Từ đó về sau, những thanh âm nịnh bợ này không còn nữa, ánh mắt xem trọng cũng đã biến mất, trừ một cương vị đầy dầu mỡ, lại bị điều đến thành nội tây cằn cỗi nhất, đảm nhiệm Phó Thống lĩnh không có bao nhiêu quyền lực.
Năm năm này, Tả Lập gặp rất nhiều sự xem thường, cũng nhìn thấy rất nhiều nhân tình ấm lạnh.
Hắn sở dĩ nghe theo hiệu lệnh của Khang Vương gia, chỉ là bởi vì khi hắn ở trong thành nội tây, Khang Vương gia từng giúp hắn một lần, liền khiến cho hắn ghi nhớ trong lòng.
Vốn hắn cho rằng cả đời này của mình cũng chỉ có thể như vậy.
Nhưng không ngờ, mình không ngờ cũng có một ngày đột phá Thiên cấp.
Ngay lập tức, Tả Lập lệ già chứa chan, trong lòng chua xót.
Loại cảm thụ này tuyệt đối là người thường cả đời cũng không thể hiểu được.
- Trần thiếu trẻ tuổi như vậy mà có thể trị liệu được thương thế trên người ta, thành tựu tương lai nhất định sẽ là không thể hạn lượng, Tả Lập ta nhất định phải đi sát theo Trần thiếu.
Trong lòng thầm hạ quyết tâm.
- Điều ngươi hiện tại phải làm chính là củng cố tu vi của ngươi, còn nữa, tuy ngươi đã đạt tới Thiên cấp sơ kỳ đỉnh phong, nhưng ngàn vạn đừng có hy vọng xa vời, trong khoảng thời gian ngắn nóng lòng đột phá Thiên cấp trung kỳ. Ngươi năm năm trước sở dĩ bị thương, chính là bởi vì quá vội vàng dẫn tới tâm phế bị hao tổn, kinh mạch mới xuất hiện vấn đề, Thiên cấp Thiên cấp, cái gọi là Thiên cấp, đại biểu cho thiên nhân hợp nhất, phải đạt tới ở đồng thời cả tâm cảnh và chân khí mới được, nếu quá vội vàng hấp tấp, ngược lại không phải chuyện tốt.
Thấy không khuyên được Tả Lập, Tần Trần cũng không khuyên nữa, chỉ dặn dò.
- Vâng, Trần thiếu, ta nhất định sẽ củng cố tu vi thật tốt, không vội đột phá, có điều trong khoảng thời gian ngắn mà Trần thiếu nói rốt cuộc là bao lâu? Ba năm, hay là năm năm?
Tả Lập hiện tại đối với Tần Trần đã là nói gì nghe nấy, một lòng muốn hỏi cho rõ.
Tần Trần ngây ra, dở khóc dở cười:
- Đâu có lâu như vậy, trong thời gian ngắn mà ta nói chỉ là một đoạn thời gian, căn cứ vào tình huống trên người ngươi, trong ba tháng ngươi tạm thời đừng đột phá, ba tháng sau thì tùy ngươi.
- Ba. . . Ba tháng!
Tả Lập quả thực hoài nghi mình nghe lầm, lẩm bẩm nói:
- Ba tháng là đủ rồi sao?
- Vậy ngươi nghĩ thế nào.
Tần Trần không biết phải nói gì:
- Một võ giả khi còn sống, tổng cộng được ba lâu, hơn nữa ngươi hiện tại cũng trưởng thành rồi, ba tháng không tiến hành đột phá, đã xem như rất ảnh hưởng tới tu luyện.
Nghe nói vậy, Tả Lập không khỏi lệ rơi đầy mặt, kích động tới thiếu chút nữa thì phát điên.
Ba tháng không đột phá, đã gọi là chậm trễ tới tu luyện, vậy mình lúc trước năm năm không đột phá được nên gọi là gì?
Ngàn ân vạn tạ từ trong phòng Tần Trần đi ra, Tả Lập khẩn cấp muốn chia xẻ tin vui này với thê tử của mình.
Sau khi Tả Lập rời đi, Tần Trần rất nhanh liền tĩnh tâm, bắt đầu tu luyện.
Bận rộn cả một ngày không có thời gian tu luyện, trong lòng Tần Trần dâng lên một cỗ cảm giác gấp gáp.
Cũng may hôm nay đã xử lý xong tất cả mọi chuyện, chỉ chờ Đan Các thông tri tin tức đã gom đủ dược liệu.
Mấy ngày tiếp theo, Tần Trần bế quan ở nhà, khổ tâm tu luyện Cuồng Chiến Võ Kỹ.
Trong nháy mắt một trôi qua.
Một tuần này Tần Trần không ra khroi cửa lớn, thậm chí ngay cả giao phong giữa viện trưởng Trử Vĩ Thần, Khang Vương gia và Tần phủ cũng đều ném ra sau đầu.
Một lòng tu luyện Cuồng Chiến Võ Kỹ.
Khiến Tần Trần không ngờ là, dưới sự kích thích của Cửu Tinh Thần Đế Quyết, Cuồng Chiến Võ Kỹ vốn cho rằng nửa tháng mới có thể đột phá trong tuần đã đột phá đến nhị trọng.
Lực lượng nhục thân của Tần Trần cũng chính thức bức gần ba mươi bảy mã lực.
Võ giả Nhân cấp đỉnh phong có ba mươi bảy mã lực, tin tức này mà truyền ra, chỉ sợ có thể kinh động tới toàn bộ Đại Tề quốc.
Trong tuần này.
Bởi vì Tần Trần gặp phải chuyện ám sát, Trử Vĩ Thần và Tần Viễn Hoành ở trong triều đình đã trải qua mấy lần giao phong, đều không có kết quả.
Tần Viễn Hoành đẩy hết tất cả trách nhiệm lên người Tần Dũng, nói rõ là Tần Dũng tự muốn đối phó với Tần Trần, không phải là ý tứ của Tần gia hắn.
Bởi vì không có chứng cớ, lại thêm Tần Viễn Hoành thân phận cao quý, khiến cho đương kim bệ hạ vẫn chưa có định đoạt.
Khi hai bên đang giằng co, tin tức đầu tiên truyền ra.
Trưởng tử Tần Phong của Tần gia đã hưởng ứng mộ binh của hoàng thất Đại Tề quốc, từ biên cương khởi hành về, tham gia chuyến đi Huyết Linh Trì lần này, ít ngày nữa sẽ về đến vương đô.
tin tứcnày vừa được đưa ra, toàn bộ vương đôđều xôn xao.
- Bệ hạ rốt cuộc làm sao vậy?
- Tần Trần thân là đứng đầu cuộc thi cuối năm của học viện Thiên Tinh lần này, đã đạt được cơ hội tiến vào Huyết Linh Trì, hiện tại sao lại cho Tần Phong một danh ngạch?
- Như vậy, tám danh ngạch Huyết Linh Trì, Tần gia chiếm hai, quả thựclà nghịch thiên!
- Hơn nữa hiện tại là thời khắc mấu chốt, bệ hạ hắn đây là...
Cùng lúc đó, một số lời đồn có liên quan tới Tần Phong cũng được lan truyền trong vương đô.
Lời đồn, Tần Phong không lâu trước ở biên cảnh đánh tan hơn vạn thiết kỵ của Đại Ngụy, lập hạ chiến công rực rỡ.
Cũng có lời đồn, Tần Phong lần này trở về, bệ hạ sẽ trao tặng cho hắn một chức tướng quân.
Cũng có lời đồn, Tần Phong ở bên ngoài phe cánh đầy đủ, cùng Định Võ Vương Tần Phách Thiên nắm trong tay hơn nửa quân mã của Đại Tề quốc, bệ hạ trong lòng có cố lỵ, cho nên mới cường hành mộ binh.
Trong đó cũng có thanh âm là lên tiếng cho Tần Phong.
Có người nói:
- Bệ hạ làm như vậy, tất cả là vì lo lắng cho đế quốc, Tần Phong năm năm trước lúc tham gia quân ngũ, đã là cường giả Địa cấp, hiện giờ năm năm trôi qua, hắn trải qua kiếp sống quân lữ, dĩ nhiên đa trở thành người nổi bật trong thế hệ trẻ tuổi của Đại Tề quốc, chỉ cần hắn có thể đại biểu cho Đại Tề quốc xuất chiến, trải qua sự gột rửa của Huyết Linh Trì, thi đấu năm nước lần này, Đại Tề quốc nhất định có thể lực lượng mới xuất hiện.
Các loại lời đồn nhiều vô số kể bay lả tả.
- Tần Phong à?
Tần Trần Nghe thấy tin tức, khóe miệng cũng nở một nụ cười lạnh.
- Xem ra Triệu Phượng không nhịn được, vội vã triệu tập Tần Phong về, là muốn động thủ với ta ở trong chuyến đi tới Huyết Linh Trì à?
Tần Trần cười lạnh, hoàn toàn không để ở trong lòng.
Bất kể Tần Phong có là thiên tài tới mấy, ở ở trong mắt Tần Trần cũng chỉ là một người bình thường có góc hẻo lánh của Đại Tề quốc mà thôi.
Hắn hiện tại, có rất nhiều việc phải xử lý, nào có thời gian đặt tâm tư trên người một thằng nhãi.
Dưới loại không khí này, hai ngày sau, đội ngũ của Tần Phong cuối cùng cũng về tới vương đô.
Thiết kỵ rầm rập tiến vào vương đô, dẫn phát náo động trọng đại.
Một ngày này, cả thành không có chỗ trống, tất cả mọi người đều muốn nhìn người từng là đệ nhất thiên tài của vương đô nay rốt cuộc đã trưởng thành đến mức nào.
Trước đội ngũ thiết kỵ, một thiếu niên tuấn lãng khoảng hai mươi tuổi đập vào mi mắt mọi người, dẫn tới từng trận tán thưởng.
Không thể không nói, trải qua kiếp sống thiết huyết năm năm, trên người Tần Phong không nhìn ra mùi của con cháu quý tộc, có chăng chỉ là một cỗ khí chất thiết huyết mạnh mẽ, đứng thẳng trong mây, rung động thế nhân.
- Hảo đệ đệ kia của ta không tới nghênh đón ta à?
Tần Phong vào thành, câu đầu tiên chính là như vậy.
Dẫn tới mọi người lại xôn xao.
- Hừ, nghe nói hắn ở vương đô cũng làm ra một số động tĩnh, còn đả thương phấn đệ, ta làm đại ca, chỉ mong sao thanh lý mộ hộ, dạy dỗ một chút thân là người của Tần gia thì cần phải có dáng vẻ gì!
Hắn ngạo nghễ nói, ánh mắt bễ nghễ, khinh thường không thèm nhìn.
Mọi người đều chấn động.