Giám sát nhà Trần Thạch Đầu thì không cần, đã có nội gián là Tam Khuê rồi thì không cần làm gì nữa. Giờ điều tôi muốn làm chính là tới nhà anh trai, vụ Quan Nhị gia tối qua kèm theo lời phỏng đoán của Bàn tử đã ảnh hưởng rất lớn tới tôi, tôi không thể đi hỏi mẹ mình nhưng có thể hỏi anh trai. Đương nhiên tôi cũng biết anh ấy chưa chắc đã nói cho tôi, nhưng hai ngày trước anh ấy đã chủ động nói với tôi một số việc, điều này khiến tôi có một chút xíu hy vọng, nhỡ đâu anh ấy nghĩ tôi của hiện giờ đã có thể đối mặt với mọi việc mà nói cho tôi biết thì sao?
Tôi tới nhà anh trai, anh ấy vẫn đang một mình ngồi lặng lẽ trong sân. Tôi làm ra vẻ rất tự nhiên mà đi tới tự mình rót trà một ngụm uống cạn rồi n·ó·i·: “Anh à, anh suýt thì không gặp được em trai anh nữa rồi. Tối qua em suýt thì bị Quan Nhị gia chém chết, là Quan Nhị gia, thực sự là ông ấy!”
“Anh biết.” Anh ấ·y nói.
“Anh biết?” Tôi giả vờ rất kinh ngạc hỏi. Thực ra anh ấy cho dù có nói với tôi anh ấy biết những gì tôi đều tin, bởi những điều này đối với anh ấy mà nói thì chẳng có gì lạ cả.
Anh ấy gật đầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây