“Tại sao chứ? Chính bởi vì tôi là thần trong lời nói của cô? Có lẽ cô đã điều tra về tôi, có khi còn hiểu tôi hơn chính bản thân mình. Cô biết mà, thực ra tôi chỉ là một phế vật.” Tôi cười cay đắng nói.
“Bởi vì tôi cảm nhận được rằng được cậu tin tưởng đã là một chuyện vô cùng vinh dự rồi. Chàng thanh niên trẻ cậu có biết không, càng hiểu sâu về cậu tôi càng cảm thấy đau lòng cho cậu. Từ một người ai nói cũng tin biến thành một người không tin tưởng bất kỳ ai, quãng thời gian đó người đó rốt cuộc đã chịu đựng bao nhiêu sự giả dối!” Liễu Thanh Tư nhẹ nhàng vuốt lên mặt tôi.
Khoảnh khắc này tôi bỗng nhiên rất cảm động.
“Tôi có thể lừa bất kỳ ai nhưng cũng sẽ không lừa dối cậu.” Cô ấy hôn lên má tôi nói.
Tôi chỉ cười không nói gì nữa. Qua một lúc Liễu Thanh Tư hỏi: “Cậu thật sự không giải quyết chuyện kia sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây