“Anh đừng quên, ở cái chỗ này, tôi đây mới là thần nhé.” Tôi nói, nói xong, tôi bèn bò lên trước, chưa bò được bao lâu, tôi nhìn thấy phía trước mặt có ánh sáng, điều quan trọng nhất đó là tôi còn nghe thấy có tiếng nói chuyện nữa. Xem ra trên con đường này cũng không có gì nguy hiểm hay sao á ta? Anh trai tôi lựa chọn con đường kia để chui ra, có lẽ chính là để tỏ ra bí ẩn thôi, tôi đang còn tính mở miệng ra nói với anh trai tôi rằng tôi đang ở đây này, kết quả ngay vào lúc này, tôi đột nhiên nghe thấy ở cuối con đường phía trước, có giọng nói của Bàn Tử vọng đến.
Tôi lập tức ngỡ ngàng, tôi quay đầu lại nhìn một cái, Bàn Tử đang còn ở phía sau tôi mà, còn đang mồ hôi đầy đầu mà bò theo, anh ấy thấy tôi không chuyển động nữa, còn hối thúc tôi: “Cậu ngơ ra đó làm gì vậy, bò lên trên đi chứ!”
Da đầu tôi lập tức tê rần, mồ hôi lạnh men theo lỗ chân lông của tôi điên cuồng túa ra ngoài, cmn Bàn Tử ở phía sau lưng tôi, vậy tiếng nói chuyện ở phía trước lại là ai nữa vậy?
“Tôi có hơi mệt, nghỉ một chút, làm điếu thuốc đã.” Tôi giả vờ làm như không có chuyện gì rồi nói.
“Hút cách đếch, nhanh nhanh lên đi, không khí ở trong này không lưu thông, khắp nơi toàn là mùi thuốc lá không à.” Bàn Tử nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây