- Làm càn!
- Lớn mật!
- Quá kiêu ngạo, cho rằng Đại Tề quốc ta không có ai sao?
- Gây sự ở doanh địa Đại Tề quốc ta, thật là quá đáng!
Tất cả mọi người biến sắc, giận tím mặt.
Triệu Linh San và Tử Huân công chúa đều là đều một trong bốn đại mỹ nữ quốc vương Đại Tề, là nữ thần trong lòng rất nhiều võ giả thiên tài, bây giờ đệ tử của Đại Ngụy Quốc dám chửi bới nữ thần của bọn họ ở trước mặt bọn họ, mỗi người đều nổi giận lên.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người như hổ đói nhìn chằm chằm vào bọn chúng, khí tức khủng khiếp phóng ra, liền muốn xông lên ra tay.
- Người Đại Ngụy Quốc ngươi gây sự ở Đại Tề quốc ta, qua đây!
Cho dù Tứ vương tử có hàm dưỡng tốt mấy đi nữa, lúc này cũng không nhịn được mà nổi giận, mắt nheo lại.
La Cảnh Sơn cười nhạt:
- Ngươi nói vậy là sai rồi. Chúng ta đến đây, chỉ là muốn thăm hỏi thiên tài của Đại Tề quốc, muốn xem thử thiên tài của Đại Tề quốc rốt cuộc tu vi thế nào, tại sao lại nói là đến gây sự? Nghe nói các hạ chính là Tứ vương tử của Đại Tề quốc, chắc hẳn tu vi không tầm thường, không biết Tứ vương tử có thể chỉ điểm một chút không?
- Chỉ dựa vào ngươi cũng muốn khiêu chiến với Tứ vương tử à ? Ngươi quá đề cao chính mình rồi.
- Ngươi nghĩ ngươi là ai?
- Buồn cười.
Một đám đệ tử thiên tài Đại Tề Quốc giận tím mặt, nếu Tứ vương tử thật sự tiến lên ra tay, đó mới là sỉ nhục.
- Tứ vương tử điện hạ, đừng để ý tới hắn.
Diêm Hoài ở bên cạnh cũng biến sắc, nếu Tứ vương tử xảy ra chuyện ở đây, vậy hắn có thể sẽ bị tội lớn, đến lúc đó chắc chắn sẽ bị chịu bệ hạ trách phạt, dù sao thân phận của Tứ vương tử, không giống với học viên bình thường khác.
Cổ Khánh tướng quân Đại Ngụy Quốc không nhịn được cười nhạo nói:
- Diêm Hoài, tiểu bối so tài với nhau mà ngươi cũng phải ngăn cản, sẽ không phải là sợ hãi vương tử Đại Tề quốc ngươi, bị thiên tài của Đại Ngụy Quốc ta dùng một chiêu đánh bại chứ, ha ha.
- Không sai, đường đường là Tứ vương tử sẽ không đến mức không có dũng khí tiếp nhận khiêu chiến chứ?
La Cảnh Sơn cũng cười lạnh.
- Hừ, ai nói ta không dám nhận?
Vẻ mặt Tứ vương tử trầm xuống, đi lên.
- Tứ ca!
- Tứ vương tử điện hạ.
Đám người kinh ngạc kêu lên.
Tứ vương tử điện hạ thân phận cao quý, làm sao có thể chấp nhặt với người này.
- Để cho ta xuất chiến cho.
- Đúng, ta xuất chiến, cho đám Đại Ngụy Quốc này biết thế nào gọi là thiên tài.
- Người này cuồng vọng như vậy, ta cũng không tin Đại Tề quốc ta sẽ không người áp chế được hắn.
Đám người phẫn nộ, ai nấy đều lòng đầy căm phẫn.
Diêm Hoài cũng muốn tiến lên ngăn cản.
Tứ vương tử ngăn cản nói:
- Diêm Hoài tướng quân không cần nhiều lời, đối phương cũng đã tới cửa, nếu ta từ chối, chẳng phải làm cho đối phương coi thường sao?
Vẻ mặt thâm trầm, Tứ vương tử đi lên phía trước.
- Ha ha, Tứ vương tử quả nhiên dũng cảm, La mỗ bội phục.
La Cảnh Sơn nở nụ cười, chỉ là trong nụ cười lại không có bao nhiêu vẻ tôn kính, trái lại chỉ có sự giễu cợt.
Lúc này, ở bên ngoài doanh trại của Đại Tề quốc có mấy tuấn nam mỹ nữ đi cùng một lão già gầy gò râu tóc muối tiêu, lẳng lặng đứng ở nơi đó, bởi vì đứng khá xa đám người, cho nên những người khác đều không hề phát hiện ra bọn họ.
- Tứ vương tử Đại Tề quốc này thật sự không chịu nổi kích động, dễ dàng lại ra sân đấu như thế.
Một thanh niên cầm quạt sắt trong tay, nhạt cười nói.
- Tam vương tử điện hạ, nghe nói Tứ vương tử Đại Tề quốc Triệu Duy là thiên tài đứng đầu Đại Tề quốc, xem ra danh sách Huyết Linh Trì lần này tất nhiên có một suất của hắn, vừa lúc mở mang kiến thức một chút, xem thiên tài Đại Tề quốc trong truyền thuyết rốt cuộc có năng lực gì, điện hạ cũng tiện đề phòng.
Một thanh niên trên người mặc áo bào xanh, gương mặt tà ý nở nụ cười.
- Có thể có năng lực gì chứ? Chẳng qua là nói quá lên mà thôi, sao có thể đánh đồng với Tào Hằng điện hạ của Đại Ngụy Quốc ta. Có thể nhìn ra được, La Cảnh Sơn sẽ đánh bại này Tứ vương tử, Tào Hằng điện hạ căn bản không cần lưu ý.
Một nữ tử xinh đẹp trên người mặc trang phục khỏe khoắn màu tím, dáng người nóng bỏng, huyết mạch căng lên, cười quyến rũ nói.
Vòng eo nàng tinh tế, dựa ở trên thân Tam vương tử Tào Hằng, tản ra sự quyến rũ, đơn giản là báu vật nhân gian.
- Nếu ta không nhìn lầm, chỉ sợ mấy người mới vừa đi ra với Triệu Duy sẽ là thiên tài bước vào Huyết Linh Trì của Đại Tề quốc lần này, lại còn có mấy người mười mấy tuổi, Tào Hằng, đây là thiên tài Đại Tề Quốc mà các ngươi muốn tìm hiểu à? Quá yếu!
Một thanh niên đứng ở bên cạnh Tào Hằng lắc đầu, mặt hắn tái nhợt, ánh mắt yêu dị, khiến cho người ta khiếp sợ tới cực độ.
Từ vị trí hắn đứng lại thấy được, thân phận hình như không kém hơn Đại Tam vương tử Ngụy Quốc Tào Hằng.
Mặt hắn lạnh lùng nhìn vị trí của các thiên tài Đại Tề Quốc với vẻ mặt xem thường.
Xem thường này dường như ân sâu vào tận xương tủy, dường như Thần Long đang nhìn xuống đám kiến hôi, hoàn toàn không để vào mắt.
- Niệm thiếu, ta đã tìm hiểu qua, mấy người này chắc là học viên vừa tốt nghiệp học viện Thiên Tinh – học viện đứng đầu Đại Tề quốc, sợ rằng cũng chỉ có mười lăm mười sáu bảy tuổi, kẻ như vậy có thể có biểu hiện gì ở trong cuộc thi đấu năm nước chứ? Cũng không biết hoàng đế của Đại Tề quốc Triệu Cao là nghĩ thế nào, mắt mù à.
Tào Hằng cũng cười nói.
- Võ giả của Đại Tề quốc thật sự quá yếu, cho dù là thiên tài bước vào Huyết Linh Trì, chỉ sợ cũng không mấy người là đối thủ của La Cảnh Sơn.
Tất cả mọi người là quan điểm như vậy, ở đây nhiều người như thế, gần như không có khả năng khiến bọn họ coi trọng.
- La Cảnh Sơn, ngươi đánh bị thương võ giả của Đại Tề quốc ta, bây giờ ta cho ngươi hai lựa chọn, một là xin lỗi, đồng thời ngoan ngoãn bồi thường tổn thất, một lựa chọn khác chính là ta đánh lại. Nhưng lúc đó sẽ không đơn giản như vậy nữa.
Lúc này, Tứ vương tử nhìn chằm chằm vào La Cảnh Sơn, lạnh lùng nói.
Tất cả mọi người bên cạnh hai người lùi lại phía sau, để trống ra một chỗ.
Nghe được lời này, tất cả thiên tài của Đại Ngụy Quốc đều mỉm cười.
La Cảnh Sơn cũng hơi sửng sốt, mục đích hắn ra tay chính là muốn dụ cao thủ như Tứ vương tử ra. Đối phương lại còn muốn bảo hắn xin lỗi, quá ngây thơ rồi.
- Tứ vương tử điện hạ, nếu ngươi có thể đánh bại ta, bảo ta xin lỗi thì thật ra cũng có chút ít khả năng, nhưng ngươi còn chưa chắc là đối thủ của ta, cũng muốn bảo ta xin lỗi à? Cường giả sao có thể xin lỗi kẻ yếu.
- Không sai.
- Cường giả sao có thể xin lỗi kẻ yếu, trên đời này chỉ có đạo lý người yếu xin lỗi người mạnh.
Thiên tài của Đại Ngụy Quốc đều ồn ào nói.
Tứ vương tử lạnh lùng nhìn La Cảnh Sơn, nói:
- Tốt lắm, nếu ngươi không muốn xin lỗi, ta lại giúp ngươi được toại nguyện, nhưng ngươi thua cũng đừng mong có thể giải quyết dễ dàng như vậy, phải quỳ xuống xin lỗi thiên tài Đại Tề quốc chúng ta, đồng thời bồi thường tổn thất.
- Ha ha, được, đánh bại ta, đừng nói bảo ta bồi thường tổn thất, cho dù lấy hết đồ trên người ta đi lại thế nào? Đáng tiếc, ngươi căn bản không thắng được ta.
Vừa dứt lời, La Cảnh Sơn bỗng nhiên hành động, hắn chắp hai tay ở trước ngực, ầm, một sóng khí nóng rực từ trên người hắn bốc lên, cả cánh tay lập tức trở nên đỏ ngầu.
Trên lòng bàn tay có khói dày bốc lên, không khí đều bị thiêu đốt đến mức vặn vẹo, một nhiệt độ cao không ngừng tràn ra.
- Dung Viêm Thiên Địa!
La Cảnh Sơn cười dữ tợn một tiếng, đánh về phía Tứ vương tử.
Công pháp hắn tu luyện chính là Dung Viêm Công Huyền cấp hạ đẳng, đồng thời tu luyện đến mức cao nhất, võ giả bình thường tuyệt đối không thể chống đỡ.
Trong giây lát, nhiệt độ cả doanh địa lập tức tăng lên mấy độ.