Vớt Thi Nhân

Chương 90: Thời điểm thích hợp (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Đường Nhân Kiệt không biết là giả vờ hay là thật, đưa tay lên muốn chỉ lên trời mà thề, tôi vội vàng cản ông ấy lại, lúc này bảo ông ấy chỉ tay lên trời mà thề là điều không cần thiết, tôi nói: “Thật sự không biết sao?”

“Tôi thật sự không biết, nhưng việc Lưu Lão quan tâm đến Mười hai hang Quỷ không phải là chuyện ngày một ngày hai, có thể nói là đã rất nhiều năm, nhưng ông ấy vẫn luôn không có hành động gì, nếu tôi biết Mười hai hang Quỷ nguy hiểm như vậy, Phong Nhi đã không chết trong đó rồi, huầy, nếu kể đến đây thì tôi cũng nói thật vậy, thật ra tôi còn muốn biết bên trong Mười hai hang Quỷ rốt cuộc có thứ gì mà đáng để một người không thiếu thốn như Lưu Lão phải bận tâm đến vậy, đứa trẻ Phong Nhi kia tuổi trẻ tràn đầy sức sống, nó không muốn làm đầy tớ chó săn cho Lưu Lão, nên mới tự ý muốn lấy cái thứ đó ra, chuyện này chắc hẳn các cậu biết rõ, thật ra là giành càng được nhiều tài nguyên thì càng có quyền lên tiếng, tôi cũng không biết thuộc hạ của cả gia tộc Lưu Lão có bao nhiêu người giống như tôi. Mà nếu như tôi lấy ra được thứ mà lão Lưu muốn có, thế thì tất cả sẽ khác, đây chính là nguyên nhân mà đứa nhỏ Phong Nhi này chết ở trong đó, nhiều năm như vậy rồi, cứ nghĩ tới chuyện này là trong lòng tôi lại thấy khó chịu, càng như vậy thì tôi càng muốn biết bên trong đó rốt cuộc có gì.” Đường Nhân Kiệt nói.

“Dựa vào năng lực của lão Lưu, nếu thật sự muốn có thứ bên trong Mười hai hang Quỷ mà cũng phải bận tâm nhiều năm như vậy sao? Bây giờ có phải là thời cổ đại đâu, người ta bây giờ dời núi lấp biển được, nói chi Mười hang ha Quỷ bé tẹo? Cùng lắm thì san bằng rồi cho nó nổ tung là được mà?” Tôi nói.

“Tôi đã nghĩ đến vấn đề này rồi, cũng từng đem chuyện này hỏi Lưu Lão, nhưng Lưu Lão nói với tôi, thứ nhất là chưa đến lúc, thứ hai là chuyện này không thể để người ngoài biết được. Cho nên tôi càng có cảm giác thứ ở bên trong đó rất quý giá, quý giá đến mức Lưu Lão không muốn để người khác biết rồi đến tranh giành.” Đường Nhân Kiệt nói.

“Vẫn chưa đến lúc?” Tôi lẩm bẩm câu nói này, còn câu thứ hai thì tôi có thể hiểu được, tuy tôi không biết Lưu Lão đang kiêng dè điều gì, nhưng câu nói này lại khiến tôi cảm thấy rất kì quái. Tôi nhẩm đi nhẩm lại vài lần, nhìn Đường Nhân Kiệt một cái, từ trong ánh mắt ông ta tôi đã có được câu trả lời.

“Cái ‘lúc’ chính là khi một người có thể tự do ra vào Mười hai hang Quỷ xuất hiện. Lưu Lão muốn âm thầm làm chuyện này thì nhất định phải chờ người này xuất hiện, cho nên điều quan trọng trong chuyện này vẫn là người anh trai Tôn Trọng Mưu của tôi có đúng không?” Tôi hỏi.

“Diệp Tử cậu đúng thật là thông minh, chỉ chút là hiểu được ngay.” Đường Nhân Kiệt nói.

“Thông minh gì chứ? Nếu việc này mà cũng nghĩ không ra thì đúng là đần độn, cho nên anh trai tôi vừa xuất hiện thì ông đến xác nhận trước, sau khi xác nhận anh ấy thật sự có thể tự do ra vào Mười hai hang Quỷ mới lập tức đi tìm Lưu Lão, cho nên mới có chuyện Hồng Môn Yến sau đó.” Tôi nói.

“Cậu xem cậu kìa, sao có thể gọi là Hồng Môn Yến chứ?” Đường Nhân Kiệt cười rồi nói.

“Lưu Lão nói vớt xác chiến hữu của ông ta là giả, trên thực tế là muốn bảo anh trai tôi giúp ông ta lấy đồ, sau khi anh trai tôi từ chối, ông ấy đã nói gì? Ông chủ Đường, chuyện này ông phải nói thật, dù sao thì việc này có thể liên quan đến vấn đề tôi làm thế nào để ép buộc anh trai tôi phạm luật.” Tôi nói.

Đường Nhân Kiệt chau mày suy nghĩ, vẻ mặt khó coi nhìn tôi rồi nói: “Lưu Lão nói có thể đợi thêm một năm, nhưng ông ấy cũng có nói, cho dù là một năm sau, khả năng Tôn Trọng giúp ông ấy cũng không cao.”

Thật ra khi nói đến đây, Đường Nhân Kiệt đã ngừng lại, ông ấy nhìn tôi, muốn nói gì đó rồi lại thôi.

Trong lòng tôi cũng có dự cảm không lành, nhưng tôi vẫn cứ hỏi: “Đều là người mình cả, ông cứ nói đi.”

“Lưu Lão nói, tốt nhất là cậu ta nên đồng ý, nếu không đồng ý thì sẽ giết cậu ta, lấy thứ ở trên tầng hai của cậu ta.” Đường Nhân Kiệt nói.

“Đúng là ác thật, bây giờ xã hội có pháp luật mà muốn giết một người là giết, đơn giản như vậy sao?” Tôi không khỏi kinh ngạc, có chút lo lắng cho anh trai, tuy thật sự tôi cũng rất có lòng tin với sức mạnh của anh trai, nhưng võ công cao đến mấy cũng sợ dao phay, dựa vào thế lực của Lưu Lão, nếu ông ta thật sự muốn giết một người, vậy khẳng định là trốn không thoát.

“Người chết do tai nạn nhiều như vậy, ở đâu ra lắm thám tử có thể tra ra chân tướng cơ chứ?” Đường Nhân Kiệt cười khổ, nói.

Tôi gật đầu, nói: “Nói như vậy, thì tôi nên thay mặt anh trai tôi cảm ơn ông chủ Đường đây rồi, nếu không phải ông nói ra sự thật này, anh trai tôi đúng thật có thể sẽ xảy ra chuyện, bởi vì theo như hiểu biết của tôi về anh ấy, đoán chừng anh ấy sẽ không giúp Lưu Lão chuyện này đâu.”

“Tôi và Thiên Hoa là chỗ anh em, sao tôi lại muốn nhìn thấy cục diện như vậy chứ? Cho nên Diệp Tử à, nếu như đến lúc đó mà Trọng Mưu còn không đồng ý, tôi nghe ý của Lưu Lão rằng anh trai cậu có thể ra vào Mười hai hang Quỷ là có liên quan đến thứ nằm ở trên lầu hai của cậu ta, lấy được thứ đó rồi làm cho xong chuyện này. Sau khi xong việc, tôi biết nên làm thế nào.” Đường Nhân Kiệt nói.

Tôi gật đầu.

Đúng vào lúc này, thư kí của Đường Nhân Kiệt bước vào, cười với chúng tôi một cách ái ngại rồi nói: “Hôm nay lão Nhị của Vương gia kết hôn, nhìn thấy xe của ngài ở bên dưới, còn vừa hay chạm mặt với tôi, Vương tổng nói muốn qua đây kính ngài một ly.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)