Lúc này, thứ duy nhất có thể đi với tôi, đó là nhóc con đang chui ở trong ngực tôi này, hình như nó đã cảm nhận được sự căng thẳng của tôi, nên ló đầu ra nhìn tôi, tôi xoa xoa đầu nó rồi nói: “Nhóc con, chắc là tao cũng sẽ chết ở đây thôi.”
Tôi cắn răng, một tay cầm lấy con dao găm, một tay nắm chặt đèn pin, tôi không thể ngồi yên chờ chết được, hơn nữa tôi cũng không cứu nổi Lý Thanh, điều tôi có thể làm bây giờ đó là cố gắng hết sức để thoát ra, rồi tìm người quay lại, tôi bật đèn pin lên, kiềm chế nỗi sợ hãi đang dâng trào trong lòng mà đi một vòng xung quanh, nhưng chẳng phát hiện ra gì cả, ngoại trừ cánh cửa đá mà ban nãy chúng tôi bước vào ra thì căn bản là không có đường ra, nhưng nếu như bước ra khỏi cánh cửa đá kia thì lối ra duy nhất lại bị thằng cha Trần Thạch Đầu chặn lại.
Chẳng lẽ ông trời muốn diệt tôi sao?
Cuối cùng, tôi ngồi phịch xuống bên cạnh cái trụ tròn, anh trai tôi đến bây giờ vẫn còn chưa tới, tôi thậm chí còn lo lắng bản thân anh ấy cũng đã gặp chuyện gì bất trắc, còn ở trong đây thì trụ cột Lý Thanh của tôi bây giờ cũng không rõ sống chết, tôi xoa xoa đầu nhóc con này rồi hỏi nó: “Mi có biết lối ra ở đâu không? Nếu mà không ra ngoài, cho dù ta không bị buồn chết đói chết, thì cũng bị dọa chết mất thôi.”
Nhóc con này vươn cái móng chân trước ra chỉ chỉ lên phía trên, hướng mà nó chỉ, chính là bên trên cái trụ tròn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây