Vũ Thần Chúa Tể

Chương 108: Trần mộ dược sư

Chương Trước Chương Tiếp

Mặc dù Luyện Dược học đồ không phải chức nghiệp chính thức, nhưng đại biểu cho người này ở phương diện luyện dược đã có sơ bộ hiểu rõ, ít nhất biết cách dùng một số dược liệu, trạng thái lò luyện đan, thủ pháp khống chế hỏa hầu, là điều kiện tiên quyết để trở thành Luyện Dược Sư.

Bởi vì luyện chế đan dược là một quá trình hết sức phức tạp, ở các phương diện đều phải làm được hoàn mỹ vô khuyết, bằng không thì một khi luyện chế đan dược thất bại, phí phạm tài liệu là nhẹ, nếu hại chết người thì vấn đề sẽ rất nghiêm trọng.

Rất nhiều Luyện Dược học đồ dù chưa từng luyện chế qua đan dược, nhưng ít nhiều sẽ từng quan sát Luyện Dược Sư ra tay, thậm chí làm trợ thủ cho Luyện Dược Sư.

Nhưng thiếu niên trước mặt này ngay cả Luyện Dược học đồ cũng không phải, đã muốn đến kiểm tra Luyện Dược Sư, không phải là mở miệng nói đùa sao?

- Đã không có văn bản rõ ràng quy định, thì ngươi có lý do gì cự tuyệt!

Thái độ của Tần Trần cũng khó chịu.

Làm một chuyện tốt sao lại khó khăn đến như vậy?

Luyện Dược học đồ chỉ là quy tắc ngầm dùng ở Đan Các mà thôi, dùng để định danh một số người làm trợ thủ cho Luyện Dược Sư.

Chức nghiệp như vậy căn bản không được Đan Tháp nghiệm chứng, nói cách khác Đan Tháp không thừa nhận loại thân phận Luyện Dược học đồ này.

Nhưng đối phương lấy việc mình không phải Luyện Dược học đồ đến cự tuyệt mình xin khảo hạch Luyện Dược Sư, chẳng phải là làm loạn sao?

- Quy định, ta nói chính là quy định, ngươi một gia hỏa ngay cả Luyện Dược học đồ cũng không phải, cũng muốn đến khảo hạch Luyện Dược Sư, mau tránh ra cho ta!

La quản sự trầm mặt xuống.

Gia hỏa này sao cứ bảo không phải Luyện Dược Sư học đồ thì không thể khảo hạch chứ, không phải là muốn làm loạn sao?

- Ngươi? Ngươi đại biểu cho Đan Các hay Đan Tháp!

Một quản sự ghi danh nho nhỏ mà thôi cũng đám nói càn, Tần Trần nhịn không được tức giận.

Bên cạnh, Hoàng Ngọc Linh thấy một màn như vậy thì nhịn không được cười nhạt, gia hỏa này lại muốn đánh nhịp với La quản sự, muốn tìm chết sao?

Quả nhiên nghe Tần Trần nói, La quản sự giận tím mặt, hơi nheo mắt lại.

- U, ngươi lại còn nghe qua Đan Tháp?

La quản sự cười nhạo:

- Các hạ, đừng trách ta nói khó nghe, chỗ này chính là Đan Các, nếu ngươi còn dám làm loạn, đừng trách bản quản sự không khách khí sai người đuổi ngươi ra ngoài.

Tiểu tử này lại dám dương oai ở Đan Các, ăn gan hùm mật gấu rồi sao.

- Ta ngược lại muốn nhìn ngươi lớn hơn hay Đan Tháp lớn hơn.

Tần Trần hừ lạnh một tiếng, cũng nổi giận.

- Xảy ra chuyện gì?

Đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh vang lên, từ căn phòng sau lưng La quản sự, đột nhiên đi ra một lão giả, ánh mắt không giận tự uy.

- Bên trong sắp bắt đầu khảo hạch Luyện Dược Sư, các ngươi ở ngoài làm ồn còn thể thống gì.

- Trần Mộ dược sư.

Nhìn thấy người đến, La quản sự và Hoàng Ngọc Linh cả kinh, vội vàng hành lễ.

Trần Mộ là một Luyện Dược Sư nhất phẩm của Đan Các, cũng là một trong những giám khảo kỳ khảo hạch Luyện Dược Sư lần này.

- Là vị khách nhân này, hắn không có kiểm chứng học đồ lại muốn tham gia khảo hạch Luyện Dược Sư, ta nói hắn còn không nghe, ngài bảo đây không phải là đang gây rối sao.

La quản sự chảy mồ hôi trán, khẩn trương nói.

- Không có kiểm chứng học đồ đã muốn đến khảo hạch Luyện Dược Sư?

Trần Mộ nhàn nhạt nhìn Tần Trần, trầm giọng nói:

- Người trẻ tuổi, làm người không nên quá mơ mộng xa vời, nếu ngươi muốn khảo hạch Luyện Dược Sư, trước tiên trở thành một tên Luyện Dược học đồ đi, Luyện Dược Sư không dễ dàng như ngươi nghĩ.

Dứt lời, xoay người chuẩn bị đi vào phòng.

- Nhìn các hạ hẳn là một Luyện Dược Sư nhất phẩm, nhưng ngay cả quy tắc cơ bản của Đan Tháp cũng không rõ ràng. Đan Tháp tôn chỉ là hết thủy đều có khả năng, bất luận kẻ nào đều có thể trở thành Luyện Dược Sư. Nhưng các hạ lại chế giễu, ngay cả cơ hội khảo hạch cũng không cho ta, ha hả, ta rất nghi ngờ các hạ có phải là một Luyện Dược Sư thật sự hay không?

Tần Trần sờ mũi, lạnh lùng nói.

- Hắn nói gì vậy?

- Trời, tiểu tử này dám nói Trần Mộ dược sư như vậy!

Hoàng Ngọc Linh và La quản sự triệt để há hốc mồm, tim sắp nhảy ra, khẩn trương muốn bỏ chạy.

Tiểu từ này điên rồi, đây chính là Trần Mộ đại sư, là Luyện Dược Sư chính thức, đã trải qua chứng thực của Đan Các, tiểu tử này dám bảo Trần Mộ dược sư không phải Luyện Dược Sư, đây là muốn chết sao?

Coi như muốn chết cũng đừng kéo chúng ta vào chứ.

Lúc này Hoàng Ngọc Linh và La quản sự thật muốn khóc, sớm biết tiểu tử này là thằng điên, mính nên trước tiên đuổi hắn ra ngoài, hiện tại chọc giận Trần Mộ đại sư, xong, địa vị của mình ở trong lòng Trần Mộ dược sư khẳng định sẽ giảm đi nhiều.

- Tiểu tử ngươi nói gì đó, dám nghi vấn Trần Mộ dược sư.

- Làm càn, thật làm càn.

- Trần Mộ dược sư cứ yên tâm, ta lập tức đuổi tiểu tử này ra ngoài, tuyệt đối không làm phiền đến khảo hoạch của ngài.

La quản sự nhảy đến, thật sợ Tần Trần lại nói lời gì kinh thiên.

- Chậm đã!

Trần Mộ quay đầu quát lạnh một tiếng, đôi mắt như lợi nhận lạnh lùng nhìn Tần Trần, lạnh giọng nói:

- Ngươi nói cái gì?

La quản sự không ngừng kêu khổ, xem bộ dáng này thì Trần Mộ dược sư giận thật rồi.

Đều do tiểu tử này, muốn tìm chết cũng phải tìm trường hợp chứ!

- Ta nói là, ta rất nghi ngờ các hạ đến cùng có phải là Luyện Dược Sư hay không!

Tần Trần xem nhẹ ánh mắt của Trần Mộ, nói:

- Đan Tháp ở Vũ Thần lịch năm 1168 ban bố ra phương pháp khảo hạch Luyện Dược Sư mới nhất, trong đó có điều khoản bổ sung đầu tiên, ở điều thứ 5 dòng thứ 8 quy định rõ ràng: Bất luận kẻ nào, ở bất kỳ cơ cấu nào của Đan Tháp, đều có thể tiến hành khảo hạch Luyện Dược Sư, Đan Các không được dùng bất kỳ lý do gì cự tuyệt. Nếu các hạ là một Luyện Dược Sư, thì không thể ngay cả quy định này cũng không biết chứ?

- Nếu ta báo chuyện này đến Đan Tháp, các hạ sẽ bị trừng phạt gì, chính các ngươi phải rõ ràng.

Tần Trần cười nhạt.

Con ngươi của Trần Mộ co rút, nhìn Tần Trần chăm chú, trong lòng hơi kinh hãi.

Thiếu niên trước mặt này đến tột cùng là ai, thậm chí ngay cả quy định này cũng biết?

Thân là Luyện Dược Sư, Trần Mộ sao không biết điều khoản theo như lời Tần Trần nói, năm xưa ở năm 1168, Đan Tháp xác thực tu bổ một điều khoản bổ sung như vậy.

Thêm vào, cũng là vì tưởng niệm một vị Luyện Dược Sư tên Hoa La Huyên.

Người này sinh ra ở một đại lục hẻo lánh, từ nhỏ không tiếp thụ qua tri thức luyện dược chính thống, nhưng hắn đối với luyện dược lại hết sức hứng thú, một lòng đắm chìm trong việc nghiên cứu luyện dược.

Nguyện vọng cả đời của hắn chính là trở thành một Luyện Dược Sư chân chính.

Nhưng bởi vì hắn không có tiếp nhận học tập chính thống như Luyện Dược Sư khác, nên ngay cả tư cách tham gia khảo hạch Luyện Dược Sư cũng không có, thậm chí ở lúc 40 tuổi, đã có khả năng luyện chế ra rất nhiều loại đan dược, vẫn không cách nào lấy được cơ hội khảo hạch.

Nhưng hắn không chịu thua, một lòng nghiên cứu luyện dược, mà bởi vì hắn chưa bao giờ tiếp nhận qua học tập luyện dược chính thống, nên ngược lại làm cho hắn ở luyện dược đi ra một con đường bất đồng với những người khác.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️