Vũ Thần Chúa Tể

Chương 137: Chiết xuất

Chương Trước Chương Tiếp

- Ba lò đan dược tam phẩm khác nhau, không ngờ có thể đồng thời luyện chế thành công, kỳ tích, đây quả thực là kỳ tích!

Một bên, Lưu Quang toàn thân, kích động đến điên rồi.

Lần luyện chế này của Tần Trần mang đến cho hắn xung kích trước nay chưa từng có, trước nay hắn luôn không ngờ, một Luyện Dược Sư lại có thể đồng thời luyện chế ba lò đan dược, hơn nữa còn luyện chế thành công.

Cảm giác chấn kinh mãnh liệt đó, nháy mắt liền lật đổ lý niệm luyện chế mấy chục năm qua của hắn.

Hắn thực sự không nghĩ tới, luyện dược còn có thể luyện như vậy.

Mấy chục năm trước kia quả thực đều sống đến thân chó cả rồi.

Giờ khắc này.

Tinh thần lực của Tiêu Nhã và Lưu Quang sớm đã tiêu hao sạch sẽ, nhưng cả người lại vô cùng phấn khích, một chút cũng không biết mệt, tưởng như còn có thể luyện chế thêm mười lần tám lần.

- Chỉ luyện chế ra được đống rác rưởi này mà các ngươi còn không biết xấu hổ? Độ tinh khiết thấp như vậy, có khác gì phế phẩm đâu.

Đi đến trước bàn đan, Tần Trần quét mắt nhìn đống đan dược trước mặt, lập tức nhíu mày, khe khẽ thở dài.

- Không phải đâu, chẳng lẽ độ tinh khiết rất thấp.

Ánh mắt Tiêu Nhã và Lưu Quang đồng loạt nhảy dựng lên, có chút khó mà tin tưởng, vội vàng tiến lại, ngưng thần quan sát.

Trước kia luyện chế tuy trên đường có chút ngoài ý, nhưng chỉnh thể đều hết sức hoàn mỹ, đặc biệt là thời khắc ra lò sau cùng, đan hà mờ mịt, hoa quang sáng chói, càng có dược hương nồng đậm tỏa khắp bốn phía, nhìn thế nào cũng không giống là ra phế đan.

Tâm thần căng thẳng, hai người dõi mắt nhìn lại, vừa xem, tròng mắt lập tức lồi ra, thở phào một hơi.

- Trần thiếu, ngươi nhìn lầm rồi phải không? Hơn hai mươi viên đan dược này, bão mãn tròn trịa, hương khí tươi mát nhu hòa, thậm chí còn hiển hiện đan văn, độ dung hợp dược tính ít nhất cũng phải 80% trở lên, chúng đều là hàng thượng phẩm a.

Đống đan dược trước mặt này rõ ràng đều là đan dược thượng phẩm trước nay chưa có, sao có thể là phế phẩm? Thiếu chút nữa dọa hai người gần chết.

- Đan dược thượng phẩm lại đã làm sao?

Tần Trần lắc đầu, vẻ mặt bất mãn:

- Những đan dược này đô dung hợp dược tính cao nhất chỉ có 89%, thấp nhất chỉ có 80%, ngay một viên hạng nhất đều không có, nếu đổi lại trước kia, đan dược như vậy đều bị ta ném hết vào thùng rác.

- Phốc!

Tiêu Nhã và Lưu Quang nghe xong, lập tức thổ huyết.

Đậu xanh rau má, chỉ cần không phải đan dược cực phẩm liền bị ném vào thùng rác, có phải đang nói đùa không đấy?

Đây chính là đan dược tam phẩm, không phải đan dược nhị phẩm, lại càng không phải đan dược nhất phẩm.

Đan dược cực phẩm là khái niệm gì? Phải biết, có không ít Luyện Dược Sư, cả đời luyện dược đều không nhất định có thể luyện chế ra một lò đan dược hạng nhất, độ khó trong đó không cần nghĩ cũng biết.

Đổi lại là một Luyện Dược Sư tứ phẩm cấp Huyền, có thể luyện chế ra đan dược thượng phẩm đã là rất hoàn mỹ.

Một tên Luyện Dược Sư nhất phẩm như ngươi, một hơi luyện chế ra ba lò đan dược thượng phẩm, không ngờ còn chê kém.

Hai người thiếu chút không phát điên.

Thật mà nói như vậy, đan dược bọn hắn luyện chế trước kia lại tính là gì? Rác rưởi trong rác rưởi ư?

- Quên đi, lại luyện chế một lần cũng không có đủ tài liệu và thời gian, hơn nữa cũng không nhất định có thể tốt hơn lần này, không bằng trực tiếp chiết xuất một cái.

Nhìn đống đan dược kia hồi lâu, Tần Trần vẫn có chút không vừa ý, tay phải vỗ lên bàn, sưu sưu sưu, hơn hai mươi viên đan dược lập tức bay lên không trung.

Niết động thủ bí quyết, Tần Trần thúc dục Tụ Hỏa Trận, phút chốc từng đạo hỏa diễm phun lên giữa trời, cuồn cuộn đốt cháy hơn hai mươi viên đan dược kia.

- Chiết... Chiết xuất... Không phải chỉ có dược liệu mới có thể chiết xuất ư? Giờ đan dược thành hình rồi còn có thể chiết xuất?

Tiêu Nhã và Lưu Quang tức thì há hốc mồm, đầu óc gần như chết máy, ngơ ngác nhìn Tần Trần không ngừng niết động thủ quyết, từng đạo tinh thần lực ùn ùn dung nhập vào trong trận hỏa, tham dự phản ứng.

- Thủ pháp này... Đây là...

Tiêu Nhã đột nhiên chấn kinh, chỉ thấy mỗi một đạo thủ ấn của Tần Trần đều không phải quá mức phức tạp, nhưng lại mang đến cho người cảm giác nhẹ nhàng giản đơn, khăng khăng nhìn thế nào đều không thấy được rõ.

Loại cảm giác muốn nắm bắt lại không nắm bắt được này khiến nàng không khỏi khó chịu, chỉ biết gắt gao nhìn chằm chằm Tần Trần.

- Vèo!

Một lát sau, Tần Trần đột nhiên thu lại trận hỏa, hơn hai mươi viên đan dược nhao nhao rơi xuống trên bàn đan, không ngừng xoay tròn, một cỗ dược hương càng thêm nồng nặc tỏa khắp phòng luyện chế.

- Đan... Đan văn... Độ dung hợp dược tính đã tăng lên rõ rệt.

Tiếng hít thở sâu truyền ra.

Tiêu Nhã và Lưu Quang hoảng sợ nhìn đan dược trước mặt, chỉ thấy không ít đan dược trước kia còn không có đan văn, nay bên ngoài đều hiển hiện lên một đạo đan văn, tuy còn chưa quá rõ ràng, nhưng so với trước kia thì đã có chênh lệch lớn bằng trời.

Rốt cuộc hắn làm bằng cách nào?

Tiêu Nhã và Lưu Quang triệt để chấn kinh, chỉ bằng một phen lợi dụng trận hỏa đốt cháy, lại có thể nâng cao độ dung hợp dược tính từ 80% lên tới trên 90%, một khi truyền đi, hoàn toàn đủ sức kinh động toàn bộ giới Luyện Dược Sư năm nước Tây Bắc.

Trong quy tắc ngầm của giới Luyện Dược Sư, chỉ trong giai đoạn dung hợp đan dược mới có thể chiết xuất, một khi hoàn thành luyện chế, bằng với đã triệt để thành hình, căn bản không cách nào chiết xuất được nữa.

Tần Trần đến cùng là làm thế nào?

- Bằng tinh thần lực hiện tại của ta, cũng chỉ có thể chiết xuất đến bước này, tuy so với đan dược hạng nhất thì còn chút chênh lệch, nhưng rốt cục cũng đỡ hơn vừa rồi một chút, dùng tạm vậy.

Lười nhác để ý Tiêu Nhã và Lưu Quang, Tần Trần lắc đầu thở dài, tựa hồ đối với độ tinh khiết của đan dược trước mặt vẫn còn có chút bất mãn.

- Phù phù!

Tiêu Nhã và Lưu Quang vừa nghe thấy thế, trực tiếp ngã sấp xuống, triệt để vô lực châm biếm.

- Tiêu Nhã Các chủ, ta mượn phòng luyện đan một lát.

Đan dược đã luyện chế xong, Tần Trần cũng rất muốn thử xem công hiệu, trực tiếp chuẩn bị nếm thử một phen ngay trong Đan Các.

- Lưu Quang, đưa Trần thiếu đến phòng tu luyện riêng của ta.

Lúc này Tiêu Nhã mới liếc sang Tần Trần, trong mắt sớm đã không còn vẻ tùy ý như lúc mới đầu, thần sắc ẩn ẩn mang theo một tia tôn kính.

Ba người rất nhanh liền đi vào phòng tu luyện riêng của Tiêu Nhã.

- Trần thiếu, đây là phòng tu luyện của ta, ngươi cứ tùy ý sử dụng, không cần lo lắng quấy rầy bất cứ người nào.

Trong phòng tu luyện của Tiêu Nhã không thiếu thứ gì, Tần Trần cảm ơn một câu, trực tiếp tiến vào.

- Ầm ầm!

Cửa lớn phòng tu luyện đóng chặt.

- Bắt đầu đi.

Nhìn xem đan dược trong tay, Tần Trần khoanh chân ngồi xuống, cầm ra một viên Bạo Thể Đan, trực tiếp nuốt vào...

Ngay khi Tần Trần bắt đầu tu luyện trong Đan Các, trước đài vương đô sinh tử, lúc này lại sớm đã xôn xao thành một mảnh.

Vì chứng kiến song Tần giao phong, ngay từ sáng sớm rất nhiều võ giả sáng sớm đã tụ tập tới.

Nhưng Tần Trần mãi mà vẫn không thấy xuất hiện.

Mới đầu mọi người còn kiên nhẫn, cười nói chờ đợi.

Nhưng tùy theo thời gian trôi qua mà Tần Trần ngay cả một điểm dấu hiệu sẽ xuất hiện đều không có, dần dần, chúng nhân bắt đầu có chút mất kiên nhẫn.

- Tên Tần Trần này rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Giờ đã sắp giữa trưa, tại sao vẫn chưa xuất hiện?

- Chẳng lẽ hắn không dám tới?

- Không thể nào, Tần Phong khiêu hấn như thế, chỉ cần là nam nhân, không khả năng sẽ không xuất hiện.

- Đúng, dù không đồng ý khiêu chiến cũng không khả năng không chút chú ý.

Chúng nhân nhao nhao nghị luận, càng nói càng hăng say.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️