Vũ Thần Chúa Tể

Chương 107: Kiểm chứng học đồ

Chương Trước Chương Tiếp

- Nơi khảo hạch của Đan Các các ngươi là ở chỗ nào? Mang ta đến đó.

Nghĩ đến đây, Tần Trần không nghĩ nhiều nữa trực tiếp hỏi.

- Ngươi còn muốn khảo hạch Luyện Dược Sư?

Không nghe thì tốt, nhưng nghe được lời này, Hoàng Ngọc Linh tức đến muốn nổ phổi.

Nàng đã sớm nhận định Tần Trần là muốn tiếp cận mình, mình dẫn hắn đi cả buổi nhìn đan dược, nhưng ngay cả một viên đan dược đối phương cũng không mua, đã vậy coi như tận tình tận nghĩa, bây giờ lại còn muốn đi kiểm tra Luyện Dược Sư nữa.

Sao không nhìn lại đức hạnh của mình chứ.

Luyện Dược Sư tùy tiện là có thể thi được sao?

Làm phục vụ viên ở Đan Các, Hoàng Ngọc Linh đã thấy rất nhiều Luyện Dược học đồ kiểm tra cả đời cũng không thể trở thành Luyện Dược Sư chính thức, tiểu tử này hay rồi, trước mặt mình trang bức, nói muốn kiểm tra Luyện Dược Sư, hắn cho rằng khảo hạch Luyện Dược Sư chính là thái rau?

Không nhịn tiếp được, Hoàng Ngọc Linh cả giận nói:

- Người trẻ tuổi, nếu như ngươi muốn câu dẫn sự chú ý của ta mà nói, thì chúc mừng ngươi đã thành công, đáng tiếc việc này sẽ làm ta càng ghét ngươi hơn, ta khuyên ngươi một câu, nhàn rỗi không có gì làm thì mau về nhà đi, loại người chỉ biết nói lời tâng bốc và trang bức như ngươi, Hoàng Ngọc Linh ta thấy rất nhiều, coi như ta mắt mù cũng sẽ không coi trọng ngươi.

Hoàng Ngọc Linh khinh miệt nhìn Tần Trần.

Đối phó loại gia hỏa vô lại này phải dùng loại phương pháp như vậy, không cho hắn biết lễ độ thì hắn sẽ không biết hối cải.

- Ta câu dẫn sự chú ý ngươi?

Tần Trần dở khóc dở cười, cái này, làm cả buổi đối phương cho rằng mình tới cưa nàng?

Quan sát trên dưới một phen, Tần Trần không khỏi lắc đầu.

Cô gái này từ đâu ra tự tin, dung mạo như thế chỉ có thể xem như có chút tư sắc, còn tô tầng tầng son phấn, vừa nhìn đã biết là hóa trang rồi.

Bộ ngực thật khá lớn, nhưng cách hai chữ vĩ ngạn thì còn xa xa không tới.

Còn vóc người, tàm tạm, cũng coi như hơi khá.

Mấu chốt nhất là khí chất, bộ dáng tự cao tự đại, lại có chút giống Triệu Phượng, nhưng so sánh với mỹ nữ như Triệu Linh San thì kém xa vạn dặm, càng không cần phải nói đệ nhất mỹ nhân như mẫu thân.

Loại nữ nhân này đời trước mình gặp rất nhiều, có cho mình cũng không cần, còn tự cho là đúng, nghĩ mình tới cưa nàng, quả thật là...

Lắc đầu, Tần Trần xoay người đi vào trong Đan Các.

- Ngươi đi đâu vậy?

Thấy ánh mắt của Tần Trần tùy ý đảo qua trên người mình một cách không kiêng nể gì cả, Hoàng Ngọc Linh tức đến run rẩy, sau đó thấy hắn không đi ra, ngược lại đi vào sâu trong Đan Các, nhất thời tức giận quát lên.

- Tự nhiên là đi khảo hạch Luyện Dược Sư rồi.

Đời trước Tần Trần đã nhiều lần đi Đan Các, cho dù không quá hiểu rõ Đan Các ở Đại Tề Quốc, nhưng tìm kiếm một chút thì chung quy sẽ không đến mức tìm không ra.

Nghe lời này, Hoàng Ngọc Linh tức sắp nổ tung.

Nói cả buổi, tiểu tử này vẫn không chịu từ bỏ ý định, còn muốn đi khảo hạch Luyện Dược Sư?

Tốt, ngươi muốn giả vờ đúng không, vậy thì tiếp tục để cho ngươi giả vờ, không phải ngươi muốn khảo hạch Luyện Dược Sư sao? Ta nhìn xem ngươi khảo hạch thế nào.

- Ngươi đi nhầm hướng rồi, chỗ khảo hạch Luyện Dược Sư ở bên này.

Hoàng Ngọc Linh hừ lạnh, đến trước mặt Tần Trần, dẫn về phía một hướng khác, đồng thời còn quay đầu nhìn Tần Trần, trong mắt toàn là ý khiêu khích.

Ở Đan Các khảo hạch Luyện Dược Sư là một sự tình thần thánh, nếu như ngươi thật là một Luyện Dược học đồ còn tốt, coi như ngươi không thi đậu thì giám khảo cũng không nói gì.

Nhưng nếu ngươi không hiểu, chỉ đến tùy tiện lừa gạt, ngày sau sẽ tiến vào sổ đen của Đan Các, thậm chí dưới cơn tức giận giám khảo sẽ nghiêm khắc trừng phạt cũng không phải không có.

Trong lịch sử của Đan Các, đã từng có một thí sinh cái gì cũng không hiểu, chỉ đến chơi đùa, kết quả bị giám khảo đoán được, vừa lúc tính cách vị giám khảo kia thuộc loại táo bạo, dưới cơn nóng giận đánh gia hỏa này gần chết, sau đó ném ra ngoài cửa Đan Các.

Gia tộc của gia hỏa này ở vương đô cũng có chút quyền thế, nhưng sau khi biết đã chọc giận Đan Các thì bị dọa đến ngay cả cái rắm cũng không dám thả, ngoan ngoãn nhận sai.

Hiện tại tiểu tử này muốn học người ta tới chơi, ha hả, chút nữa coi ngươi có khóc hay không.

Không lâu sau, hai người đến một đại sảnh to lớn ở trong Đan Các.

Một nam nhân trung niên đang ngồi ngủ gật phía sau quầy.

- La quản sự.

Trên mặt Hoàng Ngọc Linh tràn ngập nụ cười, mị thái vô cùng nói.

- Ồ? Là Hoàng Ngọc Linh hả, vài ngày không gặp hình như lại lớn lên không ít nha?

Nam nhân trung niên được xưng là La quản sư mở mắt nhìn thật sâu vào cặp sơn phong đang lộ một nửa của Hoàng Ngọc Linh, vẻ mặt mị mị cười nói.

- La quản sự, ngươi đừng đùa, có ngươi khác ở đây.

Hoàng Ngọc Linh đỏ mặt làm ra vẻ thẹn thùng nói, lúc nói còn cố ý hơi lộ ra bộ ngực, nhất thời hai con thỏ ngọc trắng nõn run rẩy.

Lúc này La quản sự mới phát hiện bên cạnh Hoàng Ngọc Linh còn có Tần Trần, mới tằng hắng một cái, nghiêm mặt nói:

- Có chuyện gì không?

- Vị khách nhân này bảo muốn khảo hạch Luyện Dược Sư nên ta dẫn hắn qua đây.

Hoàng Ngọc Linh chỉ Tần Trần, trong lòng thì cười nhạt.

- Ngươi muốn khảo hạch Luyện Dược Sư? Xác định không lầm chứ?

La quản sự nhướng mày, cũng bị dọa cho giật mình.

Hắn phụ trách ghi danh khảo hạch Luyện Dược Sư, nên tự nhiên biết độ khó khảo hạch cao bao nhiêu, nhiều Luyện Dược học đồ kiểm tra cả đời cũng không thể thi đậu, tiểu tử này mới 15 16 tuổi, kiểm tra cái gì chứ?

Tới chơi?

- Hừm, ta muốn khảo hạch.

Tần Trần gật đầu.

La quản sự lộ ra vẻ mặt cổ quái, nói:

- Vận khí của ngươi không tệ, hôm nay đúng lúc có khảo hạch Luyện Dược Sư, người bên trong hầu như đã đến đông đủ, sắp bắt đầu rồi, hiện tại ngươi đi vào còn kịp, trước nộp phí ghi danh 1000 ngân tệ, còn nữa, lấy kiểm chứng Luyện Dược Sư học đồ của ngươi ra đi.

- Kiểm chứng học đồ? Ta không có!

Đưa 1000 ngân tệ, Tần Trần nói.

- Cái gì? Ngươi không có kiểm chứng học đồ?

La quản sự không còn gì để nói:

- Ngươi không có kiểm chứng học đồ thì đến kiểm tra Luyện Dược Sư cái gì, đi đi đi, mau đi sang một bên.

Vốn tưởng Tần Trần là một Luyện Dược học đồ, nên thái độ của La quản sự mới tốt như vậy, ai ngờ lại là một gia hỏa không có kiểm chứng học đồ, đây không phải đang nói đùa sao?

Trước khi trở thành Luyện Dược Sư, thì trước hết phải thành Luyện Dược học đồ, hữa nữa Luyện Dược học đồ còn phân ra ba cấp bậc, theo thứ tự là sơ cấp, trung cấp và cao cấp. Ban đầu cho rằng Tần Trần là một Luyện Dược học đồ, ít nhất cũng là sơ cấp, ai biết lại chẳng là cái thá gì.

- Hoàng Ngọc Linh, ngươi mang ai đến cho ta vậy?

La quản sự bất mãn nói.

- La quản sự, là khách nhân muốn đến khảo hạch Luyện Dược Sư, nên ta cũng không có biện pháp.

Hoàng Ngọc Linh làm ra vẻ vô tội nói, nhưng trong lòng cười lạnh liên tục.

Được rồi, cái tên xui xẻo này hết giả vờ được rồi, mình sớm biết kết quả này mà.

- Ai quy định không có kiểm chứng học đồ thì không thể khảo hạch Luyện Dược Sư.

Lúc này đột nhiên Tần Trần hỏi.

- Ai quy định? Không có kiểm chứng học đồ thì đã nói ngươi căn bản không phải một Luyện Dược học đồ, ở phương diện luyện dược dốt đặc cán mai, chẳng lẽ còn cần phải quy định? Mau đi sang một bên chơi đi.

La quản sự cười nhạo.

Hắn làm việc ở đây đã hơn 10 năm, đây là lần đầu tiên nhìn thấy một tên ngay cả kiểm chứng học đồ cũng không có lại muốn khảo hạch Luyện Dược Sư

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️