Vớt Thi Nhân

Chương 152: Quan vân trường ở đây (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Câu nói dáng người mi nhon này của anh ta khiến tôi hoàn toàn không nhịn nổi nữa, bật cười ha hả, sau đó thì Bàn Tử bước mấy bước, vậy mà lại khiến bộ đạo bào đó tét ra luôn, lộ ra cả quần chíp ở bên trong, cái mông đó lớn như cái cối xay, trông còn mắc cười hơn nữa, Bàn Tử túm túm lại rồi mắng: “Cười ông nội cậu chứ cười, đi, đi ra miếu trước!”

Ra đến miếu trước, vẻ mặt Bàn Tử trang trọng, tôi với Trần Thanh Sơn cũng cười không nổi nữa, chỉ thấy Bàn Tử này trước tiên là thắp hương cho Quan Nhị Gia, sau đó thì quỳ trên tấm đệm cói, hai tay chắp lại, trong miệng niệm lầm rầm mấy câu, đại khái thì tôi có nghe thấy, chẳng qua là Bàn Tử đang tự báo gia môn, nói là Lưu Thiên Tứ ở núi Tử Phủ, theo học Vô Thượng Sư Hà An Hạ, nay bổn địa xảy ra họa Hạn Bạt, để bảo vệ bá tánh một phương được yên ổn, nên đặc biệt dựng nên Nghĩa Dũng Võ An Vương miếu, mời Nghĩa Dũng Võ An Vương hạ giới an dân trừ yêu.

Bàn Tử tự báo gia môn thì đã tiết lộ sư môn của anh ta, còn nói ra cả tên của sư phụ anh ta, tôi âm thầm ghi nhớ lại muốn thử tìm hiểu rõ hơn, chí ít thì cũng muốn tìm anh trai để hỏi thêm thế nào. Nhưng sau khi Bàn Tử niệm thầm xong, anh ta mở to mắt nhìn tôi và Trần Thanh Sơn rồi nói: “Còn ngơ ra đó làm gì nữa, quỳ xuống! Nghênh đón Nghĩa Dũng Võ An Vương thánh an!”

Tôi với Trần Thanh Sơn không dám lề mề, đặc biệt là Bàn Tử, vẻ mặt nghiêm trọng của anh ta lúc này chẳng giống anh ta chút nào, hai chúng tôi vội vàng quỳ xuống. Còn Bàn Tử thì lại đứng lên.

Anh ấy đứng ở chỗ cửa, ở ngay cửa còn có một cái bàn, là tế đàn mà ban nãy chúng tôi sắp xếp sẵn cho Bàn Tử, bên trên có hai cây nến đỏ, một cái lư hương, còn có các dĩa hoa quả đựng đủ loại tế phẩm.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)