“Các người cũng là người của Quỷ đạo?” Sau khi tôi im lặng nửa ngày cuối cùng nói ra được câu này, bởi đây là lý do duy nhất tôi có thể nghĩ ra được trong tình huống này. Cô ta và mấy lạt ma kia đều là người của Quỷ đạo cho nên khi biết được thân phận môn chủ Quỷ đạo là tôi thì mới hành lễ với tôi, đương nhiên tôi cũng biết cái suy nghĩ này có rất nhiều điểm không hợp lý.
“Người của Quỷ đạo xứng để tôi quỳ như vậy sao?” Liễu Thanh Tư ngẩng đầu lên nhìn tôi.
“Không phải chứ, các người không phải người của Quỷ đạo vậy làm thế làm gì?” Tôi hỏi.
Lúc này Liễu Thanh Tư đột nhiên đổi sang ánh mắt oán giận nhìn tôi hỏi: “Cậu có vấn đề muốn hỏi lẽ nào không có chút thương hoa tiếc ngọc nào cứ đứng nhìn người ta quỳ như vậy sao?”
Nghe thấy giọng nói oán trách này tôi thực sự muốn chỉ mặt cô ta mà mắng một câu yêu tinh, nhưng tôi không thể làm vậy, bởi đơn giản là tôi không dám. Tôi nói: “Liễu cô nương cô mau đứng lên, nói thật mấy người quỳ như vậy dọa tôi ngây ra rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây