Vớt Thi Nhân

Chương 70: Suy đoán của bàn tử (4)

Chương Trước Chương Tiếp

Bàn Tử lúc này có vẻ giận rồi, nói: “Cậu rốt cuộc là vẫn e dè tôi phải không?”

“Con trai Đường Nhân Kiệt không phải chết đuối mà dạt vào mười hai hang quỷ。 Hắn ta với Lưu lão ở Kinh thành đó muốn thứ ở trong hang.” Tôi nhìn chằm chằm Bàn Tử.

Tôi thấy được vẻ kinh ngạc trong ánh mắt của Bàn Tử sau khi nghe tôi nói. Dường như vẫn chưa hiểu câu chuyện, anh ta gãi gãi đầu hỏi: “Đường Nhân Kiệt? Trong mười hai hang quỷ có thứ gì sao?”

“Anh không biết à?” Tôi tiếp tục nhìn chằm chằm Bàn Tử hỏi.

“Không biết thật mà, cậu đùa phải không?” Bàn Tử rất nghi ngờ.

Tôi không biết mình đoán có đúng không nhưng nhìn thấy biểu cảm vừa nãy trong ánh mắt Bàn Tử tôi cảm thấy anh ta không nói dối, bởi tôi vẫn luôn nhìn chằm chằm vào mắt anh ta. Một người có thể ngụy trang biểu cảm và hành động, nhưng ánh mắt thì tuyệt đối không thể nói dối. Ít ra tôi cũng nhìn ra được Bàn Tử không hề biết chuyện này.

Bàn Tử mặt mũi bừng tỉnh như chợt hiểu ra, gật đầu nói: “Cho nên cậu không tin tôi là vì không tin mối quan hệ giữa tôi với Đường Nhân Kiệt? Cũng phải, nếu đổi lại là tôi tôi cũng sẽ nghi ngờ. Được rồi, tôi không ép cậu, nhưng tôi cũng không ngại nói cho cậu biết cậu thực sự đã khơi dậy trí tò mò của tôi rồi. Tôi biết Đường Nhân Kiệt sẽ không dễ dàng dùng mối quan hệ chỉ để xử lý chuyện bé cỏn con. Ban đầu tôi nghĩ là do hắn ta muốn hạ bệ anh cậu hoặc là có mối quan hệ kỳ quái nào đó với Trần Thanh Sơn, nhưng hiện giờ xem ra sự việc không chỉ đơn giản như vậy. Phục Địa Câu cái nơi bé tẹo này xem ra vô cùng náo nhiệt đấy.

Tuy rằng Bàn Tử đã nói như vậy, nhưng tôi vẫn cảm thấy lấn cấn. Nếu thực sự Bàn Tử vô can, hành sự lại không đòi hỏi nhận tiền gì, lại coi tôi như bạn bè, nói nhiều như vậy mà tôi lại thế này thì thành ra hơi quá đáng. Tôi liền nói: “Thực ra những điều tôi biết cũng không khá hơn anh là mấy, tôi có thể nói với anh một bí mật. Cô ngốc sau khi chết đuối đã dạt vào mười hai hang quỷ, chú Trụ Tử mà anh gặp hôm qua chính là người đã vớt xác cô Ngốc.”

“Hả?” Bàn Tử đột nhiên trở nên hứng thú.

“Trong thôn vẫn còn ẩn giấu cao nhân. Cao nhân này có phải người đeo mặt nạ đó không thì tôi không biết, nhưng cái người này dường như biết rõ tất cả mọi chuyện. Từ cái chết của cha tôi đến cả cái chết của cô ngốc. Trước khi vớt xác cô ngốc, người đó đã biết chú Trụ Tử sẽ gặp phải cái quan tài đó, cho nên đã đưa chú ấy một lá bùa. Lúc chú Trụ Tử vớt xác cô ngốc ở mười hai hang quỷ, cái quan tài đó đã xuất hiện muốn cướp xác, may mà có lá bùa mới bảo vệ được chú ấy.” Tôi nói.

“Cậu nói kỹ một chút.” Bàn Tử mặt mũi nghiêm túc nói.

Tôi nói đầu đuôi câu chuyện mà chú Trụ Tử đã kể cho mình cho Bàn Tử nghe, cũng xem như là báo đáp Bàn Tử hôm nay đã phân tích cho tôi. Cô gái trong nhà Trần Thạch Đầu lại là bạn trên mạng của tôi, cô ấy vì muốn điều tra mọi chuyện mà đến đây. Tôi hoàn toàn tin tưởng Bàn Tử nên mới nói chuyện này ra, bởi chuyện này còn liên quan đến an toàn của cô gái.

Bàn Tử nghe xong thì chau mày, bắt đầu đi lòng vòng thật chậm, miệng không ngừng lẩm nhẩm điều gì đó. Tôi biết anh ta đang suy nghĩ nên không làm phiền. Qua một lúc Bàn Tử vỗ lên đầu nói: Thứ bên trong quan tài đá đó là yêu quái sông này, hơn nữa còn rất lợi hại, đến Thành Hoàng còn không dám động tới nó. Đất Lạc Dương có long mạch, cho nên suốt bao đời đế vương đều đặt đô ở đây là vậy. Sông Lạc Thủy là mạch nước rồng thống trị phong thủy, mười hai hang quỷ cắt đứt sông Lạc Thủy tại vị trí này, đây chính là cách nói chém đôi rồng. Đây cũng giống như cắt đứt vượng khí của Lạc Dương, cho nên thứ trong mười hai hang quỷ mới hấp thụ năng lượng thành tinh. Thứ yêu ma quỷ quái đó lại muốn xác của cô ngốc? Nó lấy xác của cô ngốc làm gì nhỉ?”

“Đúng vậy, đây chính là điều khiến người ta phải suy nghĩ. Anh xem mọi chuyện đều có sự liên quan nhưng sống chết không thể tìm ra quan hệ nhân quả bên trong.” Sự thắc mắc nghi ngờ của tôi giống hệt Bàn Tử.

“Trước lúc chết bà Vương có nói đoán sai nên phải đền mạng cũng có liên quan đến chuyện này. Không được, Bàn Tử đây nhất định phải gọi bà Vương lên hỏi cho ra nhẽ.” Bàn Tử gấp gáp nói.

“Vấn đề là không phải anh đã từng thử qua rồi sao? Anh lại không đấu được với thứ trong quan tài đá đó.” Tôi nhìn Bàn Tử nói.

Bàn Tử nhìn tôi với ánh mắt kỳ quái nói: “Cậu còn biết được cái gì nữa nói mau. Bàn Tử tôi cảm thấy sắp tìm được ra chân tướng rồi.”

“Hết rồi, quả thực là chỉ biết tới đó. Anh đoán không sai, anh trai tôi không nói gì với tôi hết.” Tôi nói.

Bàn Tử nghe xong thì gấp gáp đến gãi đầu gãi tai, tôi có thể hiểu được cảm giác này. Anh ta là người rất tò mò hiếu kỳ, thực ra nhiều lúc tôi cũng như vậy. Việc khát khao tìm ra sự thật giống như có hàng ngàn con kiến đang gặm nhấm trái tim mình vậy, vô cùng khó chịu.

Tôi nhìn Bàn Tử đang rất khó chịu nhưng lại không có cách gì giống như nhìn thấy một hình dáng khác của mình vậy. Tôi nói: “Đừng nghĩ nữa, có những chuyện không thể gấp gáp được. Anh mau nói đi, lúc nãy anh nói quan hệ là quan hệ gì ở đây?”

Bàn Tử gật đầu nhìn tôi nói: “Đàn ông ngủ với phụ nữ là vì muốn làm gì?”

Tôi lặng đi trong phút chốc, không hiểu tại sao Bàn Tử lại hỏi như vậy. Tôi gãi gãi đầu nói: “Bởi vì…sướng?”

Bàn Tử vỗ bộp vào đầu tôi cười mắng: “Đồ cầm thú nhà cậu, hôm nay để Bàn Tử này dạy cho cậu mở mang đầu óc. Cái chuyện đó về bản chất là muốn duy trì nòi giống. Cậu nói vì sướng cũng không sai. Nhưng nếu là động vật thì về bản chất là để sinh sản duy trì nòi giống, nói trắng ra là để nối dõi tông đường.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)