Trải qua một trận đánh này, thiên tài Đại Tề quốc ở đây không còn khinh thường đám người Tần Trần, lời Tiêu Chiến nói cũng khiến trong lòng bọn họ nặng trịch.
- Mấy người các ngươi lại ở đây, ba ngày sau khi chính là ngày Huyết Linh Trì mở ra, các ngươi cố gắng điều dưỡng một lát. Đến lúc đó ta sẽ phái người tới báo cho các ngươi biết.
Sau đó đám người Tần Trần đi cùng Tiêu Chiến được dẫn tới vị trí bên trong quân doanh.
Những quân doanh này đều dựng từng lều vải loại nhỏ.
- Suy nghĩ đến các ngươi đều phải tu luyện với nhau, vì để cho các ngươi không ảnh hưởng lẫn nhau, cho nên cố ý đích thân xin lều vải hai người cho các ngươi, nếu các ngươi muốn ở cùng ai có thể đưa ra yêu cầu, nếu không sẽ ngẫu nhiên an bài.
Khu vực sơn cốc này vô cùng khẩn trương, có quá nhiều thế lực đóng quân, cho nên vị trí của mỗi thế lực đều vô cùng nhỏ.
Bình thường các tướng sĩ đều có lều vải cỡ lớn mười người ở. Những thiên tài đến đây rèn luyện lại ở bốn người một, đám người Tần Trần thì hai người một cái đã coi như hậu đãi rồi.
Trong đó, Tứ vương tử nhất định là một mình một lều.
Thân là Tứ điện hạ Đại Tề quốc, dù thế nào Tiêu Chiến cũng sẽ không để cho hắn ở cùng với võ giả khác.
Còn lại...
Linh San quận chúa và Tử Huân công chúa được xếp ở cùng nhau.
Lý Thanh Phong và Trương Nghị lại cùng một lều vải.
Tần Trần và Vương Khải Minh.
Về phần Tần Phong, cuối cùng cũng chỉ có thể độc chiếm một lều vải.
Sau khi sắp xếp xong tất cả những điều này, lúc này đám người Tiêu Chiến rời đi.
Liên tục chạy đi suốt nhiều ngày, làm cho mỗi người đều có chút mệt mỏi.
- Ta nghỉ ngơi một lát trước, buổi tối, ta sẽ ra ngoài tu luyện, sẽ không làm phiền đến ngươi.
Ở chung một phòng với Tần Trần, Vương Khải Minh không có bất kỳ biểu tình gì, sau khi thản nhiên nói một câu lại nằm ở trong lều ngủ.
Cho dù là lúc ngủ, hắn vẫn ôm chiến đao, dường như đao đã là một phần thân thể hắn.
Toàn thân hắn giống như một con báo săn cảnh giác, chỉ cần có bất kỳ gió thổi cỏ lay nào, đều có thể lập tức nhảy lên, ra tay tấn công.
- Thật là một tên đao ngốc.
Ánh mắt Tần Trần lóe lên.
trong nhiều thiên tài như thế, ấn tượng của hắn về Vương Khải Minh không tệ.
Có thể từ một bình dân, một lần hành động trở thành mấy thiên tài lớn của học viện Thiên Tinh, tương lai thành tựu của người này nhất định không tầm thường.
Tần Trần ngồi xếp bằng, bắt đầu vận chuyển Cửu Tinh Thần Đế Quyết.
Mấy ngày qua ở trên thân Huyết Trảo Thanh Ưng, Tần Trần cũng không lãng phí thời gian, không ngừng tu luyện.
Lúc này, chân khí trong cơ thể hắn đã đạt đến Địa cấp sơ kỳ đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa lại có thể bước vào Địa cấp trung kỳ.
Nếu như muốn, Tần Trần có thể lập tức đột phá tu vi của mình.
Nhưng hắn không làm thế.
Mà là hết lần này tới lần khác vận chuyển Cửu Tinh Thần Đế Quyết, ép chân khí trong cơ thể đến mức tận cùng, không ngừng hội tụ vào mười hai đường kinh mạch, tràn đầy hồ khí của hắn.
Sống lại một đời, Tần Trần muốn không chỉ là trở thành Cửu Thiên Vũ Đế, mà muốn đạt được một độ cao trước đó chưa từng có.
Lúc này, trong lều vải của Tần Phong.
- Không ngờ được bên ngoài Huyết Linh Trì này tự nhiên có nhiều quân đội đóng quân như thế, xem ra muốn giết chết Tần Trần là một phiền toái không nhỏ.
Tần Phong nhíu mày.
Hắn biết Huyết Linh Trì ở sâu bên trong Yêu Tổ Sơn Mạch, vốn dự định trước khi bước vào Huyết Linh Trì sẽ giết chết Tần Trần, làm cho người không biết quỷ không hay.
Ai biết, chỗ bọn họ ở không ngờ là một quân doanh.
Ở đây, khắp nơi có tướng sĩ đi lại, hơn nữa đều là hai người một lều, điều này cũng khiến cho hắn muốn giết chết Tần Trần sẽ trở nên khó khăn.
Nhưng những điều này còn không tính là gì, lấy thực lực của mình, muốn giết chết một người không phải là không có cách.
Nhưng mấu chốt nhất là vì bảo vệ an nguy cho những thiên tài bọn họ, Linh Vũ Vương Tiêu Chiến cũng ở gần đây.
Lấy tu vi Huyền cấp tứ giai đỉnh phong của Linh Vũ Vương Tiêu Chiến, không quan tâm mình làm gì, đều rất có thể sẽ bị phát hiện.
- Xem ra, muốn giết chết Tần Trần này, cũng chỉ có thể đợi sau này.
Ánh mắt lóe lên, Tần Phong lắc đầu.
Việc cấp bách là điều chỉnh trạng thái, ba ngày sau sẽ lợi dụng lực lượng của Huyết Linh Trì đột phá Thiên cấp tam giai.
Đến lúc đó, hắn làm gì cũng không lo lắng nữa.
- Vì lần tẩy rửa Huyết Linh Trì này, ta áp chế tu vi của ta đã rất lâu rồi, hi vọng Huyết Linh Trì trong lời đồn đại này không để cho ta thất vọng.
Thở hắt ra một hơi, Tần Phong ở trong doanh trướng này nhắm mắt dưỡng thần.
Bóng đêm nhanh chóng hạ xuống.
Khi Tần Trần mở mắt ra, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, Vương Khải Minh đã không ở trong lều nữa.
Nghỉ ngơi nửa ngày, tinh thần Tần Trần sảng khoái, tâm tình rất tốt.
- Dùng cơm ở doanh trướng trung tâm, các hạ có thể lập tức qua đó.
Nhìn thấy Tần Trần từ trong doanh trướng đi ra, một binh lính tuần tra nhắc nhở.
Thiên tài bên này khổ luyện mỗi ngày, chẳng phân biệt được ngày đêm, bởi vậy cơm nước trong quân doanh đều phục vụ suốt hai mươi bốn giờ.
Tần Trần khẽ gật đầu, bước về phía trước.
Trong đêm đen, một mặt trăng treo ở trên bầu trời.
Phía xa, núi non hiểm trở, bóng núi trùng điệp, thỉnh thoảng có tiếng huyết thú rít gào không ngừng truyền đến.
Đột nhiên, Tần Trần nghe được trong núi rừng phía xa truyền đến từng tiếng gào thét.
- Ơ, có người đang luyện đao, vẫn có tiếng đao này...
Tần Trần sửng sốt, theo tiếng độn đi tới trong núi rừng.
Chỉ thấy dưới ánh trăng, một người thiếu niên đang múa chiến đao, thân hình hắn đứng thẳng giống như tiêu thương, chiến đao nắm ở bên người, lần lượt rút đao ra.
Chiêu thức của hắn vô cùng đơn giản, chỉ có rút đao và thu đao.
Mỗi lần rút đao, đao phong và không khí gần đó đều sẽ phát ra tiếng xé gió.
Đó chính là Vương Khải Minh.
Rút đao và thu đao vô cùng khô khan, bất cứ người nào, chỉ cần luyện tập hơn một nghìn lần sẽ không nhịn được.
Nhưng vẻ mặt Vương Khải Minh vẫn kiên định, lần lượt rút đao mà hoàn toàn không có vẻ gì mất kiên nhẫn, mỗi lần rút đao đều hoàn toàn tập trung tinh khí thần.
- Ngươi luyện như vậy, cho dù có lại luyện một năm, cũng chưa chắc có thể lĩnh ngộ được đao ý.
Tần Trần đột nhiên lắc đầu.
- Ai?
Thiếu niên giật mình tỉnh lại, chợt quay đầu lại.
Đôi mắt của hắn giống như lưỡi dao bắn ra ánh sáng sắc bén, thân hình lắc một cái đã tới trước mặt Tần Trần, đao thế khủng khiếp lao ra, giống như bảo đao rút ra khỏi vỏ, lập tức muốn chém xuống.
- Ngươi... Tần Trần?
Nhìn thấy là Tần Trần, Vương Khải Minh nhíu mày:
- Ngươi ở đây làm gì? Còn nữa, ngươi cũng hiểu về đao sao?
Vương Khải Minh biết rất rõ ràng, Tần Trần mạnh nhất là kiếm pháp và quyền pháp của hắn, lẽ nào cũng có nghiên cứu về đao?
Một võ giả có thể luyện đến mức tận cùng theo một phương hướng đã đủ khó rồi, sao có thể cũng đạt được thành tựu khủng khiếp ở phương diện khác như vậy được?
- Hiểu sơ qua một chút.
Tần Trần thản nhiên nói:
- Bây giờ hiểu biết của ngươi đối với đao chỉ hiện lên ở ngoài mặt, một chiêu trước đó đánh bại Tông Cường chắc hẳn chỉ là hình thức ban đầu của Đao ý, cách đao ý thật sự rất xa, nếu ta không đoán sai, vừa rồi ngươi chắc là đang không ngừng nắm lấy hình thức ban đầu của đao ý này, cố gắng từ trong đó lĩnh ngộ đao ý, đáng tiếc, tiếp tục như vậy, hiểu biết của ngươi về đao ý sẽ lầm vào lạc lối.
- Nói bậy.
Ánh mắt Vương Khải Minh không vui.
Hắn vốn đang rất có thiện cảm với Tần Trần, bây giờ nghe thấy Tần Trần nói vậy thì lập tức bất mãn.
Người này là một kẻ dùng kiếm, hiểu gì là đao chứ?
Thật sự buồn cười!