Vũ Thần Chúa Tể

Chương 161: Đánh bay

Chương Trước Chương Tiếp

Không chỉ có hắn, ở đây những người khác cũng nghi ngờ nhìn Tần Trần.

Không thể không nói, hành động của Tần Trần lúc trước quá kỳ lạ, người bình thường đều không làm được.

Bị mọi người chằm chằm như vậy, Tần Trần vẫn vô cùng bình tĩnh, nói:

- Nếu tất cả mọi người không tin ta, như vậy chỉ cần hỏi Huyết Trảo Thanh Ưng một câu là được rồi, nó khẳng định biết rõ vừa rồi là ai làm nó bị thương.

Hỏi Huyết Trảo Thanh Ưng?

Mọi người lập tức ngây người.

Ngươi cho rằng Huyết Trảo Thanh Ưng là nhân loại sao? Hỏi nó sẽ trả lời à?

Hơn nữa, nếu thông qua liên lạc với Huyết Trảo Thanh Ưng lại có thể biết đáp án, Nguyên Phong đại sư còn cần phải mở miệng hỏi thăm à, sớm đã làm rồi.

- Huyết Trảo Thanh Ưng không biết nói chuyện, chỉ có thể biểu đạt cảm xúc, tuy ta là Tuần Thú Sư, nhưng chỉ có thể biết sơ qua ý nó biểu đạt ra, không thể hỏi xem rốt cuộc là ai tổn thương nó.

Nguyên Phong đại sư hừ lạnh.

- Nếu Nguyên Phong đại sư làm không được, có thể để cho ta tới thử một lần, nói chuyện với Huyết Trảo Thanh Ưng một lát không?

Cho ngươi thử một lần à?

Tất cả mọi người nhìn Tần Trần như nhìn thấy quỷ.

Đầu óc Tần Trần này chứa phân à?

Hắn cho rằng hắn là ai? Tuần Thú Sư sao? Ngay cả Nguyên Phong đại sư thu phục Huyết Trảo Thanh Ưng còn chẳng có cách nào thoải mái nói chuyện với Huyết Trảo Thanh Ưng, ngươi là một đứa trẻ, đi lên có thể làm gì?

Còn nói chuyện, ngươi hiểu cách thuần thú sao? Ngươi biết làm sao để nói chuyện với huyết thú sao?

- Triệu Linh San, ngươi thấy chưa? Tần Trần này căn bản là một kẻ thích nói mạnh miệng, chai mặt, ngươi tuyệt đối đừng để bề ngoài của hắn lừa.

Tử Huân công chúa nhân cơ hội truyền âm cho Triệu Linh San, vẻ mặt khinh thường nhìn Tần Trần.

Triệu Linh San lật tức đen mặt, tức giận nói:

- Tử Huân tỷ tỷ, tỷ tỷ thật sự lầm rồi, hơn nữa, Tần Trần cũng không phải loại người như tỷ nói.

Tử Huân công chúa không nghĩ tới đến lúc này rồi mà Triệu Linh San còn nói giúp cho Tần Trần, vẻ mặt bất đắc dĩ lắc đầu. Nem ra Linh San trúng độc quá sâu, không được, nhất định không thể để cho Tần Trần này gây họa cho Linh San được.

Tử Huân công chúa âm thầm cắn răng, kiên định thề.

Không để ý đến nghi ngờ của mọi người, Tần Trần ở trên lưng Thanh Ưng chợt đứng lên.

- Tần Trần ngươi làm gì vậy? Còn không mau ngồi xuống.

Tiêu Chiến kinh hãi, trên mặt đầy vẻ hoảng sợ, vội vàng đi tới.

Tần Trần này cũng thật to gan, lại dám đứng trên lưng của Huyết Trảo Thanh Ưng, đây không phải là tìm chết sao?

Tốc độ Huyết Trảo Thanh Ưng bay nhanh ới mức nào, cho dù là cường giả Thiên cấp cũng chưa chắc có thể đứng vững ở trên lưng nó. Tần Trần chỉ là một Võ giả Địa cấp, chỉ sợ còn chưa hoàn toàn đứng lên đã bị kình phong thổi bay ra ngoài rồi.

Tiêu Chiến hoảng sợ vội vàng muốn ra tay, chỉ là không đợi hắn đi tới trước mặt Tần Trần, sau một khắc, bàn tay giơ ra chợt dừng lại.

Chỉ thấy Tần Trần đứng vững vàng ở sau lưng Huyết Trảo Thanh Ưng, kình phong thổi làm áo bào của hắn bay phất phới, nhưng hắn giống như hoàn toàn không phát hiện ra, thân hình không hề dao động, chẳng khác nào đang đi trên đất bằng.

Làm sao có thể?

Tiêu Chiến kinh ngạc suýt rơi cả tròng mắt, miệng há to với mức có thể nhét vào một quả trứng gà.

Phải biết, cho dù là hắn cũng phải phát ra tất cả chân khí Huyền cấp tứ giai, mới dính chặt ở sau lưng Huyết Trảo Thanh Ưng, Tần Trần một võ giả Địa cấp, sao có thể làm được điểm này?

Trước mắt bao người, Tần Trần bình tĩnh đi tới chỗ cổ của Huyết Trảo Thanh Ưng.

- Đứng lại.

Nguyên Phong đại sư quát lạnh một tiếng, ngăn cản Tần Trần tiếp tục đi về phía trước.

- Ngươi tính làm sao nói chuyện được với Huyết Trảo Thanh Ưng?

Vẻ mặt hắn nghiêm trọng nhìn Tần Trần, nghi ngờ hỏi.

Ngay từ đầu, hắn vô cùng khinh thường Tần Trần, nhưng từ những hành động kỳ lạ của Tần Trần ở trên lưng Huyết Trảo Thanh Ưng lại làm cho hắn không thể không để ý.

Người có thể đi trên lưng Huyết Trảo Thanh Ưng đang bay nhanh giống như giẫm trên đất bằng tuyệt đối không phải là một người bình thường, nhất định hắn phải có chỗ hơn người.

lúc này, những người khác cũng lộ vẻ nghiêm trọng, ai nấy đều nín thở tập trung tinh thần.

Đặc biệt là Triệu Linh San còn âm thầm chờ mong.

Mấy ngày ở cùng với Tần Trần khiến nàng ngầm cảm thấy, Tần Trần đã không gì làm không được, hắn đã nói ra thì nhất định sẽ làm được.

Ai nấy đều nín thở, nhìn chằm chằm vào Tần Trần, muốn xem hắn làm sao liên hệ được với Huyết Trảo Thanh Ưng.

- Không sao, tôi ở đây cũng được.

Bị Nguyên Phong đại sư ngăn lại, Tần Trần với vẻ mặt vô cảm trực tiếp đứng lại, hắn ngồi xổm xuống, dùng tay vuốt ve lông vũ của Huyết Trảo Thanh Ưng, cử chỉ dịu dàng lại dường như ẩn chứa ma lực thần kỳ.

Mọi người nín thở, ai nấy đều trợn tròn mắt, vô cùng hoảng sợ.

Chẳng lẽ Tần Trần thật sự có nghiên cứu sâu về chuyện thuần thú sao? Hắn có thể tiến hành liên hệ với huyết thú à? Thật khó tưởng tượng được điều này!

- Không, không thể nào. Hắn làm sao có thể biết cách thuần thú được!

Trương Nghị khẩn trương, trong lòng bàn tay đổ mồ hôi lạnh, hơi thở gấp gáp.

Đúng lúc này, Tần Trần bỗng nhiên ngẩng đầu lên.

Tất cả mọi người cả kinh, khẩn trương nhìn Tần Trần, chỉ thấy Tần Trần ngẩng đầu, hô lên bên tai Huyết Trảo Thanh Ưng:

- Huyết Trảo Thanh Ưng à Huyết Trảo Thanh Ưng, vừa rồi là ai làm mày bị thương. Nếu mày nghe được thì hất hắn ra khỏi lưng mày, cho hắn một bài học đích đáng.

Phụt!

Trong nháy mắt, tất cả mọi người ngã sấp, quả thực sắp phát điên rồi.

Má ơi, bọn họ còn tưởng rằng Tần Trần có nghiên cứu về thuần thú, sẽ thi triển bí pháp gì nên tất cả đều vô cùng chờ mong, ai biết cái người này gọi là liên hệ chính là trực tiếp nói chuyện bên tai của Huyết Trảo Thanh Ưng.

Muội ngươi, cái này muốn tính là liên hệ à?

Huyết Trảo Thanh Ưng là huyết thú, nếu nó có thể nghe hiểu tiếng người thì ai cũng là Tuần Thú Sư rồi, còn tới phiên ngươi sao?

Mọi người chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, chẳng còn sức đâu để phỉ nhổ hắn nữa.

- Tần Trần, ngươi gọi như vậy là trao đổi à?

Tiêu Chiến đen mặt nhìn Tần Trần, người này xem tất cả mọi người là kẻ ngu ngốc sao?

- Ha ha ha, chết cười ta rồi, ai ôi!!! Má ơi.

Tử Huân công chúa cười tới chảy nước mắt, thiếu chút nữa ngã từ trên lưng chim ưng xuống.

- Tần Trần, ngươi đang trêu nghịch chúng ta sao?

Tảng đá đè nặng trong lòng Trương Nghị rơi xuống, lại đầy sức sống, mặt lộ vẻ dữ tợn, bạo phẫn nộ quát.

- Ngươi vẫn nên cẩn thận một chút đi.

Tần Trần quay đầu, nhìn Trương Nghị, trong mắt lộ vẻ trào phúng.

- Ta coi chừng? Ha ha, ta coi chừng cái gì, cũng không phải ta...

Trương Nghị hoàn toàn thả lỏng, dương dương đắc ý mở miệng, chỉ là hắn còn chưa kịp nói hết lời, đột nhiên...

- Rê-eeee-eezz~!!

Huyết Trảo Thanh Ưng kêu lên một tiếng như nghe hiểu được lời Tần Trần nói, thân hình trong giây lát đã chấn động mãnh liệt.

Tất cả mọi người biến sắc, trong lòng hoảng sợ, chuyện gì xảy ra vậy, rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì? Ai nấy đều nắm chặt lấy sau lưng Huyết Trảo Thanh Ưng.

Trương Nghị cũng thế, hai tay nắm chặt lông của Huyết Trảo Thanh Ưng, nhưng từ trong lông vũ kia đột nhiên truyền ra một lực phản cực lớn, không đợi hắn kịp phản ứng đã bị lực lượng này đẩy bay ra ngoài, thoáng cái rơi xuống tầng mây.

- Không, cứu ta!

Sắc mặt Trương Nghị hoảng sợ, tiếng kêu thảm thiết từ dưới tầng mây vọng đến.

Sau đó, Huyết Trảo Thanh Ưng dừng chấn động, tất cả mọi người mới ngồi vững lại.

Nhưng trong lòng bọn họ lại chẳng thể bình tĩnh được, tất cả đều giống như nổi giông bão.

Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ Huyết Trảo Thanh Ưng thật sự nghe hiểu lời Tần Trần nói, hất người làm nó bị thương xuống?

Giờ phút này, tất cả mọi người không hiểu sao thấy kinh hãi, không cách nào bình tĩnh được.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️