Chỉ một lúc sau Trần Thanh Sơn đã cầm theo gia phả của Trần gia đến, tôi cứ tưởng đó là một quyển sách cổ cũ kĩ, ai dè nó lại là một quyển sổ da đen trông có vẻ hơi cũ một chút, Trần Thanh Sơn nói một cách áy náy: “Hồi cách mạng văn hóa, gia phả của Trần gia đa phần đều bị cháy cả, đây là phạm vào điều kiêng kị đấy, cả nhà họ Trần chỉ còn lại một bản của chú Ba, bản này là mãi sau này tôi nhờ con gái nhà mình sao chép lại từ bản của chú Ba đó, không được ngay ngắn nắn nót, nhưng vẫn có thể nhìn rõ được.”
Bàn Tử nhận lấy rồi nói: “Không sao, chỉ cần nhìn rõ là được.”
Sau đó, Bàn Tử cũng không kiêng dè gì, cứ như vậy mà bắt đầu mở ra đọc, tôi cũng rất có hứng thú với quyển gia phả này của Trần gia, dù sao thì tôi cũng chưa từng thấy qua cái thứ này, nên cũng ló đầu sang xem, chỉ thấy lời mở đầu được viết bằng thể văn bản xứ của dòng tộc Trần Thị, tôi còn chưa nhìn rõ thì Bàn Tử trực tiếp lật qua trang, người đầu tiên là cụ tổ của Trần Thị, cũng chính là tổ tiên của Trần gia bản xứ, tên Trần Cận Chi, vào những năm Hồng Vũ của nhà Minh đã đưa gia tộc đến định cư ở đây.
Bàn Tử hỏi: “Trần Cận Chi này là tộc trưởng đời thứ nhất của gia tộc họ Trần phải không?”
Trần Thanh Sơn khẽ gật đầu, nói: “Phải, sau này nhất mạch của Trần Cận Chi luôn là nhánh tộc trưởng của Trần gia, mãi cho đến một đời trước đời của chú Ba, Trần gia mới không còn kiểu xưng hô tộc trưởng nữa, nếu thật sự phải kể ra, người cuối cùng bên nhánh này của họ chính là Đông Phương.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây