- Gặp Hỏa Diễm Hùng Sư, rõ ràng còn có biện pháp này thoát thân, phương pháp này, thời điểm ta viết đề mục cũng không nghĩ tới, so với ta định ra phương pháp, thì dễ dàng hơn nhiều.
- Còn có đề mục này, dùng Hôi Tẫn Thảo đi phân giải độc tố của Ngân Hoàn Hạt, hắn là làm sao nghĩ ra được?
- Còn có cái này...
Trong khoảng thời gian ngắn, Lưu Quang hoàn toàn rung động ở trong đáp án của Tần Trần.
Kỳ thật hắn viết mỗi một đề mục, trong nội tâm đều có đáp án cố định, cái đáp án cố định này, cũng là hắn cho rằng phương pháp giải quyết tốt nhất.
Thế nhưng chờ hắn chứng kiến đáp án của Tần Trần, hắn mới phát hiện, mình viết đề mục, rõ ràng có người dùng phương pháp tốt hơn giải quyết.
Loại cảm giác này, giống như thể hồ quán đỉnh, để cho Lưu Quang kích động tột đỉnh.
Nếu chỉ một đề mục thì thôi, thế nhưng nhiều đề mục như vậy đều hoàn mỹ giải quyết, có thể thấy được đối phương đối với linh dược và các phương diện phối hợp, đã đạt đến tình trạng lô hỏa thuần thanh, thậm chí còn trên hắn.
- Đáp án như vậy, các ngươi lại đánh trượt, quả thực tức chết ta rồi.
Cầm lấy bút, Lưu Quang nhanh chóng sửa lại.
Không sửa còn may, vừa sửa chữa, ba người đều giật nãy mình, tròng mắt sắp rơi xuống đất, sắc mặt không thể tưởng tượng nổi.
- Điều này sao có thể... Rõ ràng... Rõ ràng hoàn toàn đúng?
Sau khi sửa chữa bài thi, cơ hồ không có một đề sai lầm, max điểm, hoàn toàn đúng!
- Thiên tài, thiên tài!
Lưu Quang kích động đến toàn thân run rẩy, nếu như chỉ là max điểm bình thường, hắn còn không kích động như vậy, nhưng đối phương là ở trên cơ sở của hắn, cho ra giải quyết hoàn mỹ, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
- Cho ta xem xem, thí sinh này tên gì? Tần Trần, hắn ở đâu? Lập tức hắn gọi đến, để cho hắn tham gia đợt khảo hạch thứ hai, ta muốn xem, phương diện thao tác thực tế của người này đến cùng thế nào!
Lưu Quang xiết chặt hai đấm, toàn thân run rẩy.
Tần Trần gì kia, phương diện lý luận mạnh như thế, chỉ cần ở phương diện thao tác thực tế đạt tới trình độ bình thường, thì hoàn toàn có thể chiêu vào dưới trướng của mình.
Thiên tài như vậy một khi bồi dưỡng, đạt tới độ cao như mình cũng không phải không có khả năng.
- Không tốt!
Nghe Lưu Quang nói, biểu lộ vốn khiếp sợ của Âu Dương Thành giật mình bừng tỉnh, mạnh mẽ đứng lên.
- Làm sao vậy?
- Lưu Quang đại sư, ở trước khi ngài đến, chúng ta đã phái người đi ra ngoài thông tri kết quả, Tần Trần kia được 70 điểm, đã bị đào thải, nói không chừng đã đi rồi.
- Cái gì? Ngươi nói cái gì?
Lưu Quang tức giận đến thiếu chút nữa tát bay Âu Dương Thành:
- Các ngươi có phải Luyện Dược Sư hay không, có năng lực khảo hạch người khác hay không?
Thí sinh ngưu bức như vậy, rõ ràng chỉ cho 70 điểm, trực tiếp đuổi đi, Âu Dương Thành và Trần Mộ là làm ăn như thế nào?
- Chúng ta...
Âu Dương Thành và Trần Mộ nghẹn đỏ mặt, cả buổi nói không ra lời.
Bọn hắn cũng không thể nói, mình là vì xem tiểu tử kia khó chịu, cho nên có cái nhìn phiến diện?
Nếu như vậy, bọn hắn sẽ càng xong đời.
Nhưng nếu nói mình vì không nhìn ra đáp án của đối phương tinh diệu, cho nên chấm sai, vậy cũng không được.
Như thế chẳng phải nói rõ, mình ở phương diện luyện dược còn không bằng một thiếu niên?
Trong khoảng thời gian ngắn, sắc mặt hai người đỏ lên, hận không thể có một cái lỗ chui vào.
- Được rồi, lập tức theo ta đi ra ngoài, xem Tần Trần đến cùng đã đi chưa, nếu như đi rồi, các ngươi tự biết hậu quả.
Lưu Quang nổi giận gầm lên một tiếng, vội vã đi ra ngoài.
Chính như Trần Mộ và Âu Dương Thành nói, thời điểm Lưu Quang kiểm tra bài thi của Tần Trần, một Luyện Dược học đồ bên người Âu Dương Thành đã đi ra ngoài.
Bên ngoài, mọi người vốn đang nghị luận nhao nhao, có chút ầm ĩ, nhìn thấy người tới, tất cả đều nghiêm túc.
- Là dược đồng Vương Tuấn bên người Âu Dương Thành đại sư.
- Người này cũng là một Luyện Dược học đồ, nhưng vận khí tốt, nửa năm trước được Âu Dương Thành đại sư nhìn trúng, cho ở bên cạnh học tập, nghe nói chỉ học nửa năm, người này liền từ học đồ trung cấp lên tới học đồ cao cấp.
- Có thể đi theo một Luyện Dược Sư học tập thật quá tốt, tốc độ tăng lên tự nhiên rất nhanh.
- Hư, Vương Tuấn đi ra nhất định là công bố kết quả, mọi người im lặng.
- Thật khẩn trương, nếu ta có thể thông qua vòng thứ nhất thì tốt rồi.
Mọi người nghị luận nhao nhao, tất cả đều khẩn trương, mở to mắt nhìn người tới.
- Hiện tại đã có thành tích của vòng khảo hạch thứ nhất, ngươi lại còn bình tĩnh như vậy, xem xong thành tích công bố, ngươi còn có thể tiếp tục bình tĩnh như vậy hay không.
Hoàng Ngọc Linh nhìn Tần Trần mặt không biểu tình, không khỏi lạnh lùng cười cười.
Đến lúc này còn bình tĩnh như vậy, tâm lý tố chất thật rất tốt, ah, có lẽ phải nói một cách khác, là da mặt đủ dày.
Đổi lại người bình thường, biết mình căn bản không thông qua khảo hạch, sao còn có thể an tâm ngồi ở chỗ này như vậy, đã sớm xấu hổ rời đi rồi.
Nhưng hắn ngược lại tốt, rõ ràng bình tĩnh như vậy, như mình thật có thể thông qua vậy.
Quả thực quá biết giả bộ rồi.
- Trải qua Âu Dương đạo sư và Trần Mộ đại sư phê duyệt, thành tích vòng thứ nhất đã có, hiện tại công bố kết quả.
Vương Tuấn lấy ra một tờ giấy, cao giọng nói:
- Thông qua vòng khảo hạch thứ nhất theo thứ tự là, Lâm Nguyên, 90 điểm.
- Ah, là ta, là ta!
Trong đám người, một trung niên ba bốn mươi tuổi nhảy dựng lên, hưng phấn nói.
- Ha ha, ta khảo thi mười lăm lần, lần này là lần đầu tiên thông qua, hơn nữa thông qua là đề thi của Lưu Quang đại sư, ta thật lợi hại.
Mọi người hâm mộ nhìn về phía hắn, ánh mắt lửa nóng.
Có thể thông qua vòng thứ nhất, nói rõ cách trở thành một Luyện Dược Sư nhất phẩm đã bước ra một bước kiên cố nhất, chỉ cần vận khí tốt, thông qua hai đợt kế tiếp cũng không phải vấn đề quá lớn.
- Được rồi, yên tĩnh.
Vương Tuấn nhíu mày, vung tay lên, tất cả mọi người an tĩnh lại.
- Thứ hai, Tôn Nguyên, 90 điểm.
- Là ta!
Tiếng nói vừa ra, một thanh niên gầy giống như khỉ đi ra, vẻ mặt kinh hỉ, khóe miệng cười nở hoa.
- Cái thứ ba, Từ Tĩnh, 90 điểm.
Một nữ tử hai ba mươi tuổi, dung mạo có chút tú lệ cao ngạo đi ra.
Nàng không có giống như hai người trước hưng phấn hét lớn, phảng phất như cực kỳ trấn định, nhưng thần sắc trong mắt vẫn bại lộ nội tâm của nàng kích động.
- Thứ tư, Chu Đào, 91 mươi điểm.
- Ha ha, ta biết ngay, lúc này đây khảo hạch Luyện Dược Sư, ta nhất định sẽ thông qua.
Một thanh niên hơn hai mươi tuổi đi ra, biểu lộ lạnh nhạt, khóe miệng mỉm cười, thần sắc tràn ngập tự tin, giống như sớm đã biết mình sẽ thông qua.
- Là Chu Đào.
- Thật trẻ, nghe nói năm nay hắn mới hai mươi lăm tuổi.
- Ahhh, nếu lúc này đây hắn có thể thông qua khảo hạch, chẳng phải hai mươi lăm tuổi liền trở thành một Luyện Dược Sư chính thức rồi sao?
- Tiền đồ bất khả hạn lượng.