Lần này không chỉ tôi, mà Lý Thanh cũng ngỡ ngàng, Bàn Tử kêu lên: “Ông có nhầm lẫn gì không đấy? Hoàng đại t·i·ê·n nhà ông bảo cậu ta đi cùng với Diệp Tử á?”
Lão Tứ một mắt nhìn Bàn Tử một cái, ánh mắt ông ta nhìn Bàn Tử vẫn còn mang nhiều oán hận, ông ấ·y nói: “Đại tiên nói bảo tên đầu trọc dẫn cậu ta đến đó, ngoài cậu kia ra thì còn ai khác nữa sao?”
Câu này nói như vậy nghĩa là xác định rồi, Hoàng đại tiên mà lão Tứ một mắt nhắc đến đã chỉ đích danh người sẽ cùng tôi vào núi chính là Lý Thanh, bởi bì ở đây đúng thật là có một người đầu trọc như vậy.
Trần Đông Phương nhìn Lý Thanh rồi nói: “Cậu đi cùng cậu ấy nhé?”
Con người của Lý Thanh trước giờ luôn bỡn cợt với đời, có đôi lúc tôi cảm thấy anh ta có hơi giống Bàn Tử, nhưng cũng không giống lắm, anh ta hình như cởi mở hơn so với Bàn Tử, anh ấy nhún nhún vai rồi nói: “Tôi thì không thành vấn đề.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây