“Tôi biết là nhà của ông ta mà, chẳng phải ông ta có mối quan hệ khăng khít với chúng ta sao? Càng vào những lúc thế này thì càng phải làm cho rõ ràng, cậu không sợ ở bên cạnh mình có chôn một quả bom hẹn giờ chứ tôi thì sợ lắm.” Bàn Tử nói, rồi phóng lên trên thành tường. Tuy là anh ấy mập, nhưng cơ thể lại rất linh hoạt, từ trên tường đáp xuống đất gần như là không có bất kỳ âm thanh gì.
Tôi cũng hết cách, Bàn Tử đã vào trong đó rồi thì tôi đâu thể đứng đợi ở bên ngoài được, nên cũng trèo vào trong. Sau khi vào bên trong, tôi phát hiện đèn trong nhà chú Trụ Tử vẫn còn sáng, giờ này mà vẫn chưa ngủ thì chắc chắn là có vấn đề, mà chuyện này chắc chắn cũng đã đánh tan chút mộng tưởng cuối cùng trong lòng tôi. Bàn Tử làm một động tác tay ra hiệu bảo tôi im lặng. Anh ấy bước lên phía trước, hai chúng tôi lần đến bên dưới khung cửa sổ, chú Trụ Tử không phải là một người bình thường, Trần Thanh Sơn đã từng kể cho tôi nghe chuyện của chú ấy, ông này chính là ông Mori phiên bản Trụ Tử say rượu (ông Mori trong truyện Conan). Năm đó khi cùng Trần Thanh Sơn ra ngoài làm công nhân, chú Trụ Tử chỉ cần uống say thôi là biến thành một cao nhân thế ngoại.
Hai chúng tôi cũng không dám to gan lộ liễu mà nhìn vào, cứ ngồi xổm bên dưới khung cửa sổ như vậy, qua một lúc, tôi đột nhiên nghe thấy chú Trụ Tử đang nói chuyện ở trong phòng: “Nếu như Bàn Tử đó đã có thể giúp cô đầu thai kiếp khác, tại sao cô lại không đi? Bàn Tử đó có một chút đạo hạnh, có cậu ta viết thư dẫn lối Hoàng Tuyền cho cô, kiếp sau cô cũng có thể đầu thai vào một gia đình tốt, vẫn tốt hơn là làm một cô hồn dã quỷ chứ.”
Tôi vừa nghe thấy lời này, tuy là cô Ngốc không nói gì, nhưng mà tôi lập tức có thể nghe ra được, đó là chú Trụ Tử đang nói chuyện với cô Ngốc, cho nên tôi lập tức dỏng tai lên mà nghe.
Cô Ngốc không hề trả lời lại, hoặc có lẽ giọng nói của cô Ngốc rất nhỏ nên tôi không nghe thấy, tôi chẳng nghe thấy được tiếng của cô Ngốc, lại qua một lúc, chú Trụ Tử thở dài một cái rồi nói: “Cô đó, đúng là số khổ quá đi, sau khi gặp Trần Thạch Đầu xong thì cảm thấy thế gian này không còn ai tốt đẹp nữa, cho nên Diệp Tử đưa cho cô một nhánh cây, cô liền muốn bảo vệ nó cả đời. Năm đó tôi vớt cô từ dưới nước lên, bùa chú gì đó mà tôi dùng đều là của chú Ba đưa cho tôi, cô thì tốt rồi, cứ nhất định phải khiến tôi nhớ mãi cái ân tình này, nhiều năm như vậy rồi tôi một mình vẫn rất tốt, cô đâu cần phải chăm sóc tận tình như vậy đâu, nếu như có cơ hội, cô vẫn nên đi đầu thai đi thôi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây