Ngay vào lúc này, đột nhiên, người này trợn mắt một cái, Bàn Tử nhỏ giọng mắng một câu Đm, sau đó tôi nhìn thấy cơ thể của tên người nhà họ Lưu này bị người ta đẩy đến trên cửa sổ, sau đó thì cả người rơi thẳng xuống dưới, đụng vào mấy đĩa hạt dưa trên bàn ở bên dưới khiến chúng tung tóe khắp nơi, trên ngực của hắn, có cắm một con dao găm màu vàng.
“Lưu Khai Phong dạy con không nghiêm, khiến mọi người chê cười, không cần Cổ Hoa Lâu trừng trị, hôm nay Lưu Khai Phong tự xử lý theo gia pháp, không biết Tạ chưởng quỹ có hài lòng không?” Lưu Khai Phong đứng bên cửa sổ, nhìn xuống bên dưới nói.
Tạ chưởng quỹ nháy mắt một cái, có mấy nhân viên bước đến, nào là bắt mạch nào là xem mũi còn thở không, sau đó họ khẽ gật đầu với Tạ chưởng quỹ, tỏ ý rằng người này đã không xong rồi.
Tôi cũng ngỡ ngàng, chỉ trong khoảng thời gian nhanh như cái chớp mắt, cái người ban nãy vẫn cứ luôn om sòm cứ vậy mà chết, còn bị cha ruột của mình tự tay giết chết?
Tạ chưởng quỹ bước ra, chắp tay với Lưu Khai Phong rồi nói: “Chuyện hôm nay, không phải là mâu thuẫn giữa nhà họ Lưu và Cổ Hoa Lâu, mà là mâu thuẫn giữa lệnh công tử và Diệp thiếu gia, cho nên tôi có hài lòng hay không thì không quan trọng, quan trọng là Diệp thiếu gia có hài lòng không.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây