Chỉ thấy giữa không trung cách đỉnh đầu hơn nghìn mét, một con huyết thú phi cầm với hình dáng khổng lồ đang nhanh chóng lao xuống.
Con phi cầm này bay với khí thế làm cho người ta sợ hãi, trong nháy mắt đã tới cách hơn trăm mét, ban đầu nhìn nó chỉ là một điểm đen, sau biến thành một đám mây màu đen che khuất bầu trời.
Yêu uy khủng khiếp mang theo gió bão cuốn ra cả đại điện.
- Không tốt!
- Sao ở Vương đô lại đột nhiên xuất hiện một con huyết thú hung ác như vậy?
- Coi chừng.
- Bảo vệ bệ hạ.
Đám người rối loạn, cấm vệ quân lập tức lộn xộn, một đám người ùa lên vây quanh bên cạnh Triệu Cao, rút lưỡi dao sắc bén giống như chuẩn bị chiến đấu.
Huyết thú phi cầm này có yêu khí trùng thiên, vừa nhìn đã biết là con vật hung ác tàn nhẫn, nếu nó từ trên không trung nhào xuống, người bình thường chắc chắn sẽ không thể ngăn cản được.
- Các vị không cần phải lo lắng, con huyết thú này chính là con phi cầm do Nguyên Phong đại sư thu phục.
Triệu Cao đứng ở trong đám người, không chút hoang mang, mỉm cười.
- Huyết thú do Nguyên Phong đại sư thu phục à?
- Chẳng lẽ Nguyên Phong đại sư là một Tuần Thú Sư hay sao?
- Huyết thú khủng khiếp như thế, tối thiểu cũng là huyết thú tam giai, Nguyên Phong đại sư ít nhất cũng là Thiên cấp Tuần Thú Sư tam giai!
- Khó trách có thể đứng chung một chỗ với Linh Vũ Vương.
- Hí!
Đám người đều chấn động và kinh ngạc, ai nấy đều hít sâu một hơi.
Tuần Thú Sư là nghề nghiệp cực kỳ cao quý ở Thiên Vũ Đại Lục.
Võ giả ở ngoài nơi dã ngoại, sợ gặp nhất chính là huyết thú hung ác.
Nhưng vì tăng lên lực huyết mạch, mỗi ngày đám võ giả đều phải giao đấu chém giết với đám huyết thú. Có thể nói, mỗi ngày có vô số huyết thú trên cả Thiên Vũ Đại Lục trên dưới tay của võ giả, đếm không hết.
Nhưng Thiên Vũ Đại Lục có một loại người thông qua luyện tập đặc biệt, lại có thể tiến hành trao đổi với huyết thú hung ác, thậm chí khiến chúng phải thần phục, loại người này được gọi là Tuần Thú Sư.
Chỉ có điều, bởi vì số lượng Tuần Thú Sư quá ít cho nên phần lớn mọi người cả đời cũng chưa hẳn đã nhìn thấy được một Tuần Thú Sư.
Không nghĩ tới, ở trong Đại Tề quốc tự nhiên lại che dấu một Tuần Thú Sư như vậy, hơn nữa thực lực còn không yếu.
Trước mắt bao người, Nguyên Phong đại sư quát một tiếng, huyết thú phi cầm kia lập tức hạ xuống bãi đất trống bên ngoài đại điện, ngẩng cao đầu đầy cao ngạo, phát ra yêu uy che trời lấp đất.
Loài phi cầm này có dáng vẻ vô cùng khổng lồ, hai cánh mở rộng có dài tới mấy chục mét, toàn thân đầy lông vũ màu xanh đen cứng như sắt, dưới ánh mặt trời lóe lên ánh sáng kim loại.
Trên chân của nó hiện lên màu đỏ như máu, hạ xuống mặt đất, lập tức đâm thủng lớp đá xanh cứng rắn chẳng khác nào cắm vào trong đậu phụ, không tốn chút công sức nào.
- Cái này... Chẳng lẽ chính là huyết thú tam giai trong truyền thuyết, Huyết Trảo Thanh Ưng?
- Huyết Trảo Thanh Ưng chính là huyết thú tam giai, nghe nói khi điên lên có thể xé nát võ giả Thiên cấp.
- Trời ạ, nếu ta có một con huyết thú phi cầm như vậy, quả thực quá trâu bò rồi, cả thiên hạ muốn chạy đi đâu mà không được.
Đám người bàn tán xôn xao không ngừng.
Tần Trần cũng có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Đại Tề quốc lại có một gã Tuần Thú Sư. Ở trong các ngành, Tuần Thú Sư đúng là tương đối nguy hiểm, cũng cực kì hiếm.
- Các vị, Huyết Trảo Thanh Ưng này chính là huyết thú đã bị lão phu thu phục, cũng là công cụ để các vị đi tới Huyết Linh trì thay đi bộ.
Nguyên Phong nhìn thấy ánh mắt khiếp sợ của mọi người, không khỏi cười ngạo nghễ.
Thân phận Tuần Thú Sư vô cùng cao quý, khiến hắn đi tới đâu cũng được xem như vị khách quý.
- Thời gian không còn sớm nữa, các vị mau lên đường đi.
Triệu Cao nhếch miệng cười:
- Trẫm ỏ đây chờ tin tức tốt của các vị!
- Các ngươi đều leo lên thân của Huyết Trảo Thanh Ưng đi.
Nguyên Phong đại sư nhảy lên ngồi ở phần cổ của Huyết Trảo Thanh Ưng, lãnh đạm nói với đám người Tần Trần.
Tần Phong lạnh lùng liếc nhìn Tần Trần, xem ra muốn đối phó với Tần Trần ở đây thì không có cơ hội rồi, chỉ có thể chờ đến sau khi Yêu Tổ Sơn Mạch lại tính.
Tần Phong tung người và hạ xuống trên thân Huyết Trảo Thanh Ưng.
Vèo vèo vèo!
Ngay sau đó, đám người Tứ vương tử Triệu Duy cũng đều bay lên.
Huyết Trảo Thanh Ưng dài mấy chục mét, rộng khoảng mười mét, phía sau lưng vô cùng rộng lớn bằng phẳng, đám người Tần Trần đứng ở phía trên, rõ ràng hoàn toàn không chen chúc.
- Tất cả các vị ngồi đàng hoàng, dùng chân khí ổn định thân hình, đừng để ngã từ trên người Huyết Trảo Thanh Ưng xuống, nếu không, chẳng ai cứu được các vị đâu.
Nguyên Phong khuyên bảo.
Huyết Trảo Thanh Ưng bay ở độ cao chừng hơn một nghìn mét, từ trên không trung với độ cao như vậy ngã xuống, coi như là Võ giả Thiên cấp tam giai đều lập tức ngã thành thịt nát, chứ đừng nói tới những học viên như đám người Tần Trần.
Nghe nói thế, ánh mắt Trương Nghị ngồi xếp bằng ở trên lưng Huyết Trảo Thanh Ưng lóe sáng, nhìn Tần Trần cách đó không xa với vẻ lạnh lùng, trong lòng dường như đang suy nghĩ tới ý đồ xấu nào đó.
Tần Trần dường như có cảm giác, quay đầu lại nhìn.
Lúc này Trương Nghị đã cúi đầu xuống, giả vờ như không có gì.
Tần Trần cười lạnh, xem ra Trương Nghị đã hết hy vọng có thể thay đổi rồi.
- Tần Trần, ta ngồi bên cạnh ngươi, vừa vặn hỏi thăm ngươi một chút về vấn đề tu luyện.
Bỗng nhiên một giọng nói trong trẻo truyền đến, Triệu Linh San nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Tần Trần.
- Được.
Tần Trần cười khổ, muốn từ chối lại nói không nên lời, ai bảo vừa rồi mình đã ngồi xe ngựa của người ta, bây giờ mình cũng không thể vô tình từ chối, như vậy cũng thật không thể tưởng tượng nổi.
- Ta có thể cảnh cáo ngươi, đừng có ý xấu với Linh San muội muội của ta, nếu không đừng trách ta không khách sáo với ngươi.
Tần Trần đang nghĩ ngợi, chợt có mùi thơm của nữ nhân bỗng nhiên bay tới, Tử Huân công chúa ngồi xuống bên phải hắn, dương dương đắc ý nói:
- Ta ngồi ở đâu, phải cố gắn giám sát ngươi mới được.
Nàng nói xong hai mắt đảo qua trên người Tần Trần với vẻ không tin hắn.
Tần Trần im lặng.
- Được rồi, các vị tất cả ngồi đàng hoàng, xuất phát!
Một tiếng hét to vang lên, Huyết Trảo Thanh Ưng chợt vỗ mạnh hai cánh, một lực lượng khổng lồ ép đến, mọi người chỉ cảm thấy trên người nặng nề, các kiến trúc ở hai bên nhanh chóng biến mất, khì đưa mắt nhìn lại thì phát hiện ra mọi người đã lên không trung tới hơn trăm mét.
- Các vị đều ngồi chắc, nắm chặt thân của Huyết Trảo Thanh Ưng.
Huyết Trảo Thanh Ưng liên tục đập mạnh hai cánh, sức lực cực lớn khiến xung quanh lập tức tạo thành gió mạnh, khí lưu xông tới trước mặt giống như con dao găm, cắt qua gương mặt của đám người Tần Trần.
Cuồng phong quét qua, mọi người hít thở cũng khó khăn, gần như không thở nổi.
Bọn họ cúi đầu nhìn lại, Vương đô của Đại Tề quốc phía dưới vốn vô cùng rộng lớn đã dần đần nhỏ đi, cuối cùng biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Xuyên qua tầng mây, Huyết Trảo Thanh Ưng không ngừng bay lên, tăng độ cao, không khí xung quanh bắt đầu trở nên loãng hơn.
Giờ này phút này, tu vi chênh lệch giữa mọi người lập tức thể hiện ra.
Chỉ thấy Tần Phong cùng Tứ vương tử vẫn bình tĩnh, dường như tất cả cuồng phong cuốn qua căn bản không gây ra quá nhiều ảnh hưởng đến bọn họ. Mà Tử Huân công chúa và Trương Nghị kém hơn một chút nhưng vẫn xem như bình tĩnh, về phần Triệu Linh San, Vương Khải Minh cùng Lý Thanh Phong lại vô cùng khẩn trương, đặc biệt là Lý Thanh Phong, hai tay nắm chặt lấy sau lưng của Huyết Trảo Thanh Ưng, sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, không dám cúi đầu nhìn xuống.