Vớt Thi Nhân

Chương 552: Huynh trưởng như cha (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Liễu Thanh Tư trước sau vẫn luôn rất khách khí với anh trai nhưng khi nghe anh ấy nói câu này xong thì sắc mặt cô ấy trở nên tức giận nói: “Câu này của anh có ý gì?”

“Không có ý gì cả. Chắc cô hiểu tôi đang nói gì, Lục gia từng nói vốn dĩ cô có chỗ đứng trong vòng Kinh tân thứ nhất là bởi vì cô có vẻ ngoài diễm lệ và có đầu óc rất linh hoạt. Những tộc nhân sống sâu trong núi tuyết cũng là một con bài của cô. Cần phải biết những Lạt Ma vào sâu trong núi tuyết từ thời nhà Minh nếu giờ vẫn còn sống, không thể nói là bất tử nhưng chí ít cũng trường thọ. Những người đó bồi dưỡng cô cũng không vì lý do gì khác ngoài việc lợi dụng cô để vào trong núi tuyết để tìm được tộc nhân của cô với hy vọng tìm được bí quyết trường thọ hoặc bất tử. Nhưng cô có từng nghĩ qua một vấn đề, những tộc nhân đó của cô sau khi vào trong núi tuyết đã đạt được sự bất tử, theo lẽ thông thường thì là những người đi trước bọn họ nên đón các người cùng vào đó mới phải, dù gì thì có phúc cùng hưởng mà. Tộc nhân của cô định cư ở bên rìa núi tuyết chẳng phải cũng đang đợi họ đến đón sao? Nhưng họ từng quay lại chưa? Nếu bọn họ thực sự tìm được nơi ở của thần linh mà vẫn để hậu nhân bên ngoài núi tuyết phải chịu đựng sự đau khổ của luân hồi, việc này e là có nguyên nhân trong đó.” Anh trai cười lạnh nói.

Đây có lẽ là lần đầu tiên tôi thấy anh trai nói một hơi nhiều như vậy.

Liễu Thanh Tư nghe xong những lời anh trai nói thì sắc mặt không được tốt lắm. Tôi cứ luôn lo lắng điểm này, Liễu Thanh Tư tuy là phụ nữ nhưng trừ ở trước mặt tôi ra thì ở những nơi khác cô ấy đều tỏ ra vô cùng thông minh sắc bén, mà anh trai tôi tuy không nói nhiều nhưng kỳ thực là một người cực kỳ cao ngạo từ trong cốt cách. Hai người này mà tiếp xúc chắc chắn sẽ không hòa thuận êm đẹp. Mắt thấy hai người họ sắp cãi nhau đến nơi tôi lập tức định đứng ra khuyên nhủ ai dè Liễu Thanh Tư đã kéo lấy cánh tay tôi trước, đổi sang vẻ mặt tươi cười nói: “Anh là anh trai trưởng của Diệp tử, cũng là anh trai trưởng của em, nếu theo cách nói của người xưa thì huynh trưởng như cha, anh nói như thế nào thì mọi chuyện sẽ như thế đó.”

Liễu Thanh Tư đột nhiên đổi thái độ khiến tôi thở phào một hơi. Tôi nhìn cô ấy, cô ấy cũng đang cười nhạt nhìn tôi. Tôi thấp giọng nói: “Cảm ơn!”


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)