Vũ Thần Chúa Tể

Chương 184: Rốt cuộc là ai

Chương Trước Chương Tiếp

Chỉ thấy toàn thân Niệm Vô Cực có chân khí tập trung lại, tự nhiên đạt tới Thiên cấp trung kỳ.

Khí tức hùng hậu này thậm chí trực tiếp ép cường giả một vài thế lực ở đây.

Trong phút chốc, tất cả mọi người sắp phát điên rồi. Mỗi người đều há hốc mồm, không dám tin tưởng vào mắt mình, liều chết dụi mắt.

Trời ạ, lần này Huyết Linh Trì tẩy rửa rốt cuộc thế nào vậy? Thậm chí ngay cả võ giả Thiên cấp trung kỳ cũng xuất hiện?

Trong lễ tẩy rửa ở Huyết Linh Trì gần trăm năm qua, có thiên tài mạnh nhất cũng chỉ là đột phá đến Thiên cấp sơ kỳ đỉnh phong.

Đã từng có người kết luận, thiên tài dưới hai mươi bốn tuổi bước vào Huyết Linh Trì, đạt được Thiên cấp sơ kỳ đã là cực hạn.

Lại không nghĩ đến, Niệm Vô Cực của Quỷ Tiên phái tự nhiên phá tan kỷ lục này, một lần hành động đột phá đến Thiên cấp trung kỳ.

Ở trong lịch sử lễ tẩy rửa của Huyết Linh Trì này, đây vẫn là lần đầu tiên xuất hiện.

Trong giây lát, đám người tắt tiếng, chấn động không hiểu.

Thậm chí trong lòng không ít người cảm thấy bất đắc dĩ.

Thế này thì còn có để cho người ta sống nữa hay không?

Hai mươi hai tuổi đã đặt tới Thiên cấp trung kỳ, cho thấy xác suất Niệm Vô Cực đột phá Huyền cấp trước ba mươi tuổi gần như cao tới sáu mươi phần trăm.

Có thể dự kiến tương lai không lâu, Quỷ Tiên phái sẽ xuất hiện một cường giả nghịch thiên.

- Ha ha, Vô Cực, quá tốt rồi, nếu như tông chủ biết tin tức ngươi đột phá Thiên cấp trung kỳ, nhất định sẽ vô cùng vui sướng.

Vẻ mặt Lăng Trung trưởng lão của Quỷ Tiên phái mừng như điên, đi lên phía trước trong ánh mắt hâm mộ của tất cả mọi người, cười ha ha.

Nhưng điều khiến cho người ta nghi ngờ là vẻ mặt Niệm Vô Cực hết sức nghiêm trọng, không có chút hài lòng.

- Vô Cực, ngươi đây là?

Lăng Trung trưởng lão nghi ngờ.

Chuyện vui lớn như vậy, Niệm Vô Cực tự nhiên lại hoàn toàn không hài lòng, trái lại ánh mắt nghiêm trọng, trên mặt hiện ra sát khí, sẽ không phải là trong quá trình đột phá đã xảy ra vấn đề gì chứ?

Nghĩ tới đây, trong lòng Lăng Trung trưởng lão lập tức căng thẳng.

- Vô Cực, cơ thể ngươi sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?

Nói xong, hắn lại sốt ruột muốn đi tới kiểm tra.

Đối với một thiên tài, quan trọng nhất không phải lúc này tu vi cao tới mức nào, mà là sau này cuối cùng có thể đi đến bước nào.

Nếu như Niệm Vô Cực vì trùng kích Thiên cấp trung kỳ, dẫn đến cơ thể bị tổn thương gì, tuy trong khoảng thời gian ngắn, tu vi sẽ có nâng cao rõ ràng, nhưng sau này lại là một mảnh tối tăm.

Đến lúc đó, trở lại bên trong tông, hắn tất nhiên sẽ bị tông chủ trừng phạt.

- Lăng Trung trưởng lão, ta không sao. Hừ, không ngờ Tần Phong kia ở trong Huyết Linh Trì lại kiên trì được lâu hơn ta, quả thực không thể tha thứ.

Niệm Vô Cực ngẩng đầu quát lạnh, ánh mắt lạnh lùng bắn ra ánh sáng mãnh liệt:

- Niệm Vô Cực ta mới là thiên tài đứng đầu năm nước Tây Bắc, sao cho phép một kẻ con cháu vương hầu nào đó vượt qua ta được.

Niệm Vô Cực siết chặt nắm đấm, gương mặt dữ tợn.

- Ngươi là vì chuyện này nên vừa rồi mới mặt mày đầy sát khí à?

Lăng Trung lảo đảo, quả thực sắp khóc.

Em gái ngươi chứ! Chẳng qua có người kiên trì lâu hơn ngươi mà thôi, có cần làm ra bộ dạng như chết cha chết mẹ vậy không?

Hại ta còn tưởng rằng cơ thể ngươi xảy ra vấn đề gì, khiếp sợ đến mức hồn cũng sắp bay sạch.

Hơn nữa, ngươi cũng phá tan kỷ lục của Huyết Linh Trì qua nhiều năm như vậy, còn muốn như thế nào nữa?

- Vô Cực, tuy Tần Phong này kiên trì lâu hơn ngươi nhưng tu vi lại chưa chắc được như ngươi, không cần thiết phải quan tâm như thế.

Lăng Trung lau mồ hôi lạnh trên trán, bất đắc dĩ nói.

- Cũng đúng!

Nghe được lời này, ánh mắt Niệm Vô Cực lập tức sáng lên, lòng tự tin lại được khôi phục.

Kiên trì lâu không có nghĩa là tu vi có thể vượt qua mình, đến lúc đó mình vẫn là người nổi bật nhất trong lịch sự lễ tẩy rửa trong Huyết Linh Trì trăm năm qua.

Hắn đang mơ màng.

Oong!

Trận pháp phía trước lại sáng lên, ngay sau đó là một bóng dáng yểu điệu từ trong trận pháp đi ra.

- Lại có người đi ra!

- Không ngờ Niệm Vô Cực không phải là người cuối cùng?

- Rõ ràng không phải, không nghe thấy Niệm Vô Cực mới vừa nói sao? Tần Phong của Đại Tề quốc còn chưa xuất hiện. Còn nữa, U Thiên Tuyết tiểu thư của Lăng Thiên Tông cũng chưa đi ra.

- Là U Thiên Tuyết tiểu thư.

Bóng người yểu điệu kia chậm rãi hiện lên, lộ ra một khuôn mặt tuyệt mỹ, đó chính là U Thiên Tuyết.

Cảm nhận được khí tức trên người U Thiên Tuyết, tất cả mọi người lại há hốc mồm.

Thiên cấp trung kỳ, lại một người Thiên cấp trung kỳ nữa.

Chỉ thấy chân khí trên thân U Thiên Tuyết tập trung mãi không tan, không phải Thiên cấp trung kỳ thì còn có thể là gì!

Hơn nữa, chân khí Thiên cấp trung kỳ trên người nàng vô cùng hùng hậu, hoàn toàn không yếu hơn Niệm Vô Cực.

Tất cả mọi người chấn động, ái nấy đều sắp phát điên rồi.

Trước kia, một Thiên cấp trung kỳ cũng không nhìn thấy được, nhưng lúc này đây, chỉ một lần lại xuất hiện tới hai người. Có cần khoa trương như vậy không?

- Điều này. . .

Tự tin vừa khôi phục được của Niệm Vô Cực lập tức tan vỡ, ánh mắt dữ tợn, vẻ mặt phiền muộn.

Oong!

Vừa lúc đó, trận pháp lại bị kích hoạt.

- Lại có người đi ra?

Tất cả mọi người quay đầu, lại nhìn về phía trận pháp.

Trong sương mù của trận pháp, từ khu vực nam nhân lại có một người thanh niên với dáng vẻ dong dỏng cao đi ra.

Mái tóc dài của hắn để xõa ở trên vai, mắt sáng như sao lại điên cuồng lộ ra sự lạnh lùng nghiêm nghị.

Đó chính là Tần Phong.

Mà khí tức trên người hắn giống như cột khói báo động cuồn cuộn xông lên trời, còn sắc bén hơn Niệm Vô Cực và U Thiên Tuyết.

A!

Những tiếng hít sâu lập tức truyền đến, mọi người ở đây đã gần như tê dại.

Không hề nghi ngờ, Tần Phong cũng đột phá đến Thiên cấp trung kỳ, đồng thời chỉ mạnh chứ không kém hơn Niệm Vô Cực và U Thiên Tuyết.

- Ba người Thiên cấp trung kỳ.

- A, ông trời của ta, lần này Huyết Linh Trì tẩy rửa thế nào vậy?

- Quả thực nghịch thiên.

Tất cả mọi người há hốc mồm, ánh mắt dại ra, đầu dừng hoạt động.

Trước kia một người cũng không thấy được, bây giờ bỗng chốc xuất hiện tới ba người.

Điều này. . .

Không ai có thể hình dung được hết chấn động trong lòng mình lúc này. Chỉ biết là đầu óc hoàn toàn không có cách nào tự suy nghĩ được.

- Lần này, chung quy không có người nào xuất hiện nữa chứ?

- Sẽ không đâu, Tần Phong đã là người cuối cùng.

- Lễ tẩy rửa trong Huyết Linh Trì lần này… đã kết thúc.

Đám người thở hắt ra một hơi, trải qua quá nhiều chấn động như vậy, lễ tẩy rửa Huyết Linh Trì lần này cuối cùng cũng kết thúc.

Nhưng không thể nghi ngờ, xuất hiện ba thiên tài Thiên cấp trung kỳ đã làm cho lễ tẩy rửa Huyết Linh Trì lần này vĩnh viễn được ghi nhớ trong lịch sự của năm nước Tây Bắc.

Trong tiếng bàn luận, đám người đều muốn rời đi.

- Tên tiểu tử kia rốt cuộc ở đâu?

Lúc này, ánh mắt lạnh lùng của U Thiên Tuyết nhìn lướt qua hang động, tìm kiếm bóng dáng Tần Trần.

Sỉ nhục xong lại có thể đơn giản rời đi như vậy sao?

Chỉ là, mặc cho nàng tìm kiếm thế nào, cũng chưa từng nhìn thấy người thiếu niên kia.

- Ơ, vì sao Mê Hồn Khốn trận còn chưa đóng lại? Lẽ nào lễ tẩy rửa Huyết Linh Trì còn chưa kết thúc sao?

Bỗng nhiên một tiếng kêu kinh ngạc nghi ngờ truyền đến, dẫn tới mọi người đều quay đầu lại.

Chỉ thấy trận pháp bên ngoài Huyết Linh Trì vẫn chưa đóng, vẫn chớp hiện tia sáng, rõ ràng còn đang hoạt động.

Ánh mắt mọi người lập tức nghiêm lại.

Mê Hồn Khốn trận này được thiết kế theo nguyên lý, chỉ cần tất cả đệ tử sống sót trong Huyết Linh Trì đi ra thì sẽ đóng lại, lần tiếp theo mở ra, phải là năm năm sau, khi năm nước sử dụng chìa khoá mới mở ra một lần nữa.

Nhưng hôm nay, Khốn trận còn đang hoạt động, nói rõ vẫn có đệ tử sống sót ở bên trong, vẫn chưa rời đi.

Giờ phút này, tất cả mọi người chấn động, ngạc nhiên không hiểu.

Bây giờ đã là lúc nào rồi mà vẫn còn có người ở trong Huyết Linh Trì không đi ra à?

Rốt cuộc là ai vẫn còn ở bên trong?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️