Vũ Thần Chúa Tể

Chương 131: Quan quân hầu

Chương Trước Chương Tiếp

- Nghe nói hắn hiện tại đang ở thành tây, đó là nơi bần dân sinh sống, vô cùng dơ bẩn và ô uế, có điều với địa vị và thân phận của hắn, ở nơi đó là vô cùng thích hợp.

Được sứ thần hoàng cung một đường đón tới hoàng cung, Tần Phong tiếp lời, hết sức trào phúng đối với Tần Trần.

Mọi người ngạc nhiên, đều cảm thấy kinh hãi.

Địch ý nồng đậm như vậy, cho dù là kẻ ngốc cũng nhìn ra được, một gia tộc lớn như Tần gia, uy chấn Đại Tề quốc, lại không ngờ tới hoạ từ trong nhà mà ra.

Gà nhà bôi mặt đá nhau, khiến người ta rung động.

Cũng có người trong lòng hoài nghi, Tần Phong hàng năm đóng quân bên ngoài, chinh chiến cùng lão gia tử Tần Phách Thiên, hiện giờ hắn nói những lời như vậy, có phải cũng đại biểu cho ý tứ của Tần lão gia tử không?

Nếu là thật.

Chẳng lẽ không phải chứng tỏ Tần lão gia tử cũng có bất mãn đối với tư sinh tư sinh Tần Trần này à?

- Chờ ta yết kiến bệ hạ về, sẽ tự đi gặp vị Trần đệ này, mấy năm không gặp, không biết hắn lấy đâu ra gan mà hành sự như vậy, không ngờ ngay cả nhị ca của mình đều dám đánh, chẳng lẽ là muốn bị thanh lý môn hộ sao?

Tần Phong ngạo nghễ, liên tục lên tiếng, biểu lộ rõ ràng một loại thái độ.

Tất cả mọi người đều chấn động, biết vương đô lại sắp phải chịu một hồi mưa gió rồi.

- Ha ha, tiểu tử Tần Trần này sắp xui xẻo rồi, hắn phế Tần Phấn, Tần Phong là đại ca của Tần Phấn, sao có thể bỏ qua.

- Tần Phong năm xưa có danh xưng đệ nhất thiên tài vương đô, mười bốn tuổi đã đột phá Địa cấp, là độc nhất vô nhị, nếu hắn muốn động thủ, trừ mấy yêu nghiệt như bọn Tứ vương tử ra, trong cùng tuổi là không ai có thể địch được, Tần Trần có mạnh tới mấy thì cũng phải bại trong mấy chiêu của Tần Phong này thôi.

- Kém quá xa, hai người căn bản không cùng một cấp bậc.

Đám người Ngụy Chân cười lạnh, chỉ mong Tần Trần bị Tần Phong giáo huấn.

- Chỉ là đẻ trước mấy năm thôi, có gì hơn người đâu chứ.

- Trần thiếu sao phải sợ hắn.

Lâm Thiênvà Trương Anh căm giận bất bình, vô cùng phẫn nộ.

Nhưng rất nhanh bị chôn vùi mất.

Binh tướng từ ngoài trở về vương đô, đầu tiên phải tới Binh bộ báo cáo công tác, thân phận của Tần Phong đặc thù, được bệ hạ của Đại Tề quốc Triệu Cao triệu kiến riêng.

Trong đại điện, Tần Phong không hề ăn nói bậy bạ, mà là thái độ cung kính, báo cáo công việc biên cảnh trong mấy năm nay.

Hứng thú của Triệu Cao khá cao, cười nói:

- Tần Phong, mấy năm nay ngươi ở bên ngoài, lập hạ công lao hãn mã cho Đại Tề quốc ta, ít ngày trước lại đánh bại hơn vạn thiết kỵ của Đại Ngụy, giết cho Ngụy binh phải lui lại hơn ba trăm dặm, trốn trong âm sơn, nói đi, ngươi muốn được thưởng gì?

Tần Phong quỳ một gối dưới đất, cúi đầu nói:

- Hồi bẩm bệ hạ, mất đầu, rải máu nóng cho Đại Tề quốc ta chính là việc mà mỗi một con dân nên làm, thần chỉ làm việc mà một con dân bình thường của Đại Tề quốc nên làm, sao dám đòi hỏi phần thưởng!

- Ha ha.

Triệu Cao mặt rồng vui mừng, cười nói:

- Tần Phong, tuy nói như thế, nhưng trẫm thưởng phạt rõ ràng, ngươi ở biên cảnh lập hạ chiến công hiển hách, nếu trẫm không thưởng thì làm sao có thể phục chúng?

Trầm tư một lát, Triệu Cao đột nhiên nói:

- Tần Phong, ngươi có biế mục đích lần này trẫm triệu ngươi từ biên cảnh về không?

Tần Phong nói:

- Chẳng lẽ là bởi vì chuyện ngũ quốc đại bỉ (năm nước thi đấu)?

Triệu Cao nói:

- Chính là bởi vì ngũ quốc đại bỉ, những năm gần đây, Đại Ngụy quốc như hổ rình mồi, liên tiếp xuất binh với Đại Tề quốc ta, lòng muông dạ thú, ngũ quốc đại bỉ lần này, chính là cơ hội để cho họ một bài học, nghe nói ngươi ở biên cảnh, khổ luyện võ nghệ, đoạt giải quán quân tam quân, lần này triệu ngươi về chính là tiến hành Huyết Linh Trì rửa tội sau đây không lâu, sau đó tham gia ngũ quốc đại bỉ, giành vinh quang cho Đại Tề quốc ta, ngươi có lòng tin không?

Tần Phong lòng tin mười phần nói:

- Hồi bẩm bệ hạ, thần có lòng tin, trong ngũ quốc đại bỉ, đoạt được thứ hạng đầu cho Đại Tề quốc.

- Tốt.

Triệu Cao vỗ long ỷ, nói:

- Nếu ngươi thật sự có thể đoạt được thứ hạng đầu, trẫm có thể cho ngươi một cam đoan, lúc ngươi trở về, sẽ tứ phong cho ngươi làm Quan Quân Hầu, thế nào?

Lời này vừa nói ra, toàn bộ triều đường đều xôn xao.

Quan Quân Hầu, không ngờ là Quan Quân Hầu.

Đại Tề quốc, hầu tước rất nhiều, nhưng luận phẩm cấp, Quan Quân Hầu, tuyệt đối là một phẩm cấp cực kỳ đặc thù trong đó.

Trên Lịch sử, chỉ có tướng quân trẻ tuổi lập hạ công lao hãn mã, chiến công hiển hách cho Đại Tề quốc mới được phong làm Quan Quân Hầu.

Một khi có được thù vinh này, đại biểu cho có thể dắt đao điện, là một quang vinh cực lớn, quyền cao chức trọng.

Mà hiện giờ, Tần Phong chỉ là một Giáo úy, ngay cả tướng quân cũng không phải, bệ hạ không ngờ hứa cho chức vị Quan Quân Hầu, lập tức dẫn theo toàn bộ triều đường xôn xao.

Điều này quả thực quá khoa trương rồi.

Phải biết rằng Tần Phong năm nay mới hai mươi tuổi, nếu thực sự được phong làm Quan Quân Hầu, chẳng những là Quan Quân Hầu trẻ tuổi nhất trong lịch sử Đại Tề quốc, đồng thời cũng là nhân vật hai mươi tuổi đã được phong hầu đầu tiên trong lịch sử Đại Tề quốc.

Đến lúc đó.

Tần gia một nhà xuất hiện một vị Võ Vương, hai vị Hầu gia, đúng là quyền cao chức trọng, oanh động Đại Tề quốc.

- Bệ hạ, thế... có phải là hơi qua loa không?

- Đúng vậy bệ hạ, phong hào Quan Quân Hầu là không tầm thường, có phải bên bàn bạc kỹ hơn không?

Một đám văn thần đều kinh động, vội vàng tiến lên góp lời.

Hiện giờ Định Võ Vương sớm đã công cao hơn chủ, bệ hạ không phải vẫn đang làm suy yếu thế lực của Tần gia ư? Sap giờ đột nhiên lại đưa ra hứa hẹn như vậy, khiến tất cả mọi người đều không hiểu.

- Không cần phải nói nữa, ý trẫm đã quyết.

Triệu Cao khoát tay chặn lại, ngăn cản gián ngôn của mọi người.

Dưới Đại điện, Tần Phong nhiệt huyết sôi trào, lớn tiếng nói:

- Đa tạ bệ hạ, thần nhất định sẽ tận hết sức lực, giành vinh quang cho Đại Tề quốc, ở trong ngũ quốc đại bỉ đoạt được thứ hạng đầu.

Trong mắt tinh mang lấp lánh, Tần Phong thầm hạ quyết tâm.

- Được, trẫm sẽ chờ tin lành của ngươi, Tần Phong, ngươi ra ngoài chinh chiến lâu rồi, nhiều năm chưa về nhà, trẫm cũng không giữ ngươi lại lâu, mau về vấn an cha mẹ đi.

- Vâng, bệ hạ. . . Thần còn có chuyện.

- Chuyện gì?

Tần Phong ngẩng đầu, cung kính nói:

- Thần trên đường về đô, nghe nói thần đệ Tần Trần đoạt được thứ hạng đầu trong cuộc thi cuối năm của học viện Thiên Tinh, có được tư cách tiến vào Huyết Linh Trì, thần cho rằng, việc này ngàn vạn lần không ổn, kẻ này để đoạt được thứ hạng đầu trong cuộc thi cuối năm, không ngờ đánh cho huynh đệ đồng Tần Phấn thành phế nhân, hạng người vô tình vô nghĩa bực này, đâu có tư cách vào Huyết Linh Trì, đại biểu cho Đại Tề quốc ta tham gia ngũ quốc đại bỉ, cho nên, thần hạ khẩn cầu xin bệ hạ rút lại tư cách tiến vào Huyết Linh Trì của Tần Trần.

Lời này vừa nói ra, triều đường lại xôn xao.

Tần Phong này làm cái quỷ gì thế, không ngờ ở trong triều đình muốn bệ hạ triệt hồi tư cách tham gia Huyết Linh Trì của Tần Trần, cũng quá khoa trương rồi.

Tất cả mọi người nhìn về phía Triệu Cao, chờ đợi hắn trả lời.

- Tần Trần đạt được thứ hạng đầu trong cuộc thi cuối năm của học viện Thiên Tinh, tham gia Huyết Linh Trì rửa tội chính là lời hứa của trẫm, cái này gọi là miệng vàng lời ngọc, nếu trẫm đã đáp ứng, vậy thì sẽ không thay đổi, giống như trẫm hứa phong cho ngươi làm Quan Quân Hầu, việc này, sau này đừng nhắc lại nữa.

Triệu Cao khoát tay.

Trong triều đình, mọi người trăm điều không thể hiểu nổi.

Vốn tưởng rằng, bệ hạ là sẽ đứng ở phía Chử Vĩ Thần và Khang Vương gia, mở rộng chính nghĩa cho Tần Trần, để gạt bỏ vây cánh của Tần gia, làm suy yếu thế lực của Định Võ Vương.

Nhưng lời hứa phong Quan Quân Hầu lại khiến mọi người đều mê mang.

Hiện tại, bệ hạ lại bảo vệ Tần Trần.

Khiến tất cả mọi người không rõ ý đồ chân thật của Triệu Cao.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️