Reng reng reng!
Rất nhanh, đã đến giờ nộp bài thi rồi.
- Lúc này đây đề mục thật rất khó ah.
- Đặc biệt là đề tổng hợp phía sau, xem ra lần này lại không thông qua được rồi.
- Ông trời ơi, sao ta xui xẻo như vậy chứ!
Tất cả người khảo hạch đều sầu mi khổ kiểm, than thở, nộp bài thi rồi đi ra.
- Đều đi ra ngoài đi, ở bên ngoài chờ, nếu như thông qua khảo hạch, sẽ thông báo vào vòng tiếp theo.
Trần Mộ và Âu Dương Thành đuổi thí sinh ra ngoài, sau đó chia nhau chấm thi.
- Sai, lại sai rồi.
- Đề tổng hợp một câu không đúng, đây là gia hỏa nào, cũng dám tới tham gia khảo hạch?
Càng chấm, hai người càng tức giận.
Chất lượng của đám thí sinh lần này quá kém, coi như Lưu Quang đại sư ra đề mục khó khăn một chút, cũng không đến mức điểm thấp như vậy.
- Trần Mộ, Âu Dương Thành, vòng khảo hạch thứ nhất đã xong rồi chứ, thông qua được bao nhiêu người?
Đúng lúc này, một lão giả tóc nâu đi tới, mặc Luyện Dược Sư Bào màu nâu xám, ngực thêu một cái lô đỉnh, ở trên có một viền bạc, đại biểu Luyện Dược Sư nhị phẩm.
- Lưu Quang đại sư.
Hai người vội vàng đứng lên, người tới chính là chủ khảo của khảo hạch Luyện Dược Sư lần này, chấp sự Đan Các, Luyện Dược Sư nhị phẩm Lưu Quang.
- Lưu Quang đại sư đã đến rồi, gặp phải ngài ra đề thi, có thể có mấy người thông qua, có thể được hơn 60 điểm, đã coi như ưu tú lắm rồi!
Trần Mộ và Âu Dương Thành cười khổ.
- Hừ, mặc dù ta ra đề mục có chút xảo trá, nhưng đều không khó, chỉ cần cẩn thận phân tích, thì nhất định có thể ra đáp án chính xác, chỉ cần đáp sai, không phải tri thức còn chưa đủ, là người không cẩn thận, người như vậy nếu như thông qua khảo hạch, cái kia sẽ chỉ là sỉ nhục của Đan Các chúng ta.
Lưu Quang đại sư cười lạnh nói.
Luyện Dược Sư ngoại trừ thực lực, trọng yếu nhất là cẩn thận, dù sao luyện chế đan dược quá mức nghiêm túc, một khi xuất hiện sai lầm, luyện phế coi như tốt, người ăn chết thì làm sao bây giờ.
- Ta nhìn xem.
Tùy ý cầm lấy một chồng bài thi, Lưu Quang đại sư nhìn nhìn, nhịn không được cười lạnh.
- Ngươi xem gia hỏa này, ngay cả Dương Cúc Thảo và Dương Cúc Hoa cũng phân không rõ, một cái là dược vật thanh tâm nhuận phế, một cái lại là kịch độc, nếu như loại người này thông qua khảo hạch, về sau luyện chế đan dược, một khi tính sai, trách nhiệm quy ai?
- Còn có cái này, tinh luyện Linh Hương Quả cần dùng sáu loại thủ pháp, hắn chỉ viết năm loại, hết lần này tới lần khác thiếu ngay cái trọng yếu nhất, dược hiệu cũng tinh luyện không ra, còn làm sao luyện đan?
- Ân? Cái này... 70 điểm, có vẻ như thành tích khá tốt, cái gì? Tri thức trụ cột đều hoàn toàn đúng!
Liên tục lật ra mấy bài thi, đột nhiên chứng kiến một bài thi, thần sắc của Lưu Quang khẽ giật mình.
70 điểm chỉ xem như nửa vời, làm hắn khiếp sợ chính là, đề mục trụ cột rõ ràng hoàn toàn đúng.
- Đây là bài thi của một tiểu tử cuồng vọng, ngay cả Luyện Dược học đồ cũng không phải, rõ ràng cũng muốn đến khảo hạch Luyện Dược Sư nhất phẩm, nếu như không phải Đan Các có quy định, ta sớm đã đuổi hắn đi rồi, bất quá là dựa vào học bằng cách nhớ mới đáp đúng, đằng sau đề tổng hợp viết như rắm chó không kêu.
Trần Mộ thấy là bài thi của Tần Trần, nhịn không được giễu cợt nói.
- Ah? Là người nào, ngay cả Luyện Dược học đồ cũng không phải, cũng tới khảo thi Luyện Dược Sư nhất phẩm, hết lần này tới lần khác lại đáp đúng đề mục trụ cột, đề tổng hợp rắm chó không kêu? Ta nhìn xem!
Lưu Quang đến hào hứng, mở bài thi ra, nhìn về phía đề tổng hợp.
- Ân?
Vừa xem xét, Lưu Quang giật nảy mình, bỗng dưng kinh hô một tiếng.
- Đây là...
Hắn nhìn về phía đề thứ nhất, thần sắc kích động, con mắt lồi ra.
- Lưu Quang đại sư ngài cũng thấy đấy, tuy kẻ này phân tích ra nhân tố Huyễn La Thú, nhưng lại để người dùng Tam Diệp Tử Dương Thảo đi ngắt lấy Long Tiên Hương, đây không phải tự tìm đường chết sao.
Trần Mộ giễu cợt nói.
- Diệu, diệu!
Nào ngờ hắn vừa mới nói ra, Lưu Quang đã nhảy lên, ánh mắt kích động, hai tay run rẩy.
- Lại dùng Tam Diệp Tử Dương Thảo đến tăng cường công hiệu của Phá Huyễn Đan, chống cự Huyễn La Thú công kích, hơn nữa thành công ngắt được Long Tiên Hương, đáp án này còn tốt hơn đáp án ta nghĩ, đã thoát ly nguy hiểm, lại nhận được Long Tiên Hương, quả thực quá diệu rồi.
Lưu Quang sợ hãi thán phục, mặt mũi tràn đầy ửng hồng, cực kỳ kích động.
- Lưu Quang đại sư đây là?
Trần Mộ và Âu Dương Thành hoảng sợ, không hiểu ra sao:
- Tam Diệp Tử Dương Thảo không phải chỉ có thể giải trừ ảo giác rất nhỏ sao? Hắn làm như vậy, chẳng khác gì muốn chết, sao lại...
- Các ngươi biết cái gì!
Lưu Quang quát lớn, tán thán nói:
- Công hiệu của Tam Diệp Tử Dương Thảo đích thật là bài trừ ảo giác rất nhỏ, hiệu quả chỉ có một phần năm đến một phần mười của Phá Huyễn Đan, nhưng nó lại có thể ở trong thời gian ngắn tăng lên công hiệu của Phá Huyễn Đan, khiến cho công hiệu của Phá Huyễn Đan tăng lên gấp đôi, mà thủ đoạn công kích duy nhất của Huyễn La Thú là tinh thần xung kích, chỉ cần ở trong hai mươi hô hấp ngắt được Long Tiên Hương, thì không có chút nguy hiểm nào.
- Ách? Nói như vậy, đề mục này hắn đáp đúng rồi?
Âu Dương Thành ngạc nhiên nói.
- Đâu chỉ đúng, mà là hoàn mỹ, đây mới thực là đáp án tiêu chuẩn.
- Hí!
Âu Dương Thành nhịn không được hít một hơi lãnh khí, Trần Mộ thì ngây dại.
- Để ta xem tiếp nào.
Lưu Quang không để ý tới biểu lộ của hai người, vội vã nhìn đề mục tiếp theo, vừa xem xét, lại lần nữa khiếp sợ.
- Dùng Chu Vương Thảo hỗn hợp với huyết dịch Bạch Nhận Độc Chu, hoặc dùng lá non của Hoa Diệp Thụ thay thế huyết dịch, bôi lên miệng vết thương, lại đi đánh chết Bạch Nhận Độc Chu, cái này... trời ạ, gia hỏa này đến cùng là làm sao nghĩ ra biện pháp hay như thế?
- Lưu Quang đại sư, chẳng lẽ đề này cũng đúng sao?
Khóe miệng Âu Dương Thành co giật.
- Há chỉ đúng đơn giản như vậy, quả thực là hoàn mỹ.
Lưu Quang quả thực muốn điên, vẻ mặt rung động, giải thích nói:
- Huyết dịch của Bạch Nhận Độc Chu có kịch độc, nhưng Chu Vương Thảo lại có thể trung hoà độc tố trong máu Bạch Nhận Độc Chu, thoa ở trên vết thương, sẽ làm độc tố xâm nhập trong cơ thể mất đi hiệu lực vài giờ, trừ cái đó ra, lá cây của Hoa Diệp Thụ cũng có hiệu quả này, chỉ là thời gian ngắn một tí.
- Nhưng như thế độc tố vẫn không có giải trừ, hơn nữa đằng sau dùng yêu hạch của Bạch Nhận Độc Chu làm gì? Tuy yêu hạch có thể luyện chế đan dược, nhưng năng lượng bên trong cực kỳ pha tạp, trực tiếp nuốt, cái này không phải tìm chết sao?
- Ngươi biết cái gì chứ.
Lưu Quang đại sư nổi giận mắng:
- Bạch Nhận Độc Chu mạnh nhất đúng là kịch độc, chỉ cần ở trong thời gian ngắn, không e ngại độc tố của nó, một võ giả Nhân cấp bình thường cũng có thể đánh chết, mà yêu hạch của Bạch Nhận Độc Chu, tuy năng lượng pha tạp, nhưng kết hợp Chu Vương Thảo, lại có thể triệt để tiêu trừ độc tố lưu lại trong người, chính bởi vậy, người này không chỉ thanh lý toàn bộ độc tố, hơn nữa còn đánh chết Bạch Nhận Độc Chu, nhận được tài liệu trên người nó.
- Cái đáp án này, quả thực còn tốt hơn của ta, giải quyết quá hoàn mỹ, ta sát, đáp án như vậy, các ngươi lại cho không điểm, là óc heo sao?
Lưu Quang vừa nói, vừa nhìn về phía đề mục thứ ba.
- BA~!
Vừa xem xét, Lưu Quang vỗ đùi.
- Diệu!