nói.
- Tử Huân công chúa, tổng cộng có hai con sói trên thân có vết trắng. Ba người chúng ta sợ rằng không kiên trì nổi.
Hoàng Triển có chút khẩn trương nói.
Trong hơn mười con Thiết Bối Minh Lang vây quanh bọn họ có một con Lang Vương toàn thân màu trắng bạc, còn có hai con sói đầu đàn có vết trắng trên thân. Ngoài ra còn có gần mười con Thiết Bối Minh Lang bình thường, bảo ba người bọn họ đối phó nhiều Thiết Bối Minh Lang như vậy, suy nghĩ thôi cũng thấy không có khả năng.
- Cố gắng kéo dài thời gian. Ta sẽ mau chóng xử lý con Thiết Bối Minh Lang vương này, sau đó sẽ đi trợ giúp các ngươi. Phải nhớ kỹ, nếu các ngươi không kiên trì nổi, chúng ta cũng chỉ có chết.
Vẻ mặt Tử Huân công chúa trầm ổn, vô cùng bình tĩnh phát ra mệnh lệnh.
Tần Trần liếc nhìn Tử Huân công chúa, trong lòng thoáng động. Không ngờ được Tử Huân là công chúa lại có thể có tình có nghĩa như thế, hơn nữa gặp nguy không loạn.
Trên thực tế, lấy tu vi của Tử Huân công chúa, muốn vứt bỏ mọi người một mình chạy trốn, khả năng sống sót cao tới hơn 70%, ngược lại chiến đấu như bây giờ chỉ có khả năng sống sót là 3 tới 4% thôi.
- Ngao ô!
Khi Tử Huân công chúa phân phó, con Thiết Bối Minh Lang vương cũng đã sắp xếp xong. Một tiếng gầm vang lên, hơn mười con Thiết Bối Minh Lang chợt lao về phía mọi người.
Lúc đó, một trận đại chiến bạo phát.
Đến lúc này, không ai không liều mạng, mỗi người đều thi triển ra tuyệt chiêu của mình, không thể rào trước đón sau.
Ầm ầm!
Các loại đao ảnh, kiếm ảnh, quyền uy, chưởng phong công kích ra xung quanh, tất cả núi rừng lập tức tràn ngập bụi bặm.
Trong đó, Tử Huân công chúa một mình chiến đấu với Thiết Bối Minh Lang vương, trường kiếm trong tay nàng phát ra ánh sáng kinh người, cố gắng giết chết đối phương trong thời gian ngắn nhất.
Nhưng con Thiết Bối Minh Lang vương này hết sức giảo hoạt, không chịu cứng đối cứng, trái lại lợi dụng thân hình linh hoạt, tốc độ nhanh để đấu cùng Tử Huân công chúa, khiến cho đòn tấn công của Tử Huân công chúa không đạt được hiệu quả lớn, trái lại bởi vì vài lần vội vàng ra tay, làm cho mình rơi vào tình cảnh nguy hiểm, thiếu chút nữa bị thương.
Bên kia, Lữ Phong chiến đấu với một con Thiết Bối Minh Lang thủ lĩnh Địa cấp hậu kỳ, trên người hắn có vết thương nên chỉ có thể liên tục chống đỡ, nhưng vẫn có thể kiên trì, vẫn chưa mấy rơi xuống hạ phong.
Ngược lại hai người Hoàng Triển và Bạch Tĩnh bị gần mười con Thiết Bối Minh Lang vây quanh, không ngừng lui về phía sau, không có sức chống đỡ.
Ban đầu, lấy thực lực của hai người bọn họ mà có thể đối chiến với một hai con Thiết Bối Minh Lang bình thường cũng đã là cực hạn.
Nhưng bây giờ, không chỉ có gần mười con Thiết Bối Minh Lang bình thường, còn có một con là thủ lĩnh Thiết Bối Minh Lang mạnh mẽ, khiến hai người ứng phó mệt mỏi.
Lúc đầu, hai người muốn liên thủ nhanh chóng chém giết mấy con Thiết Bối Minh Lang bình thường, nhưng chưa từng ngờ tới, những con Thiết Bối Minh Lang này hết sức giảo hoạt, chúng không liều mạng với bọn họ, lại thêm con Thiết Bối Minh Lang thủ lĩnh vẫn luôn tìm kiếm chiến tích, khiến hai người không thể không buông tha suy nghĩ lúc đầu.
Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người rơi vào trong nguy hiểm. Những con Thiết Bối Minh Lang này rõ ràng phải dây dưa với bọn họ tới chết.
- Tiếp tục như vậy thì không được, chúng ta đều sẽ chết ở chỗ này mất. Như vậy đi, mấy người các ngươi đột phá vòng vây trước, ta tới chặn phía sau.
Nhìn thấy tình cảnh như thế, Tử Huân công chúa sốt ruột nói.
Những con Thiết Bối Minh Lang này quá mức giảo hoạt, tiếp tục như thế, sợ rằng tất cả bọn họ đều phải chết.