Vũ Thần Chúa Tể

Chương 154: Luận bàn

Chương Trước Chương Tiếp

- Bái kiến thái tử điện hạ.

Đám người Trương Nghị, Lý Thanh Phong vội vàng cung kính hành lễ, vẻ mặt thấp thỏm không yên. Tần Phong bên cạnh cũng đi tới, khom người nói:

- Bái kiến thái tử.

- Các vị không cần đa lễ.

Triệu Phong khoát tay áo, sau đó bước tới trước mặt Tần Phong, vội vàng đỡ Tần Phong dậy, cười nói:

- Tần huynh làm gì đa lễ như vậy!

Thái độ của hắn ôn hòa, dường như đang hỏi thăm một bằng hữu cũ.

Tần Phong cười nói:

- Thái tử chính là Thái tử của Đại Tề quốc ta, là bệ hạ tương lai, Tần Phong không dám vô lễ.

- Ai, ngươi nói lời này là không đúng rồi.

Triệu Phong trách:

- Ta và ngươi là quan hệ gì chứ, về sau không cho phép nói như vậy nữa.

Hai người nhìn nhau cười, chuyện trò vui vẻ.

Tứ vương tử khẽ nhíu mày, nói:

- Nhị ca, chỗ này là đại điện chuẩn bị để tiến vào Huyết Linh trì, sao nhị ca lại đột nhiên có hứng thú tới đây vậy?

Triệu Phong hờ hững liếc nhìn hắn:

- Tứ đệ, ở đây chính là nơi thiên tài của hoàng tộc ta tập trung, ta cũng muốn xem thử thiên tài của Đại Tề quốc chúng ta lần này rốt cuộc như thế nào, có gì không được à?

Sau đó, Triệu Phong quay đầu nhìn về phía Trương Nghị, mỉm cười nói:

- Vừa rồi ta nghe được lời của Trương tiểu hầu, cảm thấy rất có lý, nghe nói trong những người tiến vào Huyết Linh trì lần này còn có vài tên đệ tử của Học viện Thiên Tinh, bản thái tử thật ra rất muốn xem thử, thiên tài Học viện Thiên Tinh lần này rốt cuộc có năng lực gì, lại khiến cho phụ hoàng phá lệ để cho bọn họ tiến vào Huyết Linh trì.

- Hơn nữa...

Thái tử nhìn Tần Trần với vẻ lạnh lùng, đôi mắt híp lại:

- Linh San muội muội chính là con gái của Khang vương gia, cũng thuộc về ta huyết mạch hoàng gia. Các hạ ngồi cùng một xe với Linh San muội muội, hành động này chính là sỉ nhục uy danh của hoàng gia ta. Nếu các hạ có tu vi cao thì cũng thôi, nếu tu vi quá yếu, chẳng phải lại quét sạch thể diện của hoàng thất ta sao? Trương Nghị, ngươi vừa vặn luận bàn với hắn, xem thử năng lực của kẻ này thế nào.

- Vâng!

Trương Nghị được thái tử tán thưởng thì vô cùng hưng phấn, không ngờ một hành vi tùy ý của mình lại dẫn đến nhiều người ủng hộ như vậy, lúc này hắn nhìn Tần Trần quát lạnh:

- Tần Trần ngươi cũng đã nghe được đấy, thái tử điện hạ cũng muốn biết năng lực của các hạ. Đến đây đi, để cho ta xem thử các hạ rốt cuộc có thực lực thế nào!

Trương Nghị nhe răng cười bước tới.

Tứ vương tử biến sắc, nói:

- Nhị ca, như vậy không tốt đâu. Tần Trần là người được lựa chọn tiến vào Huyết Linh trì lần này, nếu xảy ra chuyện gì, phụ hoàng trách tội xuống, nhị ca có thể gánh vác được không?

- Tứ đệ, ngươi chính là quá cẩn thận. Ta chỉ bảo Trương Nghị luận bàn với Tần Trần một lát, có thể xảy ra chuyện gì chứ?

Triệu Phong cười nhạo, chợt nói với Tần Trần:

- Các hạ không dám đáp ứng, chính là mua danh chuộc tiếng, không có thực lực, sợ thất bại, hay căn bản xem thường Trương Nghị?

Nghe được lời thái tử nói, sắc mặt Trương Nghị lập tức trở nên lạnh lẽo, nói:

- Tần Trần, có giỏi thì đi ra đánh một trận. Như vậy đi, bản tiểu hầu không thi triển chân khí, cgur lấy lực lượng thân thể giao phong với ngươi. Hơn nữa ta chấp ngươi một tay, các hạ sẽ không tới mức như vậy cũng không dám nhận lời chứ?

Tần Trần với vẻ mặt vô cảm, ánh mắt lạnh dần.

Bản thân mình tới tham gia lễ tẩy rửa của Huyết Linh trì còn chẳng làm gì, vừa đến đã bị một nữ nhân điên mắng, sau đó lại bị một kẻ ngu ngốc khiêu chiến, chẳng lẽ cả đám đều xem mình là quả hồng mềm sao?

Hắn đã nhìn ra, thái tử Triệu Phong và Tần Phong có quan hệ vô cùng tốt, rõ ràng là muốn lợi dụng cơ hội lần này để ra mặt cho Tần Phong, mà Trương Nghị này hoàn toàn không có đầu óc, vì nịnh bợ thái tử lại cam tâm tình nguyện bị người ta lợi dùng làm vũ khí.

Tần Trần nhìn mọi người, cười lạnh nói:

- Thái tử điện hạ đã nói như vậy, ta sẽ luận bàn với các hạ một lát!

- Tần Trần, ngươi đừng quá kích động. Trương Nghị là quán quân Học viện Thiên Tinh ba năm trước đây, hôm nay tu vi đã đạt đến Địa cấp hậu kỳ, cho dù hắn có chấp ngươi một tay, ngươi căn bản vẫn không phải là đối thủ của hắn, tuyệt đối đừng lỗ mãng.

Giọng nói lo lắng của Triệu Linh San vang ở bên tai Tần Trần.

Tần Trần cười nói:

- Ngươi yên tâm, ta tự có chừng mực.

Muốn lấy hắn để lập uy, cũng phải nghĩ kĩ xem mình có sức nặng bao nhiêu, muốn đấu lực lượng với hắn, vậy căn bản là tìm nhầm người rồi.

Hôm nay lực lượng của Tần Trần đã đạt đến 50 mã lực, cho dù cường giả Thiên cấp tới, hắn cũng dám đánh một trận, đừng nói Trương Nghị này chỉ là võ giả Địa cấp.

- Chỉ so tài như vậy thì chẳng có gì thú vị cả, cũng nên có chút phần thưởng chứ, đúng không? Ai bị thua lại quỳ trên mặt đất, học chó sủa vài tiếng, ngươi thấy thế nào?

Tần Trần cười như không cười nói.

Tất cả mọi người nhìn Tần Trần với vẻ không hiểu, một đám đều kinh ngạc nhìn trân trối.

Tần Trần hắn điên rồi sao?

Trương Nghị khiêu chiến hắn, hắn đáp ứng không nói, còn muốn thêm tiền thường, đây không phải là tìm chết sao?

Lấy được quán quân trong cuộc thi lần này nên lòng tự tin cũng tăng quá mức à?

Không nói đến tu vi, chỉ tính tới thành tích, mấy người ở đây có ai mà không tốt nghiệp Học viện Thiên Tinh, lúc trước tốt nghiệp thì gần như bọn chúng đều là quán quân.

- Được, ngươi đã muốn làm chó, vậy ta sẽ giúp ngươi.

Trương Nghị vốn giận dữ, sau đó cười lạnh, Tần Trần này cũng quá tự cao tự đại, cho là có cơ hội chiến thắng mình sao? Buồn cười quá, mình sẽ cho hắn biết cái gì gọi là tuyệt vọng.

- Ta thấy phần thưởng thì thôi đi, tất cả mọi người là luận bàn, đừng tổn thương hòa khí.

Lúc này Tử Huân công chúa đột nhiên mở miệng.

Mặc dù nàng rất khó chịu về Tần Trần, hận không thể đánh hắn một trận, nhưng vẫn không muốn thấy thái tử và Tần Phong đạt thành nguyện vọng.

- Lục muội nói vậy là sai rồi. Phần thưởng này là do Tần Trần tự mình đưa ra, chứng tỏ hắn rất có lòng tin. Đã như vậy, chúng ta cần gì phải làm hắn mất hứng chứ?

Thái tử cười nói.

- Thái tử điện hạ nói rất đúng.

Trương Nghị bước về phía trước, mọi người lùi lại, ở đó rất nhanh chỉ còn lại có Tần Trần và hắn. Trương Nghị cười gằn nói:

- Tần Trần, ngươi cũng nên cẩn thận, đừng để ta dùng một chiêu đánh bại, như vậy quán quân cuối năm nay như ngươi sẽ mất hết thể diện đấy.

Vừa nói dứt lời, trên thân Trương Nghị tràn ngập chiến ý ngập trời, một khí tức làm cho người ta sợ hãi tăng mạnh như vòi rồng, cuốn theo tất cả, mạnh mẽ đánh vào trên người của Tần Trần.

Ầm ầm!

Ý chí chiến đấu kia như sóng biển, không ngừng công kích, hiển nhiên là muốn học theo Tần Phong, chỉ dùng khí thế để đánh bay Tần Trần.

Chỉ là Tần Trần phía đối diện lại chẳng có chút sứt mẻ nào.

- A!

Trương Nghị quát lớn, hai mắt trợn lên, khí thế càng lớn như sóng trào, như biển gầm, cuồn cuộn lao ra.

Hắn đã ép khí thế lên đến tận cùng, cả đại điện đều có tiếng nổ vang vọng.

Cách đó không xa, đám người Lý Thanh Phong, Vương Khải Minh, Triệu Linh San biến sắc, khí huyết trong cơ thể cuộn trào, thầm nghĩ:

- Thật mạnh!

Rất nhiều cấm vệ quân trong đại điện cũng thầm biến sắc, kinh sợ:

- Không hổ danh là thiên tài của Đại Tề quốc, mới hai mươi tuổi đầu đã là Cường giả Địa cấp hậu kỳ, không nói tới chuyện này, nếu xét riêng về khí thế lại còn đáng sợ hơn những cấm vệ quân chúng ta, nếu thật sự bắt đầu chiến đấu, chỉ sợ có lẽ có thể lấy một địch ba. Đám con cháu hầu môn có ai mà không tu luyện công pháp võ kỹ tuyệt nhất. Thật là đáng sợ.

Bọn họ gia nhập cấm vệ quân, công pháp tu luyện đều thuộc về công pháp cao cấp trong Đại Tề quốc, nhưng dù vậy cũng chỉ là cao cấp mà thôi, vẫn chênh lệch quá xa so với mức độ công pháp cao nhất mà những thiên tài như Trương Nghị tu luyện.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️