Vớt Thi Nhân

Chương 68: Suy đoán của bàn tử (2)

Chương Trước Chương Tiếp

“Tôi thực sự không hiểu anh đang nói cái gì.” Tôi nói.

“Cậu đừng giả điên với tôi. Tôi nói cho cậu biết, tôi leo núi còn nhiều hơn cậu đi bộ. Lần đầu tiên nhìn thấy Bàn Gia tôi, cậu đã rất cảnh giác. Tại sao? Đường Nhân Kiệt? Còn có, Bàn Gia tôi không ngại nói cho cậu biết, đêm qua tôi đã chứng kiến hết tất cả chuyện xảy ra ở trong rừng.” Bạn Tử cười lạnh lùng nhìn tôi.

“Anh theo dõi tôi à?!” Tôi trừng mắt nhìn tên mập.

“Bàn Gia tôi có đến mức phải theo dõi cậu ko? Tôi đang bảo vệ cậu! Nếu Tôn Trọng Mưu không xuất hiện vào thời khắc quan trọng, thì người đánh tên đao nhân đó sẽ là tôi. Cho nên có rất nhiều chuyện, cậu không nói tôi cũng biết. Nếu cậu nói, ông đây sẽ xem cậu là một người bạn,“ Bàn Tử nói.

Tôi nhìn Bàn Tử, cười lạnh nói: “Anh dùng thủ đoạn này để lừa tôi, cho rằng tôi là đứa trẻ ba tuổi? Anh biết cái gì? Nói tôi nghe xem. Nói thật, anh đoán được một nửa rồi. Đúng là anh trai tôi đang có kế hoạch, nhưng với tính cách anh ấy làm sao có thể nói cho tôi biết? Vừa hay tôi cũng muốn nghe cao kiến của Bàn Gia anh thế nào.”

“Việc này có liên quan đến cái chết của cha cậu, Bàn Tử tôi đoán đúng không?” Bàn Tử nhìn tôi hỏi.

Tôi có vẻ sửng sốt, nhưng sau đó tôi nghĩ lại, cái chết của cha tôi lúc đó đã được đưa lên tin tức, đó không phải là bí mật, Bàn Tử có thể biết điều đó cũng rất đơn giản. Tôi nhìn Bàn Tử và gật đầu nói: “Bàn Gia xin tiếp tục.”

“Anh trai cậu và cậu đều nghi ngờ rằng cái chết của cha cậu có liên quan đến ai đó trong thôn. Bàn Tử tôi biết rằng cha cậu đã bị lột da sống. Mặc dù tôi không biết điều này có nghĩa là gì, nhưng tôi biết chắc chắn đây là một loại tà thuật. Tôi từng nghe người trong môn phái của mình nói rằng một số tà giáo ở Tây Vực và Mật tông Tây Tạng có tà thuật lột da người để hiến tế, nên cả cậu và anh trai cậu đều nghi ngờ hung thủ là m Dương Sư. Anh trai cậu Tôn Trọng Mưu được người khác nhận nuôi khi cậu ta còn rất nhỏ và mãi đến gần đây mới quay trở về, tung tích và kinh nghiệm của cậu ta trong 20 năm qua thực ra là một bí ẩn, nhưng không thể phủ nhận rằng sau khi Tôn Trọng Mưu trở lại đã rất lợi hại. Tất nhiên, lợi hại nhất là có thể ra vào mười hai hang quỷ. Nếu Bàn Tử tôi đoán không sai, tên m Dương Sư đã giết cha cậu và lột da ông ấy chắc chắn có mối quan hệ không thể giải thích được với mười hai hang quỷ, vì vậy khi anh cậu trở về và phô diễn năng lực, tên đó sẽ hoảng sợ.” Bàn Tử nhìn tôi nói.

Lúc này tôi thậm chí còn bị lời nói của Bàn Tử làm cho mê muội, gần đây có quá nhiều chuyện khiến tôi bối rối, kiến ​​thức và hiểu biết về m Dương Sư khiến tôi khó có thể phân tích vấn đề này một cách có hệ thống.

Cho nên Bàn Tử nói rất có sức thuyết phục, nhất là khi anh ta nói hung thủ có mối quan hệ không thể giải thích được với mười hai hang quỷ, đây không những là điều tôi chưa từng nghĩ tới, ngược lại còn khiến tôi cảm thấy rất đúng.

Tôi biết lúc này mình phải giả vờ tự tin, nếu Bàn Tử biết tôi thực sự không biết gì thì chắc chắn sẽ không chịu nói nhảm với tôi, tôi nhìn anh ta cười nói: “Tốt lắm, tiếp tục đi.”

Tên mập trước mặt tôi lúc này hoàn toàn khác với lần đầu tiên tôi nhìn thấy, lúc đó anh ta chỉ biết ăn, bậy giờ vẻ mặt nghiêm túc rất giống như một thám tử.

“Cho nên những chuyện xảy ra tiếp theo rất có thể là do hung thủ làm. Để Bàn Gia tôi phân tích cho cậu. Thông thường vào lúc này, khi hung thủ cảm thấy bị uy hiếp, một là hắn bình tĩnh tiếp tục lẩn trốn, cách này là an toàn nhất. Hai là đến giết chết anh cậu và cậu, người chết ít đe dọa nhất, và ma quỷ cũng không đáng sợ. Cho nên nếu Bàn Tử tôi là kẻ giết người, khi tôi biết mình không thể giết anh trai cậu, tôi nhất định sẽ lựa chọn phương án thứ nhất, im lặng không làm gì, để đảm bảo an toàn cho chính mình.” Bàn Tử phân tích rất có lý trí và tinh tế.

“Đáng tiếc anh không phải hung thủ.” Tôi nhìn Bàn Tử cười nói.

“Lúc đầu tôi cũng thấy ngạc nhiên, nhưng rất nhanh đã phát hiện ra manh mối, tìm ra nguyên nhân tại sao hung thủ lại làm như vậy.” Bàn Tử nói.

Nhưng nói đến đây, tên mập đột nhiên không nói nữa, tôi nhìn anh ta với vẻ mặt đờ đẫn, nhanh chóng tiếp tục giả vờ: “Anh không thể bịa ra nữa sao?”

“Đừng giả vờ nữa, tôi biết cậu không biết gì hết, nếu muốn nghe tôi nói, mang những gì cậu biết ra đổi với tôi đi.” Bàn Tử nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)