“Bàn Tử, anh xem cái xác khô này đi, sao lại có bộ dạng như thế này này.” Tôi nói với Bàn Tử, thật sự là khi nhìn thấy hình ảnh của cái xác khô này, tôi ngược lại thấy không đáng sợ lắm, bởi vì cái xác khô này giống như mới hoàn thành được một nửa, một nửa là người, một nửa là vàng, về điểm này, lại có chút giống với mấy món đồ trang sức vàng khảm ngọc trên thị trường.
Tôi vẩy cái xác khô của Lạt Ma này sang cho Bàn Tử, Bàn Tử cũng ngỡ ngàng, nhưng mà sau đó anh ấy lại nói: “Chẳng lẽ là khảm đá thành vàng? Không lẽ là thật sao?”
Nói xong, Bàn Tử lấy một con dao ra, nhưng cơ thể của anh ấy lại không cách gì cử động được, liền đưa con dao qua cho tôi, nói: “Diệp Tử, cậu mổ một nửa thân trước của cơ thể ông ấy ra đi, Bàn gia tôi xem thử.”
“Trời mợ, không phải chứ? Tôi không có xuống tay được đâu!” Tôi nói.
“Đừng có chậm chạp rề rà nữa, mau làm đi!” Bàn Tử chau mày nhăn mặt nói, tôi biết Bàn Tử đây là muốn xác minh cái gì, cho nên tôi cắn răng, gần như là run cầm cập mà cầm con dao cứa vào bên trong cơ thể của cái xác khô này, cơ thể của cái xác khô này đã cứng lại, chỉ có một lớp da bên ngoài, mà tôi đây cũng không phải là giải phẫu thi thể gì gì đó, chỉ đơn giản là muốn xẻ thi thể của ông ấy ra, cho nên tôi nghiến răng nghiến lợi dùng dao cứa một cách điên cuồng, chẳng bao lâu sau, Bàn Tử kêu lên: “Được rồi, đừng làm nữa, cmn còn làm nữa là không còn hình người mất!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây