Lúc trước khi thí nghiệm thuốc, ba người bọn Lưu Quang chỉ dính một chút thuốc bột, tìm hiểu một chút công hiệu của đan dược chứ vẫn chưa có hiểu biết đầy đủ đối với cả viên đan dược.
Hiện giờ sau khi dùng xong, lập tức kinh như thiên nhân.
- Tần Trần, ngươi là chuẩn bị cho Đan Các chúng ta kinh doanh loại đan dược này à?
Lưu Quang kích động nói.
Đây quả thực chính là cách mạng trong giới đan dược, không thể không khiến bọn họ kích động.
- Nói nghe thử suy nghĩ của ngươi đi.
Tiêu Nhã biết người như Tần Trần, trong lòng tuyệt đối đã có ý tưởng của mình.
Gật gật đầu, Tần Trần nói:
- Đúng vậy, ta là chuẩn bị giao loại đan dược này cho Đan Các vận doanh, ta sẽ không bán phương pháp luyện chế đan dược này, chỉ chia phần trăm, năm năm, phí tổn dược liệu các ngươi phụ trách, phí tổn luyện chế cũng là các ngươi phụ trách, ta chỉ lấy lợi nhuận.
Lời này vừa nói ra, đám người Lưu Quang đều há hốc miệng.
Không cung cấp dược liệu, thậm chí không tham dự luyện chế, lại muốn chia năm phần lợi nhuận, đây đâu phải là hợp tác, quả thực là đang cướp bóc mà.
- Các hạ cũng quá tham lam rồi.
- Ngươi chẳng làm gì, chỉ cung cấp phương pháp luyện chế, lại lấy đi năm thành lợi nhuận, đùa gì thế.
- Các hạ coi Đan Các chúng ta là gì?
Trần Mộ và Âu Dương Thành không nhịn được mà gào lên, ai nấy lòng đầy căm phẫn.
- Tần Trần, ăn chia như vậy có phải là hơi quá không, tuy đan phương là ngươi cung cấp, nhưng ngươi tốt xấu gì cũng là một phần tử của Đan Các mà.
Ngay cả Lưu Quang cũng có chút bất mãn.
- Chính bởi vì ta cũng là một phần tử của Đan Các, mới lấy năm phần, nếu không sẽ không phải là tỉ lệ ăn chia này đâu.
- Giao dịch đan phương, Đan Các ta cũng không phải chưa từng làm, nhưng trước nay chỉ là mua đứt, cho dù là ăn chia, cũng chỉ là một bộ phận nhỏ nhất, loại chia năm năm giống như các hạ, Đan Các ta vẫn chưa bao giờ làm cả. Huống chi, Chân Nguyên Đan nhất phẩm của ngươi tuy đặc biệt, nhưng lợi nhuận của nó rất mỏng, Đan Các ta vừa phải bỏ công lại phải bỏ ra cả tài liệu, còn chia cho ngươi năm thành, các hạ không cảm thấy có chút nực cười sao?
Tiêu Nhã lắc đầu, Chân Nguyên Đan nhất phẩm của nhất phẩm đích xác rất đặc thù, nhưng vẫn chưa đáng để Đan Các phải trả giá lớn như vậy.
- Ta có nói giao dịch chỉ là Chân Nguyên Đan nhất phẩm à?
Tần Trần khẽ cười nói.
Đồng tử co rút lại, Tiêu Nhã nhướng mày:
- Ngươi có ý gì?
- Chỗ ta còn có một loại đan phương thượng cổ của Chân Nguyên Đan nhị phẩm, dược liệu cần thiết chỉ bằng bảy thành phí tổn của Chân Nguyên Đan nhị phẩm bình thường, nhưng công hiệu của nó lại là gấp đôi Chân Nguyên Đan nhị phẩm bình thường, hơn nữa độ khó luyện chế cũng thấp hơn Chân Nguyên Đan nhị phẩm bình thường được bán ở chợ rất nhiều, không biết Đan Các có hứng thú hay không?
Tần Trần mỉm cười nói.
- Ngươi nói gì?
Tiêu Nhã Vốn đã khôi phục trấn định, lại một lần nữa chấn động, thậm chí so với lúc trước còn khiếp sợ hơn:
- Ngươi còn có đan phương của nhị phẩm giống như loại Chân Nguyên Đan nhất phẩm này à?
Tiêu Nhã không thể bình tĩnh được nữa.
Chân Nguyên Đan nhị phẩm khác với Chân Nguyên Đan nhất phẩm, ở chợ, thế lực có thể luyện chế Chân Nguyên Đan nhất phẩm rất nhiều, cho nên lợi nhuận bị chia ra rất mỏng.
Cho dù thay bằng phối phương mới của Tần Trần, nhưng bởi vì phải chia cho Tần Trần một nửa lợi nhuận, khiến cho Đan Các cho dù luyện chế nhiều tới mấy cũng chỉ là kiếm chút tiền xu.
Nhưng Chân Nguyên Đan nhị phẩm thì khác.
Đan dược nhị phẩm đầu tiên là có rất ít thế lực luyện chế.
Tiếp theo, lợi nhuận của nó rất lớn, cho dù chia cho Tần Trần một nửa, chỉ cần thực sự có công hiệu như vậy, Đan Các vẫn có thể kiếm một khoản lớn.
Càng quan trọng hơn là, loại Chân Nguyên Đan nhị phẩm này vừa lên khung, Chân Nguyên Đan khác ở chợ hết thảy đều phải hạ giá, náo động tạo ra sẽ tuyệt đối kinh người.
Đây là lũng đoạn thị trường, lợi nhuận kếch xù mà lũng đoạn thị trường mang đến, nghĩ một chút thôi cũng khiến người ta toàn thân run rẩy rồi.
- Đây là đan phương, Tiêu Nhã các chủ có thể xem qua.
Tần Trần từ trên người lấy ra một tờ giấy, đưa tới.
Tờ giấy rất đơn sơ, chữ viết bên trên cũng giống như là vừa mới viết xuống không bao lâu.
Nhưng Tiêu Nhã vừa cầm đan phương liền biết nội dung có viết bên trên rất có khả năng là thật.
Dược liệu bên trên ghi lại có không ít chênh lệch với Chân Nguyên Đan ở chợ, nhưng trong những dược liệu khác nhau lại có thể tìm được một loại quan hệ cân bằng vi diệu.
Phí tổn của những dược liệu này đích xác cũng chỉ có bảy thành của Chân Nguyên Đan nhị phẩm ở chợ.
Lúc này, Tiêu Nhã nhìn Tần Trần, không còn giữ được vẻ bình tĩnh như lúc ban đầu, mà là vô cùng khiếp sợ.
Kẻ này rốt cuộc là ai? Loại đan phương nghịch thiên này, một thiếu niên như hắn làm sao mà có được?
- Các chủ đại nhân, đan phương này... Là thật sao?
Đám người Lưu Quang cũng ghé tới, không nhịn được mà kiễng chân chờ đợi, rụt rè hỏi.
Nếu đan phương này là thật, vậy thì Đan Các phát tài to rồi.
- Có chín thành xác suất trở lên là thật, hơn nữa nếu loại đan dược này này thực sự có công hiệu như hắn nói, một khi đưa vào sản xuất, chẳng những là Đại Tề quốc chúng ta, thậm chí là thị trường Chân Nguyên Đan của năm nước tây bắc đều sẽ bị trùng kích.
Sắc mặt Tiêu Nhã trở nên ngưng trọng.
- Không biết điều kiện ta định ra, Đan Các có chấp nhận không, nếu Đan Các không chấp nhận, ta cũng không muốn lãng phí thời gian nữa, tin rằng nơi như Tụ Bảo lâu, đối với đan phương Chân Nguyên Đan nhị phẩm này nhất định cũng sẽ vô cùng cảm thấy hứng thú.
Thấy Tiêu Nhã chậm chạp không lên tiếng, Tần Trần đứng lên, làm bộ muốn đi.
- Các hạ chậm đã.
Tiêu Nhã vội vàng đứng lên, không còn vẻ bình tĩnh như lúc ban đầu.
Nàng ta không thể không sốt ruột, trước mắt mà nói, thị trường đan dược quốc phân làm hai loại, một loại là thị trường cấp thấp, định mức của Đan Các đã bị các thế lực đan dược lớn khác chia bảy tám phần, mà Đan Các cũng không bỏ ra quá nhiều tinh lực để mở rộng phương diện này.
Loại thứ hai chính là thị trường cao cấp.
Thị trường cao cấp lấy đan dược như Chân Nguyên Đan nhị phẩm làm chủ, trước mắt vẫn nằm trong tay Đan Các, nhưng, thế lực khác đều muốn thẩm thấu vào, đoạt lấy thị trường của Đan Các.
Chỉ là bởi vì số lượng Luyện Dược Sư của Đan Các nhiều nhất, tu vi cũng là cao nhất, có tồn tại hàng rào kỹ thuật, mới khiến cho Đan Các vẫn có thể bảo trì được ưu thế.
Nhưng một khi loại Chân Nguyên Đan nhị phẩm trong tay Tần Trần được đưa ra thị trường, bất kỳ thế lực nào nắm trong tay loại đan dược này đều có thể dùng tốc độ nhanh nhất giết vào thị trường cao cấp, đồng thời sẽ chiếm giữ được định mức lớn nhất của thị trường đan dược loại tu luyện.
Đến lúc đó, Đan Các chẳng những không thể khai thác phát triển thị trường mới, còn có thể mất đi định mức vốn có, sau đó thì bị chèn ép.
Quan trọng nhất là, Tiêu Nhã lờ mờ có một loại cảm giác, lần này nếu mình mất đi cơ hội hợp tác với Tần Trần, trong tương lai không lâu, nàng ta nhất định sẽ hối hận.
Tuy không rõ loại cảm giác này là từ đâu mà đến, nhưng nhìn Tần Trần bình tĩnh trước mặt, loại cảm giác này ở trong lòng Tiêu Nhã càng trở nên mãnh liệt.
- Được, ta đáp ứng ngươi, chỉ cần đan phương trong tay ngươi có công hiệu như lời ngươi nói, ta có thể trực tiếp làm chủ, Đan Các ta cần, chỉ là tỉ lệ ăn chia.
- Năm năm, bớt một phần cũng không được, ta tin loại đan dược như vậy, cho dù là chia năm năm thì Đan Các ngươi vẫn có lời!
Lắc đầu lắc đầu.
Tiêu Nhã do dự một chút, cắn răng một cái nói:
- Được, không thành vấn đề.
Nàng ta nhìn Tần Trần với vẻ căm giận, tiểu tử này, nhìn thì trẻ tuổi, nhưng khi đàm phán quả thực là một bước cũng không nhường.