Vũ Thần Chúa Tể

Chương 181: Tắm uyên ương

Chương Trước Chương Tiếp

Tần Trần xoay người, lặn theo hướng ngược lại.

Nhưng điều làm cho Tần Trần không ngờ được là U Thiên Tuyết có lực tinh thần vô cùng cường đại, tự nhiên phong tỏa được hắn.

- Tên dê xồm, xem ngươi chạy trốn ở đâu!

Vẻ mặt U Thiên Tuyết phẫn nộ, ngọc thân mình giấu kỹ mười chín năm lại bị một nam tử nhìn thấy. Ngày hôm nay mình không giết hắn, sao có thể giải được mối hận trong lòng?

Nàng dựa theo nhận biết, một đường đuổi qua đánh.

- Người này thật đúng là âm hồn không tan.

Tần Trần cũng sắp phát điên rồi.

Mình chỉ vô ý nhìn thấy cơ thể trần của nàng, hơn nữa mới nhìn được một nửa, lại không làm gì nàng, có cần làm như thâm thù đại hận, như mình chiếm nàng vậy không?

Nếu bàn về chịu thiệt, mình cũng trần truồng, cũng rất thua thiệt đấy chứ.

Vẻ mặt Tần Trần phiền muộn, thu lại khí tức và nhanh chóng bơi về phía trước.

Chỉ là hắn còn chưa bơi đi quá xa, lại nghe được phía trước truyền đến một tiếng nước.

- Người nào?

Đồng thời một tiếng kêu khẽ lại truyền đến.

Theo đó là một lực băng hàn phong tỏa về phía mình.

- Không thể nào!

Đầu của Tần Trần cũng muốn lớn ra, một người còn chẳng đối phó được, không ngờ lại có thêm một người nữa?!

Chỉ là nghe giọng nói này hình như có chút quen thuộc, trong đầu Tần Trần lập tức hiện lên một bóng người.

Lực hàn băng tràn ngập, Tần Trần bất đắc dĩ đành phải xuất hiện trên mặt nước.

Quả nhiên, một thiếu nữ phía trước cảnh giác nhìn về phía mặt hồ trước mặt, sau khi nhìn thấy Tần Trần ló đầu ra, lập tức kinh ngạc kêu lên một tiếng:

- A!

- Xuỵt, đừng nói chuyện!

Vẻ mặt Tần Trần xấu hổ, vội vàng khẽ nói.

- Tại sao lại là ngươi. . .

Gương mặt Triệu Linh San ửng đỏ, hai cánh tay ngọc như ngó sen vội vàng che đi phần ngọn núi mềm mại, trên gương mặt đầy xấu hổ và giận dữ.

Ở đây không phải là Huyết Linh Trì dành cho nữ, nam nhân không thể bước vào sao? Sao Tần Trần lại ở chỗ này?

- Linh San muội muội, muội sao vậy?

Cách đó không xa, trong sương mù dày đặc vang lên tiếng nghi ngờ, bóng dáng Tử Huân công chúa như ẩn như hiện chậm rãi đi tới.

Dáng người nàng uyển chuyển, mái tóc dài xõa vai, nhìn không rõ bóng dáng nhưng đầy mê hoặc, là một nam nhân có huyết khí cũng không nhịn được.

- Khụ khụ, nếu có người tới, tuyệt đối đừng nói ta ở đây.

Tần Trần tiến đến nói khẽ bên tai Triệu Linh San rồi vội vàng hụp đầu xuống nước bên cạnh Triệu Linh San, che giấu khí tức.

Tử Huân công chúa đi tới trước mặt Triệu Linh San, vẻ mặt nghi ngờ.

- Ta không sao.

Triệu Linh San cúi đầu nói, mặt đỏ như một trái táo chín, nghĩ đến Tần Trần bây giờ lại ẩn nấp bên cạnh mình, mình còn trần truồng, tim Triệu Linh San đập loạn, toàn thân nóng lên, có một cảm giác nói không nên lời.

- Không có việc gì là được rồi, nhưng sao mặt muội lại đỏ như vậy? Có phải tu luyện xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn không?

Tử Huân công chúa có chút nghiêm trọng.

Triệu Linh San nhìn thấy Tử Huân công chúa đi tới nơi Tần Trần trồi lên lúc trước thì khiếp sợ đến mức tim muốn nhảy vọt tới họng, vội vàng nói:

- Ta. . . Ta không sao, chỉ là năng lượng Huyết Linh Trì quá mức bá đạo, nhất thời có chút không chịu nổi.

Vẻ mặt Tử Huân công chúa càng thêm nghiêm túc, quan tâm nói:

- Tu vi của muôn tuy vừa ở trong Huyết Linh Trì trực tiếp đột phá đến Địa cấp trung kỳ, nhưng bây giờ đã qua một ngày, muội có thể kiên trì đến bây giờ đã vô cùng hiếm có rồi. Một khi không kiên trì nổi, phải lập tức rời đi.

- Tử Huân tỷ tỷ, ta tự biết mình, sẽ không cứng rắn chống đỡ đâu.

Triệu Linh San liên tục gật đầu.

- hả?

Đột nhiên, Tử Huân dường như cảm giác được gì, nhíu mày.

- Tử Huân tỷ tỷ, tỷ làm sao vậy?

Triệu Linh San khiếp sợ đến mức tim sắp bay ra ngoài, hai tay nắm thật chặt, toàn thân nóng lên, rất hoảng loạn.

Xong rồi, không phải đã bị Tử Huân tỷ tỷ phát hiện chứ?

Nếu để cho Tử Huân tỷ tỷ nhìn thấy mình và Tần Trần ở cùng một chỗ như thế, tỷ ấy không giết Tần Trần cũng không được.

- Ai?

Tử Huân đột nhiên khẽ quát một tiếng, Triệu Linh San khiếp sợ đến mức vừa định giải thích, lại thấy Tử Huân công chúa hất mái tóc, chợt quay đầu lại, nhìn về phía sâu bên trong Huyết Linh Trì.

Một nữ tử với dáng người tuyệt mỹ từ trong sương mù dày đặc hiện lên, trong tay cầm trường kiếm, sắc mặt lạnh lùng nhìn lại.

Đó chính là U Thiên Tuyết.

- Vừa rồi, hai người các ngươi có thấy người ngoài đi ngang qua không?

U Thiên Tuyết lạnh như băng nói, toàn thân đầy sát khí.

Tử Huân nhíu mày, giọng điệu thiên tài Lăng Thiên Tông thật là lớn, là xem mình thành phạm nhân sao?

- Không thấy, ở đây chỉ có hai chúng ta!

Tử Huân công chúa cười lạnh, giọng điệu không vui.

U Thiên Tuyết vốn còn muốn nhắc nhở Tử Huân công chúa và Triệu Linh San, nhưng nghe được giọng điệu của Tử Huân công chúa lại lười mở miệng, tiếp tục tiến về phía ngoiaf Huyết Linh Trì để tìm kiếm.

- Chẳng hiểu ra sao cả.

Tử Huân nhìn theo bóng lưng của U Thiên Tuyết biến mất, không nhịn được cười lạnh. Gì mà có người đi ngang qua? Tiến vào đây đều là thiên tài của các thế lực lớn, hơn nữa người có thể đi tới bên này đều là thiên tài trong thiên tài, có thể có người ngoài nào đi ngang qua chứ?

Hơn nữa còn cầm vũ khí.

Trong Huyết Linh Trì nghiêm cấm chiến đấu, một khi có chân khí dao động sẽ bị trận pháp bài xích ra ngoài, nàng cho rằng mình xách một thanh kiếm lại có thể ra tay sao? Quá buồn cười.

- Nếu không còn chuyện gì, ta đi trước đây, nếu không kiên trì nổi, muội phải lập tức rời khỏi Huyết Linh Trì, có chuyện gì nhớ gọi ta, ta chỉ ở gần muội thôi.

Tử Huân công chúa nhắc nhở một câu rồi biến mất ở trong sương mù, lại tu luyện.

- Ngươi có thể đi ra!

Triệu Linh San nhìn đáy ao nói nhỏ một tiếng.

- Ầm!

Mặt nước bị phá vỡ, Tần Trần lộ ra khỏi mặt hồ, mũi cách ngọn núi mềm mại của Triệu Linh San chỉ có không tới nửa thước.

- Nữ nhân điên kia đi rồi à?

Tần Trần mở miệng nói, hơi thở phả vào trên hai bầu ngực của Triệu Linh San, Triệu Linh San đỏ từ mặt tới mang tai.

- Ngươi rốt cuộc đã làm gì nàng? Hơn nữa ngươi làm sao có thể tới nơi này?

Triệu Linh San trợn tròn hai mắt, nghi ngờ nhìn Tần Trần.

Triệu Linh San nhìn thấy rõ ràng dáng vẻ đằng đằng sát khí vừa rồi của U Thiên Tuyết, Tần Trần sẽ không là cho nàng cái kia chứ? Vẻ mặt Triệu Linh San cũng trở nên khó coi.

- Hiểu nhầm, tất cả chỉ là hiểu nhầm thôi. Ta cũng không biết tại sao lại đi tới nơi này, cũng không làm gì cả, đã bị nữ nhân điên kia truy sát hồi lâu, khụ khụ, lần này nhờ có ngươi.

Tần Trần ho khan vài tiếng.

Nếu không phải Triệu Linh San giúp, hắn đã có thể gặp rắc rối lớn.

- Để báo đáp lại, ta sẽ giúp ngươi một chút đi.

Tần Trần khẽ kêu lên một tiếng, hai tay bỗng nhiên đâm về phía cơ thể trần của Triệu Linh San.

- Ngươi muốn làm gì?

Triệu Linh San chợt kinh ngạc, còn chưa kịp phản ứng đã cảm giác toàn thân tê rần, mấy huyệt đạo trên thân bị Tần Trần điểm khóa, trong lòng lập tức vô cùng hoảng sợ, Tần Trần không phải muốn làm chuyện đó với mình chứ?

Nhưng sau khi Tần Trần điểm vài cái liền thu hai tay lại.

- Được, ngươi tiếp tục tu luyện đi. Nhớ kỹ, Trì dịch Linh Tủy trong Huyết Linh cũng có tác dụng nâng cao huyết mạch. Huyết mạch Hàn Băng của ngươi cũng có thể tiếp nhận lễ tẩy rửa, cảm ơn về chuyện vừa rồi, từ biệt.

Tần Trần xoay người, lặn xuống đáy nước.

Triệu Linh San thở phào nhẹ nhõm, mặt đỏ bừng, không nói rõ được trong lòng đang nghĩ gì. Nàng vừa cảm thấy may mắn lại mơ hồ có chút thất vọng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️