Vớt Thi Nhân

Chương 93: Lo lắng (1)

Chương Trước Chương Tiếp

“Đứa con của Hà thần? Sau khi xuống nước thứ trong quan tài đã làm cô Ngốc có bầu?” Nói thật trước giờ hầu như tất cả mọi chuyện tôi đều lựa chọn tin tưởng Bàn tử, nhưng hiện tại những lời Bàn tử nói khiến tôi đơ ra, chuyện này quá hoang đường rồi.

“Có gì lạ chứ? Cậu cho rằng Hoàng Hà nương nương được hiến tế cho Hà thần chỉ để Hà thần ăn thịt à? Nếu có ăn thịt chăng nữa thì cũng làm gì cần xinh đẹp như hoa còn phải là hoàng hoa khuê nữ? Thực ra ý tứ trong đó chính là hiến tế thê thiếp cho Hà thần.” Bàn Tử nói.

“Vớ vẩn.” Tôi nhẹ giọng nói.

Bàn tử ha ha cười: “Thực ra đây cũng chỉ là do Bàn Tử tôi đoán vậy. Nhưng vua trộm này, cậu cũng nghĩ đi, chỉ có cái khả năng này là thỏa đáng nhất còn gì? Chỉ có như vậy bà Vương mới chọc giận Hà thần, cũng chỉ có như vậy đứa trẻ bị chôn ở mắt phong thủy kia mới không làm cho cả nhà Trần Thạch Đầu hưng vượng lên được, bởi đứa trẻ đó là con của Hà thần.”

“Cái này tôi thực sự không hiểu, Bàn tử anh học rộng thấy nhiều, thực sự nhìn thấy xác chết có thai sao? Lại là Hà thần khiến cô ta có thai.” Tôi hỏi Bàn Tử.

“Quỷ thai nhất thuyết, tự cổ hữu chi.” Bàn tử từ tốn nói. (truyền thuyết về quỷ thai, từ xa xưa đã có)

“Cái phán đoán này của anh, anh tự cảm thấy mấy phần là thật?” Tôi nhìn Bàn tử hỏi.

“Tám phần, ít nhất cũng bảy phần.” Bàn Tử đáp.

Tôi châm một điếu thuốc, cẩn thận nghĩ lại lời của Bàn tử, tuy rằng rất hoang đường nhưng đúng như lời anh ta nói, cũng chỉ có phỏng đoán này mới khiến tất cả dữ kiện trở nên hợp lý. Thực ra không cần chứng minh lời của Bàn tử nói tôi cũng bắt đầu lo lắng chuyện khác.

Người bạn trên diễn đàn Thiên Nhai của tôi cũng chính là cô gái bị Trần Thạch Đầu mua về nhà.

Hơn hai mươi năm trước Trần Thạch Đầu đã bắt cóc Từ Ái Linh từ Tân Dã Nam Dương về, mục đích chính là để hiến tế cô ấy cho Hà thần mà người ta gọi là Hoàng Hà nương nương. Vậy mà hơn hai mươi năm sau, Trần Thạch Đầu lại mua cô gái này, tôi lo cô ấy sẽ bị biến thành vật tế thần, đây là chuyện rất có thể. Đặc biệt là Bàn tử cũng từng nói các cô gái bị hiến tế phải là hoàng hoa khuê nữ, nhớ lại Trần Tam Khuê cũng nói Trần Thạch Đầu không cho ba anh em nhà họ động vào cô gái, lại càng khẳng định chắc chắn nghi ngờ của tôi.

Nghĩ tới đây tôi lại đột nhiên nhớ ra thêm một chuyện khiến tôi lập tức hỏi Bàn tử: “Bàn Tử, anh còn nhớ cái buổi tối hôm đó lúc anh theo dõi tôi, chú Trụ tử của tôi muốn tôi ngủ với cô gái đó không? Chú ấy nói chỉ cần ngủ với cô gái đó thì mọi chuyện sẽ kết thúc, chúng ta lúc đó đều không hiểu, tôi còn cứ nghĩ đó là vấn đề của bản thân. Giờ nghĩ lại anh nói xem có phải là ý đó không?”

Tôi nói xong, Bàn tử vỗ đét một cái vào đùi nói: “Con mẹ nó đúng là vậy, cô gái đó chính là vật tế, phải là hoàng hoa khuê nữ mới được. Nếu cậu ngủ với cô ta rồi vậy vật tế này không còn là vật tế nữa. Thì ra là như vậy. Nếu thực sự là vậy, vậy cô gái đó cũng là trời sinh âm nữ?”

“Nhưng không phải anh nói không phải hoàng hoa khuê nữ thì không được à? Vậy vụ của cô ngốc thì phải giải thích ra sao? Cô ấy đã sinh cho anh em Trần Thạch Đầu những mấy đứa con.” Tôi nói.

“Thì chính là Hà thần này không linh chứ sao. Nhưng lần này có lẽ là do Hà thần tự yêu cầu hoàng hoa khuê nữ chăng?” Bàn tử cũng ngơ ra không chắc chắn nói.

Đối với cái người bạn trên mạng đang ở nhà Trần Thạch Đầu này của tôi, tôi và cô ấy cũng chỉ coi như là có duyên. Nhưng theo tôi hiểu thì cô gái này rất thông minh, dám dấn thân vào chuyện này thì có lẽ cũng là một người ưa trinh thám. Tôi vốn nghĩ cô ấy rất thông minh bởi có thể ở trong nhà Trần Thạch Đầu mà vẫn tự bảo vệ bản thân được, nhưng giờ xem ra kỳ thực lý do Trần Thạch Đầu mua cô ấy về không phải là muốn nối dõi hương hỏa mà là muốn biến cô gái này thành vật tế. Điều này tôi sao có thể nghĩ đến được nên có lẽ cô ấy càng không ngờ tới. Nhưng càng như vậy tôi lại càng lo cho an nguy của cô gái đó. Vốn dĩ vì không muốn để lộ thân phận của cô ấy mà tôi cố ý giấu Bàn tử, giờ xem ra không giấu nổi nữa.

“Bàn tử, chuyện đến nước này tôi phải thẳng thắn nói với anh một chuyện.” Tôi nói.

“Tôi biết tiểu tử nhà cậu giấu tôi không ít chuyện. Nói đi.” Bàn tử nhìn tôi.

Tôi kể chuyện tôi đăng trên diễn đàn Thiên Nhai, rồi Trần Thạch Đầu mua cô gái này về toàn bộ câu chuyện. Bàn tử nghe xong nói: “Vốn dĩ Bàn Tử tôi chỉ nắm được bảy tám phần, nhưng nghe cậu kể tôi có thể chắc tới chín phần. Trần Thạch Đầu nhất định muốn hiến tế cô gái này. Nếu không với cái đức tính ba thằng nhà đó mà lại không động đến một cô gái hoàng hoa khuê nữ?”

“Vậy phải làm sao? Phải cứu cô ấy, không thể đợi người ta ném cô ấy xuống Hoàng Hà được.” Tôi nói.

“Thế này đi, cậu đi lấy cho tôi sinh thần bát tự của cô gái này, có phải âm mệnh không tôi nhìn cái biết ngay. Nếu đúng là vậy chúng ta sẽ nghĩ cách, nếu không phải thì có một tai mắt trong nhà Trần Thạch Đầu cũng tốt. Hiện giờ chúng ta chỉ phán đoán được là Trần Thạch Đầu này có tâm địa không tốt, chứ chưa tìm ra mối liên quan của hắn với cái chết của cha cậu.” Bàn tử nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)