Bên ngoài nơi sơ tuyển.
- Cuộc thi đấu năm nước lần này cuối cùng đã bắt đầu, cũng không biết trong số các thiên tài lần này, rốt cuộc có bao nhiêu người có thể được vào vòng thứ hai.
- Căn cứ theo kinh nghiệm trước đây, thông thường chỉ có một phần mười đệ tử có thể tiến vào vòng thứ hai, nói cách khác, 90% người đều sẽ bị đào thải.
- Ôi, dù sao Thiên Phong quốc ta căn bản chưa từng nghĩ tới có thể có bao nhiêu đệ tử tiến vào vòng thứ hai, chỉ hy vọng trong sát hạch vòng một này ít có tử thương là được rồi.
Một người dẫn đầu nước nhỏ không khỏi thở dài, dẫn tới cường giả các nước nhỏ khác đều tán thành.
Đối với những nước nhỏ như bọn họ tham dự, coi trọng là các đệ tử có thể sống sót đi ra đã là vô cùng may mắn rồi. Nhận được rèn luyện đã đủ rồi, sao có thể nghĩ tới chuyện có người có thể xông vào vòng thứ hai chứ?
Đương nhiên, nếu trùng hợp có hai đệ tử có thể vào vòng trong, tất nhiên là tốt hơn.
- Mau nhìn kìa, có người bị loại rồi.
- Nhanh như vậy sao?
- Sát hạch vừa mới bắt đầu tiến hành được bao lâu mà đã có người bị loại rồi?
Lúc mọi người ở đây bàn luận, đột nhiên trên đài cao bên cạnh sáng lên.
Chỗ kia là lối ra của truyền tống trận, mỗi khi truyền tống trận phát sáng, rõ ràng lại đại biểu cho có người bị loại, đang bị truyền tống ra.
- Bịch!
Trước mắt bao nhiêu người, hai võ giả toàn thân đầm đìa máu tươi từ trong ánh sáng trắng rơi ra.
Một người trong đó thiếu một cánh tay, chỗ tay cụt đang có máu tươi điên cuồng phun ra.
Trên ngực một người khác có một vết thương dài đến gần thước, máu tươi như nước suối không ngừng phun trào, gần như hấp hối.
Tất cả mọi người đều thất kinh, ngơ ngác nhìn nhau.
Hai người bị loại này cũng quá thảm đi, không chỉ nhanh chóng bị loại, hơn nữa vết thương nghiêm trọng như vậy, gần như sắp chết rồi.
Đây là đệ tử của thế lực nào vậy? Cũng quá xui xẻo rồi.
- Kiều Chính, Hứa Quang, các ngươi...
Nhìn thấy hai người, Tiêu Chiến vội vàng lao tới, vẻ mặt kinh sợ.
Hắn nhanh chóng lấy hai viên đan dược từ trên người ra, nhét vào trong miệng hai người, đồng thời, hai tay Tiêu Chiến liên tục điểm ở trên vết thương hai người, sử dụng chân lực ngăn cản vết thương lan tràn.
Ngay sau đó, rất nhanh lại có y sư tiến lên, bắt đầu trị liệu.
- Hóa ra là đệ tử Đại Tề quốc.
- Đại Tề quốc dù gì cũng là một trong năm đại cường quốc, tự nhiên lại nhanh như vậy có người bị lại?
- Trong đó chắc chắn có vấn đề.
Đám người âm thầm bàn luận ầm ĩ.
Lúc này, sau khi được cứu chữa, thần chí của hai người đã khôi phục lại sự tỉnh táo, chậm rãi tỉnh lại.
- Tiêu Chiến đại nhân...
Nhìn thấy Tiêu Chiến, hai người cảm thấy lỗ mũi đau xót, chảy nước mắt.
- Hai người các ngươi yên tâm, đã không sao rồi. Đúng rồi, các ngươi có chuyện gì vậy?
Tiêu Chiến nghiêm giọng nói.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, một người trong đó cắn răng, trong mắt đầy oán hận, nói:
- Là Tào Hằng của Đại Ngụy quốc.
- Đúng, hai chúng ta vừa truyền tống vào trong, đã phát hiện hai bên đều có thể ở cùng một chỗ, đang chuẩn bị liên thủ hành động, lại gặp phải Tào Hằng của Đại Ngụy quốc, người này không nói hai lời, đầu tiên là cướp đi huyết tinh chúng ta săn giết một con huyết thú trước đó, ngay sau đó lại ra tay muốn giết hai người chúng ta, nếu không phải đệ tử lập tức bóp nát ngọc bài, sợ rằng đã chết ở nơi rèn luyện rồi.
- Là hắn.
Vẻ mặt Tiêu Chiến trầm xuống, trong mắt bắn ra ánh sáng lạnh.
- Ha ha ha, làm tốt lắm. Tam vương tử điện hạ không hổ danh là Tam vương tử điện hạ, quả nhiên là hành sự quyết đoán. Chỉ tiếc, ra tay hơi nhẹ, không giết chết được hai kẻ vô dụng này.
Một tiếng giễu cợt chợt truyền đến, bên phía Đại Ngụy quốc, Cổ Khánh cười lạnh.
- Ngươi nói gì?
Tiêu Chiến quay đầu lại, trợn mắt nhìn.
- Thế nào, lẽ nào ta nói sai sao? Rèn luyện sinh tồn vốn chính là thích hợp cho người sinh tồn, thực lực yếu, bị đào thải, chỉ có thể trách thực lực của mình không cao, chẳng trách được người khác.
Cổ Khánh cười lạnh.
- Không sai, nếu đệ tử Đại Ngụy quốc ta bị đào thải ra, lão phu chẳng những sẽ không trấn an, trái lại phải nghiêm khắc trách phạt, không giống với vài quốc gia, đệ tử bị đào thải còn khóc sướt mướt, cho rằng mình là tiểu hài tử ba tuổi chắc?
Úy Trì Thành cũng cười lạnh.
- Ha ha, ha ha ha!
Đệ tử Đại Ngụy quốc đều cười.
- Đáng giận.
Tiêu Chiến cắn răng, nhưng không có lời nào để nói.
Rèn luyện sinh tồn vốn là thời điểm so về thực lực, tài nghệ không bằng người, nếu như còn tranh cãi, trái lại chỉ thêm mặt mắt trước các nước khác.
- Chúng ta trở lại thôi.
Tiêu Chiến sai người ta đưa Kiều Chính và Hứa Quang trở lại nơi đóng quân của mình.
Ong ong oong...
Chỉ là trong thời gian tiếp theo, trong trận pháp không ngừng có người bị đào thải.
Trong đó, đệ tử Đại Tề quốc gần như chiếm hết một nửa.
Mỗi người đi ra đều toàn thân đầy máu tươi, chật vật không chịu nổi, thậm chí có mấy người thiếu chút nữa đã không cứu sống được.
Chỉ ba canh giờ, Đại Tề quốc lại có khoảng chừng ba mươi đệ tử đã bị đào thải.
Hỏi thăm thì gần như đều là đệ tử của Đại Ngụy quốc và Quỷ Tiên phái ra tay, chỉ cần vừa gặp mặt, tất nhiên là một trận chém giết thảm khốc.
Vẻ mặt Tiêu Chiến rất thâm trầm.
Ngắn ngủi có ba canh giờ đã bị đào thải tới ba mươi người, đợi đến năm ngày sau, sơ tuyển kết thúc, Đại Tề quốc còn có bao nhiêu đệ tử nữa?
Điều càng làm cho Tiêu Chiến lo lắng là, đệ tử bị đào thải nhiều như vậy, tất nhiên còn có thể có người chưa kịp bóp nát ngọc bài, đã bị Đại Ngụy quốc và Đại Tề quốc giết chết, số những đệ tử này rốt cuộc có bao nhiêu?
Bên phía Đại Ngụy quốc và Quỷ Tiên phái lại tươi cười, đặc biệt là Úy Trì Thành thỉnh thoảng giễu cợt vài tiếng, chọc cho Tiêu Chiến nổi giận đùng đùng, gần như sắp nổ tung.
Tiêu Chiến à Tiêu Chiến, trước kia không phải ngươi rất kiêu ngạo sao? Ngày hôm nay Úy Trì Thành ta sẽ cho ngươi biết, kết quả đắc tội Đại Ngụy quốc ta cuối cùng là gì. Cuộc thi đấu năm nước lần này, Đại Tề quốc ngươi đừng mơ có người có thể lọt vào top 10.
Tiêu Chiến càng phẫn nộ, trong lòng Úy Trì Thành lại càng hài lòng.
Thấy rõ Đại Tề quốc và Đại Ngụy quốc chém giết vô cùng thê thảm như vậy, võ giả của thế lực khác cũng lo lắng buồn phiền.
Xem ra cuộc thi đấu năm nước lần này cũng không an bình, hai đại cường quốc sống mái với nhau cũng chẳng phải chuyện gì tốt đối với những thế lực nhỏ như bọn họ.
Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng rất nhiều thế lực nhỏ đều âm thầm cầu khẩn, hi vọng trong lúc hai đại cường quốc này tranh đấu, đừng ảnh hưởng đến những thế lực nhỏ như bọn họ.
Bầu không khí bên ngoài nơi rèn luyện nghiêm trọng, tuyệt đối không ảnh hưởng đến người rèn luyện trong núi rừng.
Trong rừng cây rậm rạp, Tần Trần an nhàn thảnh thơi đi tới.
- Chân khí trong thiên địa nơi đây vô cùng nồng đậm, hơn nữa có thể sinh ra hồ Linh Tủy như vậy, Yêu Tổ Sơn Mạch này tất nhiên phải che giấu bí mật gì đó.
Cảm nhận linh khí trong trời đất, Tần Trần nhìn chằm chằm vào phía xa, dường như suy nghĩ tới điều gì.
Hắn từng lật xem Tàng Thư các của Đại Tề quốc, cũng biết năm nước Tây Bắc này chắc hẳn là đầu Tây Bắc của đại lục Thiên Vũ, một nơi vô cùng hẻo lánh và cằn cỗi.
Kiếp trước, hắn căn bản chưa nghe nói qua về nơi đây, nhưng sau khi sống lại, lại phát hiện nơi đây không tầm thường.
Dãy núi có thể sinh ra hồ Linh Tủy tất nhiên che giấu bí mật cực lớn, trong dãy núi như vậy, tất nhiên cũng vô cùng nguy hiểm.
Hơn nữa, Tần Trần cũng nghe ngóng, kiếm sắt thần bí trong tay mình đến từ một di tích nào đó trong Thánh Lạc bí cảnh, mà nơi đó lại nằm ở trong Yêu Tổ Sơn Mạch này.
kiếm sắt thần bí này, rõ ràng là vật phẩm trước thời đại bóng tối, cho tới bây giờ Tần Trần chưa từng biết rõ ràng lai lịch, cũng khiến cho Tần Trần càng thêm tò mò về Yêu Tổ Sơn Mạch này.