- Sao có thể như vậy được? Ngươi chẳng qua chỉ mười lăm mười sáu tuổi, làm sao có thể mạnh tới mức này?
Vên võ giả Đại Ngụy quốc kia lau vết máu tươi bên khóe miệng, nhìn Tần Trần trước mặt với vẻ khó tin.
Hắn thấy Tần Trần còn quá trẻ tuổi, tuy cũng đạt tới Địa cấp hậu kỳ như mình nhưng căn bản không thể so sánh.
Dù sao, trước khi mình bước vào Huyết Linh Trì đã là võ giả Địa cấp trung kỳ đỉnh phong, trước khi đối phương bước vào Huyết Linh Trì hình như mới Địa cấp sơ kỳ.
Hơn nữa, Tần Trần còn trẻ như vậy lại có thể đạt được tu vi này, tất nhiên là dùng rất nhiều đan dược và thiên tài bảo vật kỳ lạ, cho dù là tu vi cao tới đâu, chân khí trong cơ thể cũng chắc chắn không ổn định, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu hẳn thua xa mình.
Nào ngờ vừa giao đấu, không ngờ là mình rơi vào thế hạ phong.
- Không ngờ ngươi lại có thể không chết!
Nhìn thấy đối phương chỉ bị thương, Tần Trần không nhịn được lắc đầu.
Một kiếm vừa rồi, hắn chỉ dùng chưa đến một thành lực lượng, dựa theo tính toán, chưa đến một thành lực lượng này đủ để phá vỡ phòng ngự của đối phương.
Nhưng kết quả chỉ làm đối phương bị thương, khiến Tần Trần không khỏi thất vọng.
- Thời cơ ta ra tay một kiếm vừa rồi cũng không hoàn toàn tốt, nếu như chậm lại một lần hít thở mới ra tay, đợi đến khi lực tấn công của đối phương từ thịnh chuyển thành suy, sợ rằng một kiếm lại có thể giết chết hắn, lại hoặc là, góc độ ta rút kiếm nghiêng về phía trước một tấc, cũng có thể giết chết đối phương.
Tần Trần vẫn âm thầm phân tích sai lầm của mình, tiếp thu bài học.
Nếu đổi lại thành trước đây, hắn chắc chắn sẽ không làm vậy, nhưng sau khi sống lại, tu vi thay đổi, nhất thời có phần không nắm chắc, mới dẫn đến loại tình huống này phát sinh.
- Không bằng lại lấy người trước mặt này ra luyện tay một chút.
Nhìn đối phương, hai mắt Tần Trần sáng lên.
Tần Trần lắc đầu nói thầm, trong lòng phiền muộn, võ giả của Đại Ngụy quốc này càng tức đến sắp nổ tung rồi.
Em gái ngươi, lúc trước giao đấu, ngươi đã chiếm thượng phong, giờ còn ở đó lắc đầu, lại thở dài, giả vờ gì chứ?
- Ngươi nghĩ rằng ngươi nhất định có thể thắng được ta sao? Buồn cười!
Võ giả Đại Ngụy quốc này nổi giận gầm lên một tiếng, trên thân đột nhiên hiện ra một khí tức màu xanh đen, lực lượng trên thân được nâng cao với một loại tốc độ kinh người.
- Đây là... Loại hình lực lượng huyết mạch?
Tần Trần kinh ngạc.
- Ha ha ha, không sai.
Võ giả Đại Ngụy quốc này cười ha hả, tràn đầy lòng tin:
- Ta thức tỉnh huyết mạch chính là huyết mạch Thanh Thạch nhị phẩm trong truyền thuyết, một khi kích hoạt, lực lượng có thể tăng lên gấp đôi, ngươi tưởng vừa rồi đã tổn thương đến ta thì nhất định có thể thắng sao?
Hắn cười lớn, khôi phục lại lòng tự tin, cơ thể giống như một con cuồng long, đánh về phía Tần Trần.
Lần này, khí thế trên người hắn càng mạnh hơn, chỉ bay tới đã kéo theo kình phong, lại dẫn tới những tiếng nổ mãnh liệt, những cây đại thụ xung quanh đều bị kình phong làm cho lay động.
Loại cảnh tượng này quá dọa người, đủ để dời núi lấp biển.
Nhưng hai mắt Tần Trần sáng lên, rất hưng phấn.
- Tới rất hay.
Hắn thu lại thanh kiếm rỉ, xông tới.
- Ầm ầm!
Hai cơ thể va chạm trong hư không, dường như có tiếng sấm sét vang lên, đất đá nổ nát, cày ra một khe rãnh dài mấy thước.
Quả thực quá mạnh mẽ! Nếu có võ giả bình thường nhìn thấy cảnh tượng như vậy, nhất định sẽ bị dọa cho ngây người, lực lượng võ giả Địa cấp có thể mạnh mẽ đến mức này thì quá kỳ diệu.
Ầm ầm ầm!
Tiếng nổ truyền đến, Tần Trần đang chiến đấu ác liệt với đối phương, hai bên ngươi tới ta đi, cả hai đều không dùng tới vũ khí, mà dùng nắm đấm cứng rắn đấu với nhau.
Hai người ngang qua núi rừng, đi qua nơi nào thì từng gốc cây đại thụ bị đánh nổ tung, cảnh tượng này thực sự có chút dọa người.
Chỉ là hai bên không ai chiếm thượng phong, dường như thế lực ngang nhau, người này cũng không thể làm gì được người kia.
- Sao có thể như vậy được? Lực lượng của ngươi làm sao có thể mạnh như vậy được.
Võ giả Đại Ngụy quốc này kêu to, hai mắt trợn tròn, khó có thể tin nổi.
Mình đã kích hoạt huyết mạch, lực lượng tăng lên ít nhất gấp đôi, không ngờ không chiếm được thượng phong tuyệt đối, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
Dựa theo tình huống bình thường, đối phương đáng sẽ phải sớm bị mình đánh nổ mới đúng.
Đối phương nhìn trẻ tuổi, nhưng làm sao lực lượng ẩn chứa trong thân thể có thể đáng sợ như vậy?
- Ta không tin, lực lượng của ngươi sẽ mạnh hơn ta tưởng!
Võ giả Đại Ngụy quốc này gào thét lớn, trên thân phóng ra chân khí với ánh sáng rực rỡ.
Thậm chí ngay cả hồ khí của hắn cũng được kích động, dốc hết sức lực.
Giờ phút này, lực lượng của hắn lại tăng lên khoảng một phần năm.
- Ầm!
Lần này, Tần Trần bị đánh bay, lùi lại ra hơn mười thước, hai chân tạo thành hai rãnh sâu trên mặt đất đá, lúc này mới dừng chân.
Nhưng hắn lại lập tức khỏe mạnh như rồng như hổ, vung hai tay lên tiếp tục chiến đấu.
Võ giả Đại Ngụy quốc này gần như muốn nôn ra máu, người này làm bằng sắt sao? Một quyền đánh xuống, sao lại hoàn toàn không có việc gì?
Trong lòng hắn không khỏi khiếp sợ.
- Thật mạnh, ta sắp không kiên trì nổi rồi.
Đúng lúc này, Tần Trần kêu to, dáng vẻ như dốc hết sức lực, sắp phải không kiên trì nổi.
Điều này lập tức làm cho đối phương lại có lòng tin, có cảm giác chỉ cần thêm một chút sức lực là có thể đánh nổ Tần Trần.
- Chết đi!
Võ giả Đại Ngụy quốc này hét lớn, trợn tròn hai mắt, tóc dựng đứng, dáng vẻ càng thêm cuồng bạo.
Ầm ầm ầm!
Từng nắm đấm sắt liên tục trút về phía Tần Trần, mỗi nắm đấm đều cực kỳ đáng sợ, có thể đánh nổ một võ giả Địa cấp hậu kỳ đỉnh phong.
Thậm chí ngay cả võ giả Thiên cấp sơ kỳ đến đây, cũng chưa chắc có thể đỡ được, hẳn phải bị thương nặng.
- Ừ, lực lượng của một quyền này nặng một chút, một quyền này lại nhẹ một chút, ơ, một quyền này vừa vặn đủ, ta cần chính là thứ hiệu quả này...
Trong lúc chiến đấu kịch liệt, Tần Trần lùi lại, cẩn thận phỏng đoán, làm quen với lực lượng của chính mình.
Ở trong Huyết Linh Trì, hắn một lần đột phá đến Địa cấp hậu kỳ đỉnh phong, làm cho Tần Trần không thể hoàn toàn khống chế được lực lượng của mình, mỗi lần ra sức đều có chút chênh lệch.
Võ giả bình thường căn bản sẽ không để ý tới sự chênh lệch này, nhưng theo Tần Trần thấy là không thể tha thứ.
Trước đó hắn gặp được võ giả có tu vi đều quá yếu, bây giờ thật vất vả tìm thấy một người miễn cưỡng tính là được, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua?
Vì đề phòng đối phương bị dọa chạy, Tần Trần thậm chí cố ý làm cho mình ở hạ phong, cảm giác như sắp không chống đỡ được.
- Không tốt.
- Đáng giận!
- Đáng chết!
Tần Trần trợn tròn hai mắt, trong khi giao chiến không ngừng lui về phía sau, dáng vẻ như sắp bị đánh nổ.
Điều này làm cho đối phương càng thêm hưng phấn, không ngừng thiêu đốt lực lượng trong cơ thể mình.
Thậm chí đến cuối cùng, da toàn thân của võ giả Đại Ngụy quốc này đỏ lên, hơi nóng bốc lên, ngay cả máu cũng bắt đầu thiêu đốt.
- Ái chà, suýt nữa thì ta bị đánh nát rồi.
- Lại suýt nữa.
- Phù, nguy hiểm thật, nếu như lực của một quyền này lại mạnh hơn một chút nữa, ta chắc hẳn sẽ không chịu nổi.
Tần Trần khủng hoảng, lớn tiếng kêu lên.
Ban đầu, võ giả Đại Ngụy quốc này vẫn vô cùng hưng phấn, cho rằng thật sự chỉ cần tăng thêm chút lực là có thể đánh nổ Tần Trần.
Nhưng càng chiến đấu, võ giả Đại Ngụy quốc này dần dần muốn phát điên rồi.
Lần nào Tần Trần cũng nói mình sắp không kiên trì nổi, nhưng lần nào hắn nâng cao lực lượng xong, Tần Trần vẫn khỏe như rồng như hổ, ngược lại chính hắn, ngay cả máu tươi cũng bắt đầu thiêu đốt, cơ thể chịu gánh nặng cao nhất, gần như sắp nổ tung.