Vũ Thần Chúa Tể

Chương 127: Suy đoán của tiêu nhã

Chương Trước Chương Tiếp

- Âu Dương Thành, mau buông ta ra.

Lưu Quang lộ ra vẻ mặt ghét bỏ, vội vàng đẩy Âu Dương Thành ra,

- Ngươi sao biết đan phương Tần Trần đưa là thật?

- Các chủ đại nhân đã luyện chế thành công.

- Nhanh như vậy á, ngươi nói đùa à?

Lưu Quang nổi giận.

Âu Dương Thành này làm sao thế, mình tốt xấu gì cũng là thủ trưởng của hắn, Luyện Dược Sư nhị phẩm, không ngờ liên tiếp nói đùa với mình.

Mình mới đi được bao lâu chứ? Không đến nửa nén hương, các chủ đại nhân đã luyện chế ra Chân Nguyên Đan nhị phẩm mà Tần Trần đưa.

- Lưu Quang, ta quả thực đã kết thúc luyện chế rồi, đây là Chân Nguyên Đan nhị phẩm ta luyện chế ra, ngươi xem một chút đi.

Lúc này Tiêu Nhã vung tay, một viên Chân Nguyên Đan rơi vào trong tay Lưu Quang.

- Không ngờ là thật?

Nhìn Chân Nguyên Đan trong tay, Lưu Quang trợn tròn mắt.

Ngay sau đó, Lưu Quang sau khi dùng viên Chân Nguyên Đan này cũng giống như là phát điên, hiệu quả của Chân Nguyên Đan này giống y như những gì mà Tần Trần nói lúc trước, thậm chí chỉ hơn chứ không kém.

Trên đời này không ngờ thực sự có Chân Nguyên Đan thần kỳ như vậy?

Cho dù sớm có chuẩn bị, nhưng khi Chân Nguyên Đan này thật sự xuất hiện ở trước mặt mình, Lưu Quangvẫn không nén được sự khiếp sợ trong lòng.

Tiêu Nhã ngưng trọng nói:

- Ta cũng không ngờ, độ khó luyện chế Chân Nguyên Đan mà Tần Trần đưa lại thấp như vậy, hơn nữa tốc độ cũng nhanh như vậy, theo ta đoán đổi lại là ngươi luyện chế, thời gian mười lăm phút cũng hoàn toàn có thể luyện chế ra một lò.

- Đây là thật sao?

- Ta có cần phải lừa ngươi không?

Mười lăm phút luyện chế ra một lò Chân Nguyên Đan nhị phẩm.

Lưu Quang choáng váng, thiếu chút nữa thì ngã xuống.

Trước kia hắn luyện chế một lò đan dược nhị phẩm nhanh nhất cũng phải mất chừng nửa canh giờ, hiện giờ các chủ không ngờ nói hắn mười lăm phút là có thể luyện chế ra Chân Nguyên Đan nhị phẩm như vậy, cơ hồ là không dám nghĩ.

- Ngươi đã điều tra ra lai lịch của Tần Trần đó chưa?

Tiêu Nhã hỏi.

Lưu Quang vội vàng nói:

- Các chủ, đã điều tra ra rồi, ta tới đây chính là muốn nói với ngươi về chuyện này, Tần Trần đó không ngờ là tôn tử của Định Võ Vương, quán quân kỳ thi cuối năm của học viện Thiên Tinh lần này, hơn nữa kẻ này từng chưa giác tỉnh huyết mạch, cho tới trước đây không lâu mới vừa giác tỉnh, đồng thời lại thể hiện ra thực lực đáng sợ, giống như là đổi thành người khác với.

Đan Các là địa vị gì, chỉ cần dụng tâm tìm kiếm, rất dễ dàng có thể tìm được tư liệu về Tần Trần, Lưu Quang lập tức nói ra tin tức có liên quan tới Tần Trần mà mình tìm được cho Tiêu Nhã.

- Một phế vật, không ngờ trong nửa tháng ngắn ngủi đã thoát thai hoán cốt thành người khác, nhìn những người ở phía sau hắn, đúng là không tầm thường.

Tiêu Nhã bật cười một cách rất có ý vị.

Ba người bọn Lưu Quang ngẩn ra,

- Các chủ đại nhân, ý của ngươi là?

Tiêu Nhã mỉm cười, mắt đẹp nhíu lại:

- Các ngươi sẽ không cho rằng một thiếu niên như hắn, trên người lại có đan phương thượng cổ quý trọng như vậy chứ? Ở sau lưng hắn nhất định có một người cực kỳ cường đại.

- Ngài nói Định Võ Vương?

- Không phải, Định Võ Vương tuy mạnh, nhưng cũng chỉ giới hạn ở Đại Tề quốc mà thôi, mà người phía sau Tần Trần, chẳng những giải quyết được vấn đề phế huyết mạch của hắn, lại khiến hắn có được tạo nghệ luyện dược đáng sợ như vậy, cũng không phải là Đại Tề quốc có thể, thậm chí ngay cả năm nước tây bắc cũng rất khó tìm ra có một người như vậy.

Sắc mặt Tiêu Nhã trở nên ngưng trọng,

- Tạo nghệ trên phương diện luyện dược của người này ít nhất cũng hơn ta mấy lần.

Ba người bọn Lưu Quang không khỏi hít một hơi lạnh.

Cường giả luyện dược còn mạnh hơn các chủ đại nhân mấy lần, chẳng lẽ là Luyện Dược Sư Huyền cấp tứ phẩm? Hay là so với Luyện Dược Sư tứ phẩm còn đáng sợ hơn?

Ba người bọn Lưu Quang chỉ nghĩ thôi trong lòng cũng chấn động vạn phần.

Hơn nữa nghe ý tứ của các chủ đại nhân, cường giả sau lưng hắn thậm chí có khả năng đến từ địa vực khác của đại lục.

Lời đồn Thiên Võ đại lục, cường giả xuất hiện lớp lớp, năm nước tây bắc bọn họ chỉ là ở một góc cực kỳ hẻo lánh của đại lục, cường giả ngoại giới rốt cuộc mạnh cỡ nào, bản thân bọn họ cũng không dám tưởng tượng.

Chỉ là nếu thực sự có cường giả như vậy, vì sao lại tìm tới Tần Trần? Mà không phải người khác?

Dường như hiểu được suy nghĩ của bọn họ, Tiêu Nhã bỗng nhiên cười:

- Các ngươi có phải đang nghĩ, vì sao cường giả như vậy lại tìm tới người như Tần Trần? Ta lúc ban đầu cũng không minh bạch, nhưng cẩn thận nghĩ lại, mới nghĩ ra nguyên nhân, mẫu thân Tần Nguyệt Trì của Tần Trần, các ngươi chắc có nghe nói chứ?

- Chính là Tần Nguyệt Trì, năm đó có danh xưng đệ nhất mỹ nhân của Đại Tề quốc ta, người cự tuyệt chiếu lệnh của đương kim bệ hạ, rời nhà bỏ đi, về sau lại mang về Tần Trần ư?

Đám người Lưu Quang sửng sốt, việc này sao lại có liên quan tới Tần Nguyệt Trì?

- Nữ tử như Tần Nguyệt Trì, tuy ta được gặp, nhưng cũng biết, nàng này có thể cự tuyệt chiếu lệnh của đương kim bệ hạ, nhất định là một nữ tử tài nghệ cực cao.

Tiêu Nhã mỉm cười nói:

- Phải biết rằng, khi hoàng đế Đại Tề quốc Triệu Cao còn trẻ, không phải là một người bình thường, mà là tài hoa hơn người, túc trí đa mưu, dung mạo cũng tuấn lãng, xứng đáng được gọi là phong lưu phóng khoáng, Tần Nguyệt Trì vì sap lại hối hôn, bỏ nhà ra đi, lại ở bên ngoài sinh hạ Tần Trần với người khác, nam nhân có thể chiếm được Tần Nguyệt Trì, các ngươi cảm thấy sẽ là người bình thường sao?

- Nhưng ngoại giới không phải có người nói, Tần Nguyệt Trì là ở bên ngoài bị người ta...

Lúc này Trần Mộ đột nhiên nghi hoặc nói.

- Câm mồm.

Sắc mặt Tiêu Nhã trầm xuống, phượng phượng sắc bén:

- Trần Mộ, ngươi biết ngươi đang làm gì không? Ta không muốn nghe thấy những lời như vậy từ trong miệng ngươi nói ra một lần nào nữa đâu.

- Vâng.

Trần Mộ hoảng sợ, đầy đầy mồ hôi lạnh.

Tiêu Nhã nhìn hắn với vẻ không vui:

- Những lời lung tung như vậy, chỉ là lời nói của một số kẻ ghen tị, ngươi không ngờ cũng tin được, huống chi, hiện tại Tần Trần đang hợp tác với Đan Các chúng ta, sau khi trở về, lập tức viết bản kiểm điểm đi, đồng thời tự đóng cửa ngày, luyện xong ba mươi lò đan dược nhất phẩm mới được ra ngoài.

Trần Mộ mặt như đưa đám, hận không thể tát cho mình một cái, ai bảo mình mồm thôi, giờ thì hay rồi, bị cấm cửa rồi.

Mười ngày luyện chế ra ba mươi lò đan dược nhất phẩm, đây quả thực là muốn giết người.

Chỉlà ở trước mặt Tiêu Nhã, hắn cũng không dám phản bác, chỉ gật đầu, không ngừng thừa nhận sai lầm.

Lưu Quang nghi hoặc nói:

- Các chủ, ý tứ mà ngươi muốn nói, thuộc hạ minh bạch, có điều thuộc hạ có một nghi hoặc, chính là nếu bên cạnh Tần Trần đó cao nhân như vậy, vì sao còn bảo các chủ ngài thu thập tài liệu, luyện chế đan dược cho hắn?

Đôi mi thanh tú của Tiêu Nhã hơi nhíu lại, suy nghĩ sâu xa:

- Đây cũng là chỗ mà ta không nghĩ ra, có điều những cái này cứ để sau rồi tính, dù sao đây cũng chỉ là suy đoán của ta, việc chúng ta phải làm tiếp theo là mau chóng đưa ra tiêu thụ Chân Nguyên Đan nhị phẩm này.

- Còn nữa...

- Lưu Quang, chuyện thu thập chuyện sẽ giao cho ngươi, bất kể trả giá bao nhiêu, cũng cần phải thu thập thu thập tất cả tài liệu trước thời hạn Tần Trần đưa ra.

Lưu Quang vội vàng gật đầu:

- Vâng.

- Được rồi, ai đi làm việc nấy đi.

Nhìn mấy viên Chân Nguyên Đan nhị phẩm còn lại trước mặt, ánh mắt Tiêu Nhã chớp động, nàng ta đã có thể tưởng tượng, khi Đan Các đưa một đan dược đi trước thời đại như vậy ra thị trường, sẽ tạo thành náo động lớn cỡ nào đối với thị trường đan dược của Đại Tề quốc.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️