Lúc Bàn Tử nói đến đây, hai chúng tôi nhìn nhau một cái, sau đó thì đột nhiên phá lên cười như chưa bao giờ cười, tôi nói đùa: “Cmn đây đúng là mấy cảnh máu chó hay dùng trong tiểu thuyết võ hiệp nè, cha ruột của anh đích thân đến dạy anh võ công, anh phát hiện ra ông ta vậy mà lại là minh chủ võ lâm, sau đó thì ông ta bị kẻ thù giết chết, anh liền đi giúp ông ấy báo mối huyết hải thâm thù rồi trở thành võ lâm chí tôn mới.”
“Cái ông nội nhà cậu!” Bàn Tử cười đến chảy cả nước mắt, nhưng sau đó anh ấy lập tức không cười nữa rồi nói: “Thật sự không đùa với cậu đâu, lúc đó nhà hàng xóm của tôi có một chiếc ti vi đen trắng, tôi thường qua nhà ông ấy xem mấy tập Phong Thần Bảng, rất ngưỡng mộ đối với những vị thần tiên hô mưa gọi gió, vừa hay cũng muốn học phép thuật, nên cũng nghĩ vào một ngày nào đó cũng có một đạo nhân từ trên trời rớt xuống dẫn tôi đi rồi thu nhận tôi làm đệ tử, chớp mắt xuống núi một cái là biến thành Nhị Lang Thần. Kết quả buồn ngủ lại gặp chiếu manh, người đó cũng đến thật, nói ra không sợ xấu hổ, lúc đó tôi hoàn toàn không hề có khái niệm gì với việc ông ấy có phải là cha ruột của tôi hay không, quan trọng nhất là ông ấy dạy cho tôi những thứ mà tôi muốn học a! Ông ấy một tháng đến một lần, mỗi lần đều đến vào đêm trăng tròn, còn đúng giờ hơn là con gái đến tháng nữa, lúc ông ấy dạy tôi mấy thứ này thì không cho tôi để lộ ra cho người khác biết, nói thẳng là nếu mà lộ ra thì không cần tôi nữa. Mới đầu thì tôi giả vờ rất ổn, dù sao thì đây cũng là lời hứa giữa hai chúng tôi mà, đã hứa thì phải giữ lời. Kết quả có một lần, lúc đang chơi cùng với đám bạn, có thằng nhóc kia giống như Chaien trong Doraemon, thường hay bắt nạt tôi, hôm đó nó mắng tôi là đứa con hoang, tôi không nhịn nổi nữa, nên dùng phép thuật mà người đó dạy cho tôi dọa nó một chút, là thuật mấy quả cầu lửa nhỏ, kết quả mấy quả cầu lửa nhỏ đó đốt thằng nhóc kia suýt chút nữa là chết cháy, đám trẻ con đó lập tức ngỡ ngàng, nói tôi là yêu quái biết dùng cầu lửa, cũng may là người khác không tin, cho rằng tôi dùng diêm để đốt cái thằng nhóc đầu gấu kia thôi, suýt chút nữa thì tôi bị cha mẹ nuôi của tôi đánh nhừ tử, còn cái thằng nhóc bị lửa thiêu đó, gia cảnh cũng nghèo, lúc đó con cái cũng đông, nên tìm một thầy thuốc nhà vườn bốc ít thuốc, rồi ở trong nhà chờ chết.”
“Chaien? Chẳng phải anh mới là Chaien sao?” Tôi đùa.
Bàn Tử tóm lấy một cái đệm lót sô-pha ném qua rồi mắng: “Cút, có muốn nghe kể chuyện nữa không hả? Không muốn nghe thì lượn đi!”
Tôi vội giơ tay lên đầu hàng, nói: “Được rồi Chaien gia, tôi sai rồi, à không, Bàn gia, tôi sai rồi! Sau đó thì sao? Thằng nhóc kia chết luôn à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây