Vũ Thần Chúa Tể

Chương 164: Không công bằng

Chương Trước Chương Tiếp

Trong tất cả quân doanh đều có mùi máu nồng nặc, cho người ta một loại khí thế mạnh mẽ vô cùng khủng khiếp.

Tiêu Chiến đứng ở trên lưng Huyết Trảo Thanh Ưng, quát lên:

- Bản tọa Tiêu Chiến, còn không mau mau ra bẩm báo.

- Hóa ra là Tiêu Chiến đại nhân.

Người kia nghe được tiếng thì cung kính nói, sau đó gõ chuông cảnh báo trên tháp canh gác.

Keng keng keng!

Ba tiếng chuông vang lên, đại biểu có nhân vật quan trọng tới.

Quân doanh lập tức mở ra, trong đó có rất nhiều nhân vật lớn đi ra.

Lúc này, đám người Tần Trần cưỡi Huyết Trảo Thanh Ưng cũng lập tức hạ xuống bãi đất trống trong quân doanh.

- Thuộc hạ Diêm Hoài, ra mắt Linh Vũ Vương đại nhân, ra mắt Tứ vương tử điện hạ, ra mắt Tử Huân công chúa, Linh San quận chúa.

Người đầu lĩnh là một nam tử khôi ngô hơn bốn mươi tuổi, thân mặc giáp sắt màu đen với khí thế bất phàm, lúc này đi tới trước mặt mọi người và cung kính chắp tay.

Người này thân là quân sĩ Đại Tề quốc đóng ở Huyết Linh Trì, tất nhiên sẽ hiểu rốt cuộc có người nào đi tới đây chuyến này.

- Diêm Hoài tướng quân không cần đa lễ, doanh trướng đã chuẩn bị xong chưa?

Linh Vũ Vương Tiêu Chiến hỏi.

- Hồi bẩm Linh Vũ Vương đại nhân, đã chuẩn bị thỏa đáng từ lâu.

- Ừ.

Tiêu Chiến gật đầu:

- Ngươi cực khổ rồi.

Sau khi Huyết Linh Trì được phát hiện từ trăm năm trước, trong đó từng có một khoảng thời gian chinh chiến, bởi vậy trong năm nước Tây Bắc đều có đóng quân ở bên ngoài Huyết Linh Trì.

Cho dù là năm nước có hiệp nghị, sau khi tổ chức cuộc thi đấu năm nước đã rút bỏ rất nhiều chỗ đóng quân nhưng vẫn giữ lại một phần.

Mục đích đóng quân không chỉ theo dõi lẫn nhau, đề phòng những quốc gia khác có hành vi phá hỏng hiệp nghị, cũng là để săn bắn một ít huyết thú xung quanh, đề phòng những huyết thú này phá hủy Huyết Linh Trì.

Lần này Diêm Hoài chính là một tên tướng quân trấn giữ Huyết Linh Trì.

Trấn giữ Huyết Linh Trì rất khổ cực, quanh năm phải tiến hành giao tiếp với các huyết thú, không chỉ vô cùng nguy hiểm, hơn nữa rất khô khan.

Đồng thời một khi đóng quân ở đây thì ít nhất cũng là mười năm, dài nhất thậm chí có mười lăm, hai mươi năm, là một chuyện khổ sai.

Vẻ mặt Diêm Hoài lạnh lùng nghiêm nghị, chắp tay nói:

- Đây là thuộc hạ làm hết trách nhiệm của mình thôi.

Khi Diêm Hoài và Tiêu Chiến trao đổi, đám người Tần Trần đều đang quan sát xung quanh.

Chỉ thấy từ trong những doanh trướng xung quanh ngoại trừ có rất nhiều quân sĩ đi ra, lại có thể có không ít thiếu niên chừng hai mươi tuổi, lúc này những kẻ đó đứng ở phía xa, chỉ trỏ bàn tán về mấy người bọn họ.

- Mấy vị này chính là thiên tài bước vào Huyết Linh Trì của Đại Tề quốc ta lần này?

- Nghe nói bên trong có bốn thiếu niên hơn mười tuổi mới tốt nghiệp từ học viện Thiên Tinh, chẳng lẽ là bốn người này, cũng không biết bệ hạ nghĩ thế nào.

- Hừ, trước kia danh sách bước vào Huyết Linh Trì đều chọn lựa từ những thiên tài ngoài hai mươi tuổi chúng ta. Lần này, bệ hạ lại có thể phá lệ thường, trực tiếp đưa bốn suất cho mấy học viên mới tốt nghiệp từ học viện Thiên Tinh, quả thực không công bằng.

- Ha ha, công bằng? Ngươi cho rằng trước kia lại công bằng sao? Tỉnh lại đi, ai bảo chúng ta không có bối cảnh!

- Không sai, ngươi nhìn kỹ xem, trong tám suất lần này có Tứ vương tử điện hạ, Tử Huân công chúa, Linh San quận chúa, đều hoàng thân quốc thích. Ngoài ra, vẫn có con trai trưởng của Chinh Nam Hậu, con trai trưởng Võ An Hầu, cùng với cháu ruột và cháu ngoại của Định Vũ Vương, danh sách vào Huyết Linh Trì căn bản là đặt ra cho những con em quyền quý mà thôi.

- Lần này đã coi như rất tốt rồi, nghe nói còn có một người là bình dân, thời gian trước kia, một bình dân cũng không có đâu.

Đám người chỉ trỏ bàn tán, có chút không cam lòng.

Giọng nói đám người kia không lớn, nhưng mọi người ở đây có thực lực thế nào, bọn họ vẫn nghe được không vài lời đồn nhảm.

- Tất cả im miệng cho ta.

Diêm Hoài quát lạnh một tiếng.

Thấy rõ Diêm Hoài tức giận, tất cả mọi người câm như hến. Mấy ngày qua, bọn họ đã ăn đủ vị đắng từ Diêm Hoài.

- Bọn họ là ai vậy?

Triệu Linh San nghi ngờ.

- Linh San quận chúa, bọn họ cũng là võ giả thiếu niên ta Đại Tề quốc tham gia cuộc thi đấu năm nước lần này. Từ một tháng trước, bọn họ đã bị điều tới Yêu Tổ Sơn Mạch, tiến hành huấn luyện nâng cao.

Diêm Hoài giải thích.

Cuộc thi đấu năm nước không phải chỉ có người bước vào Huyết Linh Trì mới có tư cách tham gia, đồng thời cũng là một cuộc so tài rất lớn.

Mỗi quốc gia đều sẽ phái ra rất nhiều võ giả thiên tài tham gia, đây không chỉ là để tranh đoạt Huyết Linh Trì, đồng thời cũng là một cuộc tranh đấu giữa các nước.

Thiên tài có thể bước vào top mấy chục càng nhiều, bình thường cũng đại biểu cho thực lực của quốc gia này mạnh hơn.

Đám người bọn họ lại là những thiên tài đứng đầu được lựa chọn ra từ các nơi của Đại Tề quốc, sớm bước vào Yêu Tổ Sơn Mạch để tiến hành huấn luyện, mặc dù không có tư cách tiến vào Huyết Linh Trì nhưng một khi thu được thứ hạng cao trong cuộc thi đấu, cũng có thể được Đại Tề quốc ngợi khen, một bước lên mây.

Tuy bọn họ nắm giữ tư cách dự thi nhưng căn bản không có cách nào bước vào Huyết Linh Trì.

Điều này cũng khiến cho trong lòng rất nhiều người trong đó thấy bất bình

Nhìn những người trước mặt này, Tần Trần khẽ thở dài.

Trên đời này làm gì có được cái gì gọi là công bằng thật sự.

Có thể cho bọn họ tư cách tham gia thi đấu, cũng đã cho bọn họ một cơ hội thay đổi số phận của bản thân rồi.

Hơn nữa, Tần Trần chỉ nhìn lướt qua, lại biết thiên phú của những người này thật ra căn bản không có cách nào so sánh được với đám người Vương Khải Minh.

Sở dĩ bây giờ bọn họ có tu vi cao, cũng chỉ vì lớn hơn vài tuổi.

- Các ngươi… không phục sao?

Tiêu Chiến từ trong đám người đi ra, đi tới trước mặt đám thanh niên này.

Ở trước mặt khí thế của Tiêu Chiến, những người này đều nín thở tập trung tinh thần, không dám nói một lời.

Nói đùa, người trước mặt này lại có danh hiệu là cường giả đứng đầu Đại Tề quốc - Linh Vũ Vương Tiêu Chiến đại nhân, nếu như chống đối hắn, cho dù bị đánh chết cũng không biết đi đầu nói lý lẽ.

- Thế nào? Mới vừa rồi không phải còn kêu gào rất lợi hại sao? Sao bây giờ ai nấy đều không nói gì? Lẽ nào thiên tài của Đại Tề quốc ta đều là kẻ hèn nhát à?

Tiêu Chiến quát khẽ, ánh mắt lạnh lùng.

- Tiêu Chiến đại nhân, chúng ta không phải là kẻ hèn nhát, đúng, chúng ta không phục, tại sao tất cả lợi ích đều phải dành cho quý tộc, không thể cho những người bình thường chúng ta một cơ hội? Nếu ngươi cho chúng ta một cơ hội, chúng ta nhất định sẽ cho ngươi biết, thật ra chúng ta cũng không kém hơn bọn họ.

Một người thanh niên bỗng nhiên ngẩng đầu, sắc mặt hắn đỏ lên, quật cường nói.

Hắn chỉ tay vào đám người Tần Trần, trong ánh mắt có vẻ bất khuất.

Ở sau lưng hắn, rất nhiều thanh niên còn lại cũng thi nhau ngẩng đầu, ánh mắt mỗi người đều quật cường, cắn môi, tỏ rõ bọn họ có ý tưởng giống nhau.

- Các ngươi đều là người bình thường à?

Tiêu Chiến cười lạnh, ánh mắt liếc nhìn mọi người ở đây giống như lưỡi dao sắc bén, ánh mắt đi qua nơi nào, tất cả mọi người không nhịn được phải cúi đầu xuống.

Hắn cười lạnh nói:

- Phần lớn số người trong các ngươi đến từ các nơi của Đại Tề quốc ta, nhưng ở quê hương của mình, chỉ sợ không phải con cháu quan lại thì cũng không chỉ là bách tính bình thường.

Có câu cùng văn phú vũ.

Tu luyện võ học cần rất nhiều tài nguyên, không nói gì khác, riêng đan dược công pháp lại nhất định không thể thiếu.

Có thể ngoài hai mươi tuổi đã tu luyện tới Địa cấp trung kỳ, thậm chí hậu kỳ, cho dù thân phận không bằng đám người Tứ vương tử, cũng không chỉ đơn giản là một bách tính bình thường.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️