Bàn Tử vừa nói như vậy, tôi đã cố kìm nén nhưng giả bộ không phải sở trường của tôi, tôi cười phụt ra. Nụ cười này không phải đã lộ ra rồi sao? Nhưng quả thực lúc này Bàn Tử đang đấu sự nhẫn nại với tôi, xem ai nhẫn nại hơn mà thôi. Tôi nói: “Anh thích nói thì cứ nói. Anh từng nói tôi vẫn còn cơ hội nói với anh, nếu không muốn nói thì cứ từ từ đoán.”
“Ông cố cậu.” Bàn Tử mắng.
“Tôi không có ông cố, nếu có tôi thay mặt ông cố cảm ơn anh.” Bàn Tử vừa chửi xong thì tôi có cảm giác rất gần gũi quen thuộc giống như giữa bạn bè đùa bỡn chửi nhau qua lại vậy.
“Được, Bàn Tử tôi nhận thua, nhưng người anh em Vua Trộm, Bàn Tử tôi thật lòng nói với cậu, nếu tôi đoán không nhầm thì cậu thực ra còn tò mò hơn tôi. Tôi tuy rằng không hiểu nhiều về anh cậu nhưng chắc chắn anh ta sẽ không nói cho cậu quá nhiều thứ, chả lẽ cậu không thấy ủy khuất sao? Thế nên hợp tác với Bàn Tử này là lựa chọn tốt nhất, có tôi bên cạnh sự thật sẽ được chúng ta từ từ vén màn lộ ra. Cảm giác có thể khống chế mọi thứ trong tay không tốt hơn bị động sao?” Bàn Tử đang dụ dỗ tôi.
“Anh nói trước đi, tôi còn phải cân nhắc thêm chút, mà tôi cũng muốn biết rốt cuộc anh có thể đoán được bao nhiêu.” Tôi nói với Bàn Tử.
Bàn Tử gật đầu nói: “Được, vậy cậu nghe Bàn Tử tôi từ từ nói về khả năng thứ ba này. Khả năng này có lẽ bởi vì anh trai cậu đột ngột xuất hiện uy thế vang dội khiến hung thủ cảm thấy được mùi uy hiếp, trốn đi không được, lại càng không giết được anh cậu, vậy thì phải làm sao? Vì vậy rất có thể hắn phải tăng tốc làm ra một chuyện gì đó, chuyện này rất có khả năng liên quan đến cái chết của cha cậu, cho nên muốn đoán ra kẻ giết người là ai cũng không khó. Sau khi anh cậu trở về xuất đầu lộ diện trong thôn nhà ai xuất hiện nhiều điều dị thường đáng ngờ nhất thì khả năng cao đó chính là kẻ tình nghi.
Tôi nhắm đôi mắt lại, khỏi cần nói tôi cảm thấy lời Bàn Tử rất chuẩn. Hơn nữa tôi cảm thấy cái gọi là phá vỡ thế cục để kẻ giết người phải xuất đầu lộ diện rất giống với suy đoán của Bàn Tử.
Vậy chuyện phát sinh đầu tiên sau khi anh trai tôi trở về, cũng là khởi đầu cho tất cả các câu chuyện xảy ra về sau là gì?
Nghĩ tới cùng tôi bỗng mở trừng mắt ra nói: “Là Trần Thạch Đầu, Trần Thạch Đầu mua một cô gái từ bên ngoài mang về. Cô gái đó được mua về không bao lâu thì cô ngốc đào mồ xuất hiện, sau đó mới có các chuyện xảy ra tiếp theo. Trước kia tôi đã cảm thấy có liên quan gì đó, nhưng nói thật những chuyện xảy ra gần đây khiến tôi cảm thấy rất kỳ lạ, cảm giác mọi chuyện đều có sự liên quan nhưng vẫn không nghĩ ra được nhân quả trong đó. Ví dụ chuyện tối qua anh cũng thấy, chú Trụ Tử nhất quyết bắt tôi ngủ với cô gái đó nếu không tôi sẽ chết, hơn nữa chú ấy cũng nói nếu tôi ngủ với cô gái đó thì mọi chuyện sẽ kết thúc. Trong truyện này nhất định có sự liên quan mật thiết nào đó, nhưng tôi nghĩ cả đêm qua cũng không nghĩ ra được.”
“Cậu nhầm rồi, thoạt nhìn tưởng không có liên quan gì nhưng thực ra liên quan rất lớn.” Bàn Tử nhìn tôi, mặt mày đầy vẻ cao thâm nói.
“Nguyện vểnh tai nghe chỉ giáo.” Tôi nói
“Vậy nói những chuyện cậu biết trước đi, cậu nhìn Bàn Tử tôi trông giống kiểu người sẽ chịu thiệt hay sao?” Bàn Tử không quên thăm dò tôi.
Tôi nhìn Bàn Tử, thực ra qua mấy ngày tiếp xúc tôi ngẫm lại vẫn là ý đó, nếu Bàn Tử không phải là bạn của Đường Nhân Kiệt tôi chắc chắn sẽ kết bạn với anh ấy, bởi tôi rất quý cũng rất thích những người như thế này. Tuy rằng có nhiều lúc độc mồm độc miệng nhưng điều đó lại cho thấy tính cách Bàn Tử rất đáng yêu. Cộng thêm phép thuật của Bàn Tử với khả năng suy luận hôm nay tôi chắc chắn sẽ chọn tin tưởng anh ta. Nếu không phải tôi và Đường Nhân Kiệt xảy ra xung đột tại bữa cơm hôm đó tôi cũng không cần đề phòng như vậy. Thêm nữa là lời của anh trai, Đường Nhân Kiệt và lão Lưu đó mục đích rất mờ ám, con trai Đường Nhân Kiệt cũng không phải vì chết đuối mà dạt vào đó, họ là muốn thứ ở trong mười hai hang quỷ. Cụ thể là thứ gì thì anh trai không nói rõ cho tôi biết, nhưng tôi vẫn cảm nhận được dã tâm của Đường Nhân Kiệt, cho nên tôi không thể nói hết với Bàn Tử mặc dù Bàn Tử có giải thích về quan hệ với hắn ta.
Thế gian phức tạp, tôi không có bản lĩnh như anh trai nên không thể không đề cao cảnh giác.