Chuyện này không có lửa thì sao có khói.
Phần lớn tông môn đều xây dựng thành của tông môn ở nơi huyết thú thường qua lại.
Như vậy có hai lợi ích.
Thứ nhất: Tông môn là nơi bồi dưỡng thiên tài, xây dựng nơi có huyết thú thường qua lại có thể làm cho đệ tử trong môn đi ra rèn luyện càng thuận tiện hơn.
Thứ hai: huyết thú trong Yêu Tổ Sơn Mạch hoành hành, dễ thủ khó công, khiến cho tông môn khác muốn đánh nhau lại càng khó hơn.
Huyết Linh trì lại nằm ở trung tâm của Yêu Tổ Sơn Mạch.
Mấy ngày sau, khi Huyết Trảo Thanh Ưng bay vào Yêu Tổ Sơn Mạch, tất cả mọi người chấn động bởi cảnh tượng trước mắt.
Chỉ thấy sơn mạch phía xa uốn lượn trải dài về phía trước như một con rồng lớn, ngang qua đại lục xanh tốt, những tảng đá với hình thù kỳ lạ, lại khiến cho con người cảm thấy mình thật nhỏ bé.
Phóng tầm mắt nhìn ra xa, phía dưới là rừng nhiệt đới rậm rạp, khắp nơi đều có tiếng huyết thú gầm hét truyền ra.
Trong đó có không ít huyết thú với yêu khí trùng thiên, mặc dù bọn họ ở trên bầu trời cao tới ngàn mét vẫn có thể cảm nhận được khí tức kinh khủng kia.
Tất cả mọi người biến sắc.
Huyết thú như vậy, cho dù là cường giả Thiên cấp cũng chưa chắc có thể ứng phó được, đừng nói tới những võ giả Địa cấp như bọn họ.
Tiêu Chiến nói:
- Trong Yêu Tổ Sơn Mạch có rất nhiều huyết thú, nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, Huyết Linh trì lại nằm sâu bên trong Yêu Tổ Sơn Mạch, nếu không phải có Huyết Trảo Thanh Ưng đưa đi, chúng ta chẳng những phải tốn thời gian gấp mấy lần, lại gặp phải vô số nguy hiểm, không nghĩ qua là sẽ bị thương, thậm chí còn lạc, hai lần trước tiến tới Huyết Linh trì, đội ngũ Đại Tề quốc chúng ta đều có thương vong.
- Thật tốt vì lúc này có Huyết Trảo Thanh Ưng.
Lý Thanh Phong nhẹ nhàng thở ra nói.
Tiêu Chiến lại nói:
- Kỳ thật ở trên bầu trời cũng không phải tuyệt đối an toàn...
Còn chưa nói dứt lời...
- U!
Từng tiếng kêu to chói tai vang lên, phía trước đột nhiên xuất hiện một đám huyết thú loài chim đông nghịt, toàn thân phóng ra ngọn lửa màu tím.
Cơ thể những huyết thú này chỉ có chừng nửa thước nhưng số lượng rất nhiều, khoảng trên trăm con, lúc này chúng cũng phát hiện ra đám người Tần Trần cưỡi Huyết Trảo Thanh Ưng, trong thoáng chốc, chúng vù vù giống như che trời lấp đất kéo tới.
- Là Tử Viêm Điểu!
Sắc mặt mọi người trắng bệch, trong miệng kinh ngạc kêu lên.
Tử Viêm Điểu là huyết thú quần cư nhị giai, Tử Viêm Điểu mạnh mẽ thậm chí là huyết thú Thiên cấp tam giai, lúc bình thường điều động trên trăm con cùng gào thét lao đến, huyết thú Thiên cấp bình thường trên mặt đất căn bản không dám chống lại chúng, chúng rất hung tàn.
Mặc dù bọn họ cưỡi Huyết Trảo Thanh Ưng là huyết thú Thiên cấp, nhưng một khi bị quá nhiều Tử Viêm Điểu vây quanh, cũng chỉ có một con đường chết.
Chỉ một thoáng, rất nhiều Tử Viêm Điểu giống như mây điên cuồng vọt tới.
- Các vị cẩn thận, chuẩn bị chiến đấu.
Vẻ mặt Nguyên Phong đại sư chợt biến đổi, vội vàng quát.
Trong phút chốc.
Rất nhiều Tử Viêm Điểu đã điên cuồng kéo tới.
- Nghiệt súc, tự tìm chết!
Vẻ mặt Linh Vũ Vương Tiêu Chiến lãnh đạm, trong tay chợt xuất hiện một thanh chiến đao màu đen, chỉ thấy tay phải Tiêu Chiến rung lên, ánh đao màu đen đột nhiên xuất hiện che khắp bầu trời, tầng tầng lớp lớp, kèm theo tiếng gào thét cấp bách, lập tức nhảy vào trong bầy thú Tử Viêm Điểu phía trước.
Ầm!
Vô số ánh đao bổ vào trong đám Tử Viêm Điểu, lập tức truyền ra tiếng kêu to hoảng sợ, máu tươi bắn ra khắp bầu trời, một đòn xuống, ánh đao khắp trời giống như một cái máy cối xay thịt, lập tức nuốt hơn mười con Tử Viêm Điểu nhị giai.
Phụt phụt phụt phụt...
Rất nhiều Tử Viêm Điểu kêu thảm từ trên bầu trời rơi xuống, tiếng kêu thê lương.
- Không hổ danh là cao thủ đứng đầu Đại Tề quốc, võ giả Huyền cấp tứ giai đỉnh phong, cách Tông cấp chỉ có một bước xa, thật sự không tầm thường.
Tần Trần híp mắt lại, võ giả từ Thiên cấp bước vào Huyền cấp, chân khí lại sẽ chuyển hóa thành chân lực càng mạnh hơn, dưới một đao này, bình thường huyết thú nhị giai căn bản không có cách nào chống đỡ.
Huyết Trảo Thanh Ưng cũng vung vẩy hai cánh, mép cánh kèm theo phong nhận giống như lưỡi dao sắc bén, lập tức chém mấy con Tử Viêm Điểu thành hai đoạn.
Nguyên Phong đại sư cũng ngồi ở chỗ đầu Huyết Trảo Thanh Ưng, trong tay đột nhiên xuất hiện một cây trường tiên, trong lúc vung vẩy, đánh tất cả Tử Viêm Điểu gần đó nổ thành sương máu, tất cả đều ngã xuống.
Nhưng lần này số lượng Tử Viêm Điểu tập kích thật sự quá nhiều.
Dù vậy, vẫn có một ít Tử Viêm Điểu phá vỡ phòng ngự, đi tới gần đám người Tần Trần.
Tuy tu vi của mấy người Tần Trần ở trên lưng chim ưng không cao, nhưng đều là nhân vật thiên tài của Đại Tề quốc, sau thoáng kinh hãi đã rất nhanh kịp phản ứng, tất cả đều ra tay.
Chỉ một thoáng, mấy con Tử Viêm Điểu bị mọi người giết chết, may mắn thoát hiểm.
Trong đó, Tần Phong là đáng sợ nhất, đánh ra một chưởng, trực tiếp đánh cho hai con Tử Viêm Điểu thành sương máu, quyền uy mênh mông cuồn cuộn.
Sau khi mọi người ra tay, chỉ một lát, trên trăm con Tử Viêm Điểu đã chết gần một nửa.
Hình như biết lợi hại, một con đầu lĩnh Tử Viêm Điểu trong đó kêu một tiếng, muốn chạy trốn.
- Chết!
Tiêu Chiến quát lớn một tiếng, hai tay cầm đao, hung hãn chém xuống.
Oong!
Một lực huyết mạch kỳ lạ từ trên người hắn phóng ra, theo sát đó là một đao khí từ trong chiến đao lao ra, lập tức bổ vào trên thân con Tử Viêm Điểu dẫn đầu này, vù một tiếng, con đầu đàn Tử Viêm Điểu Thiên cấp chưa kịp phản ứng đã lập tức bị giết chết, nổ thành sương máu.
Đám Tử Viêm Điểu còn lại thấy thế, đều phát ra tiếng kêu to khủng hoảng, hoảng hốt bỏ chạy.
Trong chớp mắt, chúng đã biến mất không còn một mảnh, tới nhanh, đi cũng nhanh.
- Tiếp tục xuất phát.
Thu đao vào vỏ, Tiêu Chiến tiếp tục đứng ở chỗ cổ của Huyết Trảo Thanh Ưng, sừng sững không động.
- Thật đáng sợ, huyết thú Thiên cấp bị một đao chém chết, không thể tưởng tượng nổi.
đám người Lý Thanh Phong chấn động, ai nấy nều trợn mắt há hốc mồm, tim đập loạn, mắt hoa lên.
Đến bao giờ mình mới có thể có tu vi như thế, sợ rằng đủ để đi ngang ở Đại Tề quốc.
Sau khi trải qua một đợt công kích của Tử Viêm Điểu này, trong lòng của mọi người không còn thoải mái nữa, tất cả đều ý thức được, ở đây không giống với Đại Tề quốc, đây chính là trên không trung Yêu Tổ Sơn Mạch, khắp nơi đều có thể có nguy hiểm.
Dọc đường đi, đám người Tần Trần lại gặp phải hai nhóm tập kích, một đợt là một con Thiết Vĩ Sư Thứu Thiên cấp, một đợt khác là một con Phượng Vũ Thú Thiên cấp hậu kỳ.
Thiết Vĩ Sư Thứu bị Tiêu Chiến một đao chém giết, nhưng Phượng Vũ thú lại hết sức giảo hoạt, hình như biết Tiêu Chiến lợi hại nên không ngừng phóng ra phong nhận từ xa.
Cũng may, Huyết Trảo Thanh Ưng có tốc độ rất nhanh, lợi dụng tốc độ để vượt qua Phượng Vũ thú, Tiêu Chiến mới làm nó bị thương nặng, khiến cho nó bỏ chạy đi.
Mọi người đều căng thẳng. Ở đây còn chưa tới nơi sâu nhất của Yêu Tổ Sơn Mạch, đã gặp phải nhiều huyết thú bay như thế, tiếp theo nếu gặp lại một con huyết thú Huyền cấp tứ giai, một khi chiến đấu ở trong không trung, mọi người nhất định sẽ nguy hiểm tới tính mạng.
Vì đề phòng bất ngờ, lúc này Nguyên Phong đại sư bảo Huyết Trảo Thanh Ưng khống chế độ cao bay, lao nhanh ở trên không trung cao chừng trăm mét của Yêu Tổ Sơn Mạch.
Cứ như vậy, cho dù gặp phải nguy hiểm cũng có cơ hội phản ứng.
Chỉ có điều với độ cao như vậy, không chỉ sẽ bị huyết thú bay trên bầu trời tập kích, có một huyết thú mặt đất vài đặc biệt cũng có thể công kích được bọn họ.
Dọc đường đi, đám người Tiêu Chiến có chút khẩn trương.
May mắn là trên khoảng cách ngàn dặm, mọi người thoát hiểm, vẫn chưa gặp phải huyết thú đặc biệt đáng sợ nào.
Cuối cùng, vào ngày thứ hai, Huyết Trảo Thanh Ưng cuối cùng đến gần vị trí Huyết Linh Trì.
Khi đi tới trên không trung của sơn cốc gần Huyết Linh Trì, tất cả mọi người bị cảnh tượng bên dưới làm cho kinh ngạc đến ngây người.
Liếc mắt nhìn qua, chỉ thấy trong sơn cốc phía trước đều là vô số kiến trúc quân doanh, giống như một chiến trường hành quân.
- Người nào?
Khi tới gần quân doanh, một tiếng quát chói tai từ một tòa tháp canh gác truyền đến, ẩn chứa sát khí.