- Ha ha, Tiêu Chiến, mấy thiên tài trẻ tuổi của Đại Tề quốc các ngươi sẽ không phải đã chết chứ?
Uất Trì Thành đột nhiên cười lạnh, trên mặt lộ vẻ giễu cợt.
Lời này lập tức khiến không ít người quan tâm.
- Ta nhớ lần này Đại Tề quốc thật sự dẫn theo mấy thiên tài trẻ tuổi, sao đến bây giờ mới có một người ra ngoài?
- Bây giờ cách Huyết Linh Trì mở ra đã sáu canh giờ, người còn có thể kiên trì nổi, có ai không phải cao thủ Địa cấp cấp bậc hậu kỳ? Ta nhớ mấy thiên tài trẻ tuổi đó của Đại Tề quốc mới là tu vi Địa cấp sơ kỳ đi?
- Bọn họ sẽ không thật sự chết ở bên trong chứ?
Đám người líu lưỡi, không nhịn được kinh sợ kêu lên.
Nếu mấy thiên tài trẻ tuổi của Đại Tề quốc thật sự chết ở bên trong, vậy cũng quá khoa trương, lập tức sẽ trở thành trò cười cho các nước ở Tây Bắc.
- Hừ, không cần ngươi quan tâm. Uất Trì Thành, ngươi vẫn nên quan tâm thiên tài Đại Ngụy quốc của mình đi. Thiên tài của Đại Tề quốc ta có tư chất xuất sắc, bây giờ còn đang trong Huyết Linh Trì tiếp nhận tẩy rửa, thiên tài Đại Ngụy quốc ngươi sao có thể so sánh được.
Tiêu Chiến quát lạnh.
- Ha ha ha, đến lúc này còn mạnh miệng cãi.
Uất Trì Thành cười nhạo:
- Còn nói tư chất xuất sắc? Huyết Linh Trì mở ra lâu như vậy, trong lịch sử thiên tài Địa cấp sơ kỳ có thể kiên trì sáu canh giờ có thể đếm được trên đầu ngón tay, ta thấy ngươi vẫn nên sớm chuẩn bị quan tài đi, ha ha ha ha.
Đám người Đại Ngụy quốc đều cười ha hả.
Tiêu Chiến hừ lạnh một tiếng, sắc mặt tái mét nhưng không nói nữa.
Chỉ có điều trong lòng hắn lại không ngừng khẩn trương.
- Linh San, Tần Trần, Vương Khải Minh, các ngươi ngàn vạn lần đừng có việc gì đấy.
Tiêu Chiến siết chặt nắm đấm, trong lòng lo lắng.
Lúc này, trong Huyết Linh Trì.
Thiên tài có khu vực sát ngoài đã lần lượt bị đào thải.
Ở khu vực sâu hơn, đám người Tần Phong vẫn không có dấu hiệu nhúc nhích.
Có thể đi tới chỗ này đều là thiên tài cao cấp nhất của các thế lực lớn, trong lòng bọn họ đều rất cao ngạo, không cam lòng kém hơn người khác.
Thấy không ai rời đi, bọn họ đều âm thầm cắn răng, âm thầm phân cao thấp với nhau, tiến hành một trận so tài vô hình.
Đột nhiên, có tiếng nước chảy từ khu vực phía ngoài truyền đến, không ngừng tới gần.
Đám người đang hấp thu năng lượng của Huyết Linh Trì không nhịn được mở mắt ra, trên mặt lộ vẻ nghi ngờ.
Lúc này, còn có người tới khu vực sâu hơn à?
Thiên tài có thể đến chỗ khu vực sâu hơn thì đáng lẽ đã sớm đến, thiên tài không tới khu vực cao hơn, chắc hầu như đã bị đào thải, bây giờ mới đến cũng thật là quỷ dị đi?
Trong sương mù mỏng manh, một bóng người chậm rãi xuất hiện ở trước mặt mọi người.
- Vương Khải Minh!
Thấy rõ người tới, con ngươi của Tứ vương tử và Tần Phong đột nhiên co lại, không ngờ là người đang tới chỗ bọn họ là Vương Khải Minh của Đại Tề quốc.
Sao có thể như vậy được? Tiểu tử này làm sao có thể đến đây?
Tần Phong có ấn tượng sâu sắc về Vương Khải Minh, ban đầu ở hoàng cung hắn chỉ dùng khí thế đã chấn động làm đối phương bay ra ngoài, phế vật như vậy cũng có thể đi tới khu sâu này sao? Đùa kiểu gì vậy?
- Tiểu tử này mới là Địa cấp sơ kỳ, không ngờ cũng có thể đi tới khu sâu này?
- Má nó, đây là người sao? võ giả Địa cấp sơ kỳ mười sáu mười bảy tuổi cũng có thể kiên trì lâu như vậy?
Tất cả mọi người sắp phát điên.
Mỗi người gần như suy sụp.
Bọn họ cực cực khổ khổ, cắn chặt khớp hàm mới kiên trì được lâu như vậy, cũng sắp không kiên trì nổi nữa, một thiếu niên rõ ràng trẻ hơn bọn họ bốn, năm tuổi lại có thể kiên trì đến bây giờ.
Trong lòng mỗi người đều bị đả kích thật lớn.
Thấy ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Vương Khải Minh nhếch môi, không nhìn mọi người ở đây mà chờ đi tới khu sâu thì trực tiếp tu luyện.
Ồ ồ!
Nồng độ dịch cao ở Huyết Linh Trì này không ngừng ăn mòn cơ thể của hắn, nhưng Vương Khải Minh lại cắn chặt răng, liều chết chống đỡ.
Lúc này, hắn rất cảm kích Tần Trần.
Nếu không phải Tần Trần làm cho hắn lĩnh ngộ Đao ý, chỉ sợ hắn sớm đã bị đào thải.
- Trần thiếu, ngươi yên tâm, ta trải qua gian khổ mới đi đến một bước này, sẽ không để cho ngươi thất vọng đâu.
Trong mắt dường như có ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, thân hình Vương Khải Minh giống như bàn thạch, sừng sững không động.
Bảy canh giờ!
Tám canh giờ!
Chín canh giờ!
Chớp mắt lại qua tròn một ngày.
Cuối cùng, trong khu sâu cũng bắt đầu có người không kiên trì nổi.
Từng thiên tài đều không cam lòng, trở lại bên bờ, tu luyện đột phá.
Chỉ còn lại có một vài thiên tài đứng đầu còn đang đau khổ chống đỡ.
Lúc này ở khu vực gấp năm lần, Tần Trần chìm vào đáy Huyết Linh Trì đã mở mắt ra.
Oong!
Dường như có hai ánh chớp bắn ra khỏi mắt hắn.
- Phù, quá kỳ diệu, kiếp trước, ta chỉ nghe nói qua về tác dụng của dịch Linh Tủy, không ngờ được dịch Linh Tủy này tự nhiên tinh diệu như vậy.
Cảm nhận được biến hóa của thân thể, Tần Trần cũng cảm thấy có chút khó tin nổi.
Dịch Linh Tủy có chứa lực phá hủy cực lớn, nhưng đồng thời cũng nắm giữ năng lực chữa trị kinh người.
Khi hai mắt của hắn vừa tiến vào Huyết Linh Trì đã bị lực lượng khủng khiếp làm cho mù, nhưng sau khi trải qua tu luyện, trái lại đã được chữa trị hết, đồng thời cường độ ánh mắt mạnh hơn lúc đầu ít nhất mấy lần.
- Không chỉ là năm giác quan, thân thể của ta mạnh hơn trước ít nhất mấy lần, lực lượng từ năm mươi mã lực cũng tăng lên tới ít nhất một hai trăm mã lực, hơn nữa lực huyết mạch cũng nhận được lột xác, phương diện lực phòng ngự cũng đã đạt đến mức độ cao nhất, thậm chí ngay cả lực tinh thần cũng đột phá đến cấp hai.
Tần Trần âm thầm chấn động.
Kiếp trước, cho dù hắn nghe nói qua về dịch Linh Tủy nhưng vẫn chưa từng thật sự thể nghiệm qua, bởi vì tác dụng của dịch Linh Tủy chỉ hữu hiệu đối với võ giả dưới Huyền cấp.
Một khi võ giả trên Huyền cấp hấp thu, lực linh tủy khủng khiếp không những không có cách nào nâng cao cường độ cơ thể, ngược lại sẽ phá hủy kinh mạch trong cơ thể võ giả, khiến hắn trở thành một phế nhân.
Đồng thời, dịch Linh Tủy cũng có giới hạn đối với độ tuổi, võ giả từ ba mươi trở lên, kinh mạch và cơ thể đã định hình, cũng không có cách nào hấp thu.
Đây cũng là nguyên nhân Tiêu Chiến và cường giả của các vương quốc lớn không bước vào Huyết Linh Trì tẩy rửa.
- Lực dịch Linh Tủy trong cơ thể ta đã hấp thu gần đủ rồi, bình thường những nơi có hồ Linh Tủy sẽ có Linh Tủy Tinh, đây chính là bảo vật còn quý hơn cả dịch Linh Tủy, cũng không thể lãng phí.
Hai chân khua nhẹ, Tần Trần bơi về phía sâu hơn của hồ Linh Tủy.
Bình thường nơi sinh ra dịch Linh Tủy đều sẽ nắm giữ Linh Tủy Tinh, vật ấy được gọi là nguồn gốc của Linh Tủy, là nơi phát sinh ra dịch Linh Tủy.
Mỗi một viên Linh Tủy Tinh có thể liên tục không ngừng sinh ra dịch Linh Tủy, cho dù là ở Võ Vực cũng có thể xem là vật báu vô giá, khó gặp.
Quả nhiên, sau khi đi tới sâu bên trong hồ Linh Tủy, Tần Trần phát hiện ra một tinh thể nhũ trắng.
- Quả nhiên có Linh Tủy Tinh.
Tần Trần mừng rỡ, nhặt Linh Tủy Tinh lên, để vào chiếc nhẫn trữ vật.
Tiếp theo, hắn lại ở dưới đáy đầm tìm được thêm hai viên Linh Tủy Tinh.
Lúc này, nồng độ dịch Linh Tủy ở đây đã đạt tới gấp mười lần so với bên ngoài, thuộc về vị trí quan trọng nhất của hồ Linh Tủy.
- Một hồ Linh Tủy lớn như vậy không có khả năng chỉ có mấy viên Linh Tủy Tinh như thế, chắc hẳn vẫn còn có nữa.
Khi Tần Trần chuẩn bị tiếp tục đi về phía trước, bỗng nhiên có một dao động của trận pháp ngăn cản đường đi của hắn, chính là này tứ giai Mê Hồn Khốn trận.
- Vướng bận!
Tần Trần lắc đầu, bất đắc dĩ, chỉ dựa vào Mê Hồn Khốn trận tứ giai này cũng muốn ngăn trở hắn tìm kiếm Linh Tủy Tinh sao?
Lực tinh thần tràn ngập, Tần Trần lập tức tìm được mấy không môn của Mê Hồn Khốn trận và xuyên qua.
Quả nhiên ở góc khác của Mê Hồn Khốn trận, Tần Trần lại phát hiện ra mấy viên Linh Tủy Tinh.
- Tổng cộng tìm được tám viên.
Cảm giác tám viên Linh Tủy Tinh trong chiếc nhẫn trữ vật, trong lòng Tần Trần mừng rỡ, đồng thời theo bản năng lên khỏi mặt hồ.
- Ai?
Một giọng nữ thanh thúy dễ nghe, giống như thiên tiên lập tức truyền vào trong tai Tần Trần.